Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 897

Chương 897
Chương 897

Một trận mưa lớn vừa trút xuống rừng cây, đã rửa sạch mùi máu tanh của thi thể.

Nếu là một thợ săn bình thường, rất có thể sẽ vì thế mà mất dấu mục tiêu, nhưng đối với Lorga, mùi vị hỗn loạn trong không khí sau cơn mưa đủ để mang đến cho nàng rất nhiều tin tức.

Ví dụ như, ở đó không chỉ có một cái xác động vật, một số có mùi máu rất tinh khiết, trong khi số còn lại có lẫn mùi hôi thối, chứng tỏ có nhiều con đã lần lượt chết ở cùng một nơi.

Những con mồi nhỏ như thỏ, chuột và cáo rất khó lan mùi đi xa như thế, cho dù có, cũng sẽ không thể rõ ràng như vậy. Nói cách khác, xác chết về cơ bản là động vật cỡ lớn, ít nhất là không nhỏ hơn trâu và ngựa.

Để có thể kéo được những cái xác to lớn này đến một chỗ thì phải có sức mạnh và dụng cụ tương ứng, mà hành vi gom góp nhiều xác chết đa phần là do tập tính tích trữ thức ăn.

Những địa điểm như vậy thường là nơi cư trú của những nhóm người cỡ lớn.

Đương nhiên, manh mối quan trọng nhất chính là Lorga bắt được một luồng khí đục ngầu khó mà miêu tả giữa đống mùi tanh, đó là mùi máu độc nhất vô nhị của tà thú chũng hỗn hợp. Nếu như biến hình thành sói thì nàng chỉ ngửi thấy một mùi tanh tưởi gay mũi. Chỉ sau khi sử dụng khả năng của mình, nàng mới có thể cảm nhận được những khác biệt rất nhỏ ẩn chứa trong đó.

Đó là mùi vị của ma lực.

Không phải chủng hỗn hợp nào cũng có thể hấp thu ma lực, nhưng những loài có ma lực trong máu thì chắc chắn là chủng hỗn hợp, hơn nữa sức mạnh của chúng cũng vượt trội hơn hẳn so với tà thú thông thường.

Đó cũng là một trong những tiến bộ qua những tháng nàng săn bắn trong rừng.

Nếu nàng có thể thành thạo kỹ năng này trước cuộc quyết đấu thần thánh, con đại bàng bốn cánh tấn công bất ngờ từ trên trời căn bản không thể tóm được góc áo của nàng.

Mặc dù khí hậu, môi trường và con mồi ở vùng hoang dã khác đều kém xa sa mạc, nhưng các kỹ năng săn mồi vẫn là những thứ thông dụng như bình thường, tóm lại chì có ba điều: thận trọng, tỉ mỉ và kiên nhẫn.

Mục tiêu Lorga đang nhắm đến một con chủng hỗn hợp hình gấu cường tráng.

Khi nó đứng thẳng lên cao bằng ba người xếp chồng lên, thoạt nhìn như một tháp sắt đang chuyển động. Không biết là đã lai với con tà thú nào nữa, nhưng lớp da của nó giống như áo giáp, ngay cả nanh sói sắc nhọn cũng không thể khiến nó một kích mất mạng được. Điều đáng sợ hơn nữa là phần đầu của con gấu vậy mà lại có bốn mắt, hai trong số đó nằm ở phía sau đầu, điều này khiến công kích vòng ra sau lưng cắt đứt yết hầu sở trường của nàng cũng mất tác dụng.

Năm ngày trước, Lorga từng giao đấu với đối phương, sau một trận chiến ác liệt, nàng đã bị gãy hai móng vuốt, còn con gấu thì cụt nửa chi trước, bụng thủng một lỗ máu. Có thể nói, đây là kẻ địch khó nhằn nhất mà nàng gặp phải sau khi tiến vào vùng hoang dã, sức mạnh của nó cũng tương đương với thần thú trong sa mạc. Nếu không phải trước đó nàng đã trải qua quá trình ma luyện trọn vẹn, ngay từ đầu đã đụng phải đối phương thì chỉ sợ nàng sẽ vắt chân lên cổ mà chạy trốn.

Nhưng đây là một cuộc săn chứ không phải một cuộc quyết đấu công bằng, nàng có mang theo các loại thảo dược do Leaf chế tạo, nước tinh lọc do Lily làm ra, cộng với khả năng phục hồi mạnh mẽ sau khi biến hình, nên không cần lo lắng về vết thương thông thường. Mấy ngày nay ngoài việc chữa ngoại thương, nàng dành thời gian còn lại để tìm kiếm con gấu này.

Khi mùi càng ngày càng nồng, Lorga biết thắng bại sẽ sớm được quyết định.

Nàng nhẹ nhàng bước qua vũng nước, đệm thịt chìm vào trong bùn đất ướt át, gần như không phát ra âm thanh. Vị trí được chọn là ở cuối hướng gió, đối phương sẽ khó thông qua mùi để phát hiện ra sự tồn tại của nàng. Đến gần nguồn phát ra mùi hơn một chút, nàng vểnh tai lên, nhờ âm thanh để xác định hướng mục tiêu, đồng thời giơ móng vuốt từ từ đẩy dây leo trước mặt ra.

Thân hình của chủng hỗn hợp hình gấu xuất hiện trong tầm mắt nàng rõ dần.

Đối phương không biết gì về sự xuất hiện của nàng cả, đang vùi đầu gặm cắn một con nai đực to béo, hai gò má bị dòng máu phụt ra văng đầy, chi bị đứt lìa còn lộ rõ phần xương trắng ởn phía trong, bộ dáng trông đặc biệt đáng sợ. Nếu là động vật bình thường, bị thương nặng như thế chắc chắn sẽ tìm một nơi bí mật lẩn trốn, không dám hành động thiếu suy nghĩ cho đến khi khỏi hẳn. Nhưng dường như nó không quan tâm đến vết thương này, như thể việc lấp đầy bụng quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.

Hai chân sau của lang nữ căng cứng, cơ thể hơi khuỵu xuống. Lần này nàng lên kế hoạch tiêu diệt bốn mắt của tà thú trước, để nó không còn cơ hội chạy thoát.

Ngay khi nàng đang vận sức chờ hành động thì một loạt tiếng bước chân đột nhiên vang lên từ sâu trong rừng.

Điều này làm cho Lorga hơi sững sờ một lúc.

Tại sao ở sâu trong vùng hoang dã lại xuất hiện có những bước chân nhịp nhàng như vậy?

Những bước chân rất nặng nề, hoàn toàn không có ý che giấu gì cả, những tiếng bước chân luân phiên là thứ chỉ duy con người mới có, và... không chỉ có một...

Chẳng lẽ là hộ săn bắn nào của thành Neverwinter bị lạc đường?

Không.... Nàng nhanh chóng phủ nhận suy đoán này. Nơi này cách biên giới Greyfort chặng đường hơn mười ngày. Xét đến việc rừng cây dày đặc, cỏ hoang mọc thành bụi, việc đi lại trên đất liền sẽ chậm hơn. Chưa kể sau khi băng qua thảo nguyên, thú dữ, rắn rết và sâu bọ ở khắp nơi. Còn về xung quanh di tích Taquila, đó là nơi tà thú chủng hỗn hợp thường xuyên lui tới. Dù có bị lạc đường thì cũng không ai có thể còn sống sót đi đến đây.

Lorga chợt nghĩ tới một đáp án.

Một câu trả lời có vẻ hợp lý và cũng đã được mong chờ từ lâu.

Ngay lúc đó, nàng cảm thấy lông tơ khắp người đều dựng cả lên, tim đập thình thịch từng nhịp. Mặc dù thần kinh đang trong trạng thái căng thẳng cực độ nhưng cơ thể đã ngay lập tức bước vào trạng thái chiến đấu tốt nhất.

Con gấu cũng nhận thấy tiếng động bất thường này, nó thả nửa chân nai xuống, trở mình bò dậy, gầm gừ khàn đặc theo hướng phát ra tiếng bước chân.

Những bụi cây đung đưa, những cành cây lần lượt bị đẩy ra, hai con quái vật dữ tợn lao ra từ trong bóng râm.

Nước da nâu sẫm, cánh tay đầy cơ bắp được bọc trong chiếc mũ giáp bằng xương và những ngọn giáo bằng xương sắc nhọn.

Giống hệt những gì Lightning mô tả...

Chúng nó là ma quỷ!

Cuối cùng nàng cũng đợi được rồi!

Ngay khi ma quỷ lộ diện, con gấu chủng hỗn hợp đã tung ra một đòn tấn công.

Nó giơ hai chi trước còn nguyên vẹn của mình lên, đánh về phía những vị khách không mời đã quấy rầy bữa ăn của mình, tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không giống động tác mà một cơ thể to lớn như vậy có thể làm được.

Đòn tấn công ngoài sức mạnh của tự thân con gấu còn có thêm sức mạnh từ bên ngoài - lực chấn động của cơ thể nó, hiệu quả không thua gì cú bổ nhào từ trên không của đại bàng bốn cánh. Nếu là tam công chúa, phản ứng đầu tiên nhất định là tránh đi, dù sao nếu không phải là người siêu phàm thì cho dù có thể chặn được một chưởng này thì cũng sẽ phải trả một cái giá lớn.

Nhưng kẻ địch không lùi bước mà tiến lên! Cánh tay của một trong hai ma quỷ nhanh chóng phồng lên, trực tiếp đón lấy công kích của tà thú, theo âm thanh bị bóp nghẹt, hai con quái vật va không cần giảm xóc mà cứ thế va vào nhau!

Kết quả là thế cân bằng!

Dù là gấu hay ma quỷ thì nó cũng không thể tiến lên được nữa. Thế nhưng so ra thì ma quỷ thấp hơn đối phương một nửa, rõ ràng cứ giằng co như thế không hề có lợi cho nó.

Tuy nhiên, không chỉ có một ma quỷ ở hiện trường.

Một con khác đã điên cuồng, tháo cây giáo xương và nhắm vào tà thú chủng hỗn hợp.

Trận chiến sắp kết thúc, không còn nhiều thời gian cho Lorga đắn đo thêm.

Đi hay ở?

“Mặc dù cái ống sau lưng là điểm yếu của ma quỷ, nhưng chúng cũng không dễ đối phó” Trong dầu nàng bỗng vang lên cảnh báo của Lightning: “Nếu gặp phải kẻ địch, tốt hơn hết là nên rút lui ngay lập tức và báo tin cho bệ hạ Roland.”

Lý trí cũng nói với nàng rằng vào lúc này nên tạm thời rút lui, nhưng bản năng chiến đấu của nàng lại đang sôi sục trong lồng ngực.

Không, đây không phải là một vấn đề cần xem xét.

Nguy hiểm tất nhiên tồn tại, nhưng nàng ở đây là vì nó mà, đúng không?

Hơn nữa, căn cứ theo tình báo, sau khi cánh tay Mad Demons phồng lên sẽ mềm nhũn một lúc, vì vậy không khó để nàng chiếm được ưu thế với bọn nó!

“Vút...”

Theo tiếng xé gió vang lên, ma quỷ ném cây giáo xương trong tay ra.

Gần như cùng lúc, Lorga nhảy ra khỏi chỗ ẩn nấp, nhào đến nơi con gấu và ma quỷ đang giằng co!

Bình Luận (0)
Comment