Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 890

Chương 890
Chương 890

Khi lại nhìn thấy thành thị quen thuộc này, Isabella không khỏi cảm khái.

Không nghĩ tới thời gian đã hơn một năm, Giáo hội đã từ hy vọng chiến thắng ma quỷ duy nhất của nhân loại biến thành kẻ gây trở ngại trong cuộc chiến Thần Ý.

Cho dù nàng sống trong này một thời gian rất dài, nhưng không có nhiều tình cảm với Giáo hội. Dạy dỗ từ ngày này sang ngày khác của O’Brien miện hạ đã khiến nàng rõ ràng, kết quả vĩnh viễn không quan trọng bằng quá trình, nếu như không có cách nào ngăn cản ma quỷ, tất cả được mất đều không có chút ý nghĩa gì.

Nàng quán triệt nguyên tắc dạy bảo này, lựa chọn Angela càng có hy vọng hơn tổng giám mục Mael, nhưng sau khi Angela bại trận lại sẵn sàng góp sức cho Roland Wimbledon. Nếu có người lãnh đạo càng có tiềm lực hơn Roland, nàng vẫn sẽ lựa chọn tương tự như vậy.

Bởi vì đây là đại nghĩa.

So với ích lợi cá nhân, nàng đặt kéo dài truyền thừa của nhân loại ở vị trí đầu tiên.

Nhưng nói như vậy, trong lòng Isabella vẫn khó có thể loại bỏ được tiếc nuối, nhưng chính bản thân nàng lại nhất thời không biết rõ ràng, rốt cuộc là vấn đề ở đâu. Mãi cho đến khi một lần nữa trở lại Thánh Thành cũ, nàng mới hiểu ra được.

Nàng cảm thấy tiếc hận thay Angela.

Angela đã làm người thuần khiết trong thời gian dài đằng đẵng, theo lý nên giữ khoảng cách với nàng; cũng có không ít người thuần khiết thầm oán hận người đoạt tâm hỉ nộ vô thường, nhưng ngoài ý muốn chính là nàng lại cảm thấy đối phương dễ ở chung khó hiểu, so với mỗi người lòng mang suy nghĩ riêng, trong trận chiến Thần Ý pha trộn người thuần khiết có đòi hỏi khác Angela thật sự không thèm che giấu suy nghĩ của mình, hơn nữa tín niệm hơn xa người khác.

Isabella phát hiện, trên thực tế Angela không khác nàng nhiều lắm, khác biệt duy nhất là nàng đã quen đứng ở vị trí người phụ tá, còn Angela lại là người dẫn đường.

Một điểm này chỉ sợ không liên quan đến bản tính, chẳng qua là lựa chọn tất nhiên của đối phương sau khi đã sống nhiều hơn hai trăm năm thôi.

Nếu như có thể gặp gỡ Roland sớm hơn mười năm, Thánh Thành không đến nỗi biến thành dáng vẻ như bây giờ.

Đáng tiếc tất cả đã phát sinh quá muộn rồi.

Sau khi bay vòng quanh hai vòng, Macy vững vàng rơi xuống trại đóng quân ngoài thành.

- Chúng ta đã đến, đi xuống đi.

Akesha ở sau lưng nói.

Isabella gật gật đầu, xoay người nhảy từ trên cự thú xuống, xung quanh lập tức có binh lính tới nghênh đón:

- Edith đại nhân đã chờ ở trong trướng, mời hai vị đi theo ta.

Việc này ngoài nàng ra, bệ hạ Roland còn kêu Macy mang phù thủy băng đến, cũng nói thẳng cho nàng biết trước mắt còn đang “Bị thi hành án”, cần hành động dưới sự giám sát của các phù thủy khác.

Isabella không thèm để ý đến lời nói “Thẳng thắn” như thế, nàng lại không đeo Thần Phạt Chi Tỏa, tay chân không bị xiềng xích, kể cả quần áo đều mới tinh, đây đã là ưu đãi mà nàng không thể tưởng tượng được rồi.

Đi vào lều trại, một nữ tử cười đứng dậy từ phía sau bàn:

- Ta là Edith Kant, nhân viên bộ quốc phòng, là người phụ trách tạm thời của trận chiến Thánh Thành.

Một người bình thường dung mạo xuất chúng, Isabella nghĩ vậy.

- Ta tưởng các ngươi sẽ khống chế cao nguyên Hermes trước rồi mới xuống phía tây thu phục Thánh Thành cũ.

- Kế hoạch vốn là vậy, nhưng mà người của Dawn Kingdom làm quá nhanh chút.

Edith thuật lại đại khái thế cục:

- Mệnh lệnh của bệ hạ là bảo đảm tu viện an toàn, chuyện này không có vấn đề gì cả, nhưng khó là ở chỗ ổn thỏa khiến cô nhi ở trong đó tự động đi ra như thế nào, nếu ta nhớ không lầm, các nàng đều được Giáo hội dạy dỗ từ nhỏ hả? Nếu cố tình đưa đi thì chỉ sợ sẽ gây ra phản hiệu quả, cho nên ta nghĩ có lẽ ngươi sẽ có biện pháp. Dù sao trước khi xuất chinh, bệ hạ đã chỉ đích danh giao nhiệm vụ này cho ngươi.

Isabella không khỏi nhíu mày:

- Chờ chút… Các ngươi đi từ thang trong mây tới?

- Sao vậy, có gì không đúng à?

- Nơi đó là con đường phòng ngự canh chừng nghiêm ngặt của Giáo hội, theo đạo lý không thể không có người trông coi mới đúng.

- Là vậy sao?

Edith cũng trầm giọng xuống:

- Nhưng thương nhân lại cho rằng đó là một con đường bí mật không ai biết, Sylvia cũng không phát hiện thấy có gì khác thường cả.

- Giáo hội đã hoạt động ở đây mấy trăm năm, một cọng cỏ một viên đá đều đã thăm dò rõ ràng, sao có thể bỏ qua một con đường nhỏ không bị tường thành kiểm soát chứ.

Isabella lắc đầu:

- Mặc cho người buôn lậu súng đi lại là do đám người kia cố ý làm, nó vốn được chuẩn bị cho liên quân Evil Months để đối phó với bốn vương quốc, trạm gác này đều được đặt trong hang động tự nhiên trong dãy núi, bị lơ là cũng rất bình thường.

- Có phải bởi vì trật tự của Thánh Thành đã hỏng mất rồi không?

- Vị trí canh gác của thang trong mây ở ngoài tường thành, theo đạo lý rất khó xuất hiện tình huống như vậy.

Trong lòng Isabella tương đối thấy ngoài ý muốn, đây đâu phải là trật tự hỏng mất? Thật sự không khác gì bỏ thành trốn đi cả.

- Nếu như có thể, tốt nhất để cho ta tự đi Hermes nhìn xem.

- Giải quyết xong chuyện tu viện trước đã.

Akesha nhắc nhở.

- Từ trên không trung mới có thể nhìn thấy tình huống trong viện hả?

- Đúng vậy, Lightning tiểu thư đã xem xét ba tòa tu viện chính một lần rồi, hơn nữa phát hiện ra một phiền toái lớn, cô nhi trong đó dường như bị người tổ chức, giống như đã chuẩn bị trước tử thủ đại viện rồi, đây chính là một trong những nguyên nhân chúng ta vẫn chưa bắt đầu hành động.

Edith buông tay nói:

- Ta không hy vọng binh lính không chút tổn thương khi đánh tan đại quân của Dawn Kingdom cuối cùng lại bị tổn thất ở đây.

- Có người tổ chức?

Isabella trầm ngâm một lúc:

- Để ta đi vào nói chuyện với các nàng.

- Một mình ngươi?

Nàng vốn định nói một người là đủ rồi, nhưng lời đến bên miệng lại thu lại:

- Không, Akesha sẽ đi cùng với ta.

- I, Isabella đại nhân!

Nhìn thấy Isabella, Maggie lập tức đứng nghiêm, tay phải theo ý thức đặt trước ngực.

- Đã nói rất nhiều lần rồi, không cần thêm tôn xưng, gọi thẳng tên là được rồi.

Nàng không thay đổi sắc mặt nói:

- Chúng ta đã không còn là người thuần khiết.

- Vâng, đại nhân!

Maggie cuống quýt gật đầu.

Isabella thầm thở dài, mặc dù bệ hạ quy định phạm vi hành động của nàng, nhưng không ràng buộc đám người Maggie, Vanilla. Về sau thỉnh thoảng các nàng sẽ chạy tới tòa ngoại giao tìm nàng, tiện thể trò chuyện vài chuyện mới lạ trong Liên minh Phù Thủy. Nhưng mà các nàng vẫn mang theo thói quen trong tu viện như trước, đến nay vẫn chưa hoàn toàn sửa đổi lại… Còn may Akesha không để ý đến những chi tiết này.

- Mang chúng ta vào đó đi.

Nàng chỉ về phía thành thị cách đó không xa.

- Đệ Nhất Quân không đi sao?

Maggie triệu hồi ra thuyền cứu hộ ma lực, nhìn về phía Edith đang ở sau lưng tiễn đưa.

- Trước khi chưa bảo đảm an toàn, bọn họ sẽ không tiến vào chiếm giữ Thánh Thành cũ.

Thuyền cứu hộ nhanh chóng chìm vào trong đất, chỉ để lại một tầng đất xuyên từ trần nhà lên đỉnh đầu, có thể nhìn thấy phương hướng chỉ dẫn của Lightning trong không trung.

Tuy rằng Thánh Thành cũ có bốn tu viện, nhưng trên thực tế lại tương đương với một tòa. Chúng nó được xây vòng quanh giáo đường, dưới đáy có lối đi thông, chính là một mật đạo thông thẳng đến thánh điện chính, chủ yếu để tiện cho vận chuyển phù thủy mới chuyển hóa nghi thức. Nhưng mà kể từ sau chuyện người siêu phàm thức tỉnh khiến một tu viện bị bắt đốt hủy thì lối đi thông này đã bị bịt lại.

Thuyền cứu hộ ma lực lặng yên không tiếng động chui vào trong tu viện khu tây gần vòng ngoài nhất, chính như theo lời Lightning, trong đình viện to như vậy nhưng không có một bóng người, hai nữ hài đứng ở cửa đại sảnh xanh xao vàng vọt, trong tay cầm trường thương còn cao hơn đầu các nàng.

- Nổi lên đi, đưa đến đây là được rồi.

Isabella mở miệng nói.

- Không cần lẻn vào xem trước sao?

Maggie kinh ngạc hỏi.

- Bên trong giấu giếm rất nhiều thần thạch, không cần phải mạo hiểm như vậy.

Tu viện nơi quan trọng như vậy thường sẽ bố trí số lượng lớn thần thạch, phạm vi bao trùm có thể đạt đến ngoài trăm bước, vượt quá phạm vi loại bỏ của nàng.

Thuyền cứu hộ nhanh chóng hiện ra trên mặt đất khiến người canh cửa kinh hoảng, ở trong mắt các nàng, hai người gần như đột nhiên xuất hiện trong đình viện.

Tiếng còi bén nhọn lập tức vang lên, cửa sổ khép chặt ào ào mở ra, dưới sự hướng dẫn của hơn mười nữ tu sĩ, một đám cô nhi chen chúc lao ra, giơ đao kiếm lá chắn gỗ, cung ngắn nỏ cẩm tay xông về phía hai người. Trong tay Akesha đã ngưng ra hàn băng, chỉ cần đối phương bắn tên, nàng đều có thể bao bọc lấy Isabella vào trong đó bất cứ lúc nào.

- Chờ, chờ chút! Đều dừng lại!

Đột nhiên, nữ tu sĩ đi đầu lớn tiếng kêu to.

- Ngươi… ngươi là người bên cạnh Giáo hoàng miện hạ… Isabella đại nhân sao?

Một nữ tu sĩ khác run giọng hỏi.

Theo câu hỏi này, mọi người nhất thời dừng bước chân.

- Là ta.

Isabellla bĩnh tĩnh gật gật đầu.

Xem ra các nàng đều không quên mình, như vậy, nhiệm vụ mà bệ hạ giao cho chắc có thể hoàn thành tương đối viên mãn rồi.

Nhưng mà phản ứng tiếp theo của mọi người khiến cho nàng trở tay không kịp.

- Thật sự là Isabella đại nhân! Tốt quá, chúng ta được cứu rồi!

- Không… là Isabella miện hạ! Miện hạ, van ngươi cứu chúng ta!

- Giáo hoàng miện hạ! Xin đừng bỏ lại chúng ta!

Càng ngày càng nhiều người bỏ vũ khí, vùi đầu quỳ rạp xuống đất, trong lúc nhất thời tiếng hô miện hạ vang vọng đại điện.

Bình Luận (0)
Comment