- Làm như vậy có được không?
Wendy chỉ về phía những người bình thường trên bến tàu, hạ giọng nói:
- Dùng tiền mướn người tới xếp hàng hoan nghênh chứ không phải thật lòng muốn nghênh đón nữ phù thủy Đảo Trầm Thụy... Nếu các nàng biết e là trong lòng sẽ không mấy dễ chịu ha?
- Vậy ngươi có thể tìm ra một đám dân cư tự giác tới hoan nghênh nữ phù thuỷ sao?
Scroll cũng thấp giọng trả lời.
- ... Không thể.
Wendy do dự một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái. Trên thực tế đừng nói một đám, ngay cả tìm một hai người đều rất khó. Quả thật là dưới sự thống trị của Laurent, trình độ tiếp nhận nữ phù thủy của người dân thành Neverwinter đã được tăng cao, có những nữ phù thủy còn nhận được sự quan tâm và kính yêu đặc biệt, nhưng người di cư đến Đảo Trầm Thụy đối bọn họ mà nói đều không khác gì người xa lạ. Có thể khiến cho người dân gác lại công việc hàng ngày rồi chủ động đi đón một đám người chưa từng gặp qua, đây dường như là chuyện không thể xảy ra.
Trước mắt có thể khiến cho người Tây Cảnh làm như vậy, trừ bệ hạ Roland, cũng chỉ có người thân của binh lính trong Đệ Nhất Quân.
- Cho nên bệ hạ sắp xếp như vậy không hề có chút vấn đề nào.
Scroll nhún nhún vai.
- Hoa hồng lớn, biểu ngữ hoan nghênh, đội gia đình, những chi tiêu này có lẽ là trong kinh phí hoạt động, ngươi không dùng thì những bộ phận khác cũng sẽ dùng thôi? Nếu như theo suy nghĩ của bệ hạ, quy mô còn phải lớn hơn như thế này nhiều.
- Ách, nói như vậy cũng không sai…
Wendy sờ lên mồ hôi không tồn tại trên trán, sau khi biết được tin tức nữ phù thủy Đảo Trầm Thụy sắp lên đường từ điện hạ Tilly, bệ hạ hưng phấn rất lâu, trừ những điều Scroll nói, cái gì mà đội danh dự, đoàn ca múa, biểu diễn pháo hoa... Những hạng mục hoanh nghênh nghe rất hoành tráng được hắn ghi chép trong bản ghi nhớ, nếu như không phải tình báo Hill Fox áp dụng trước kế hoạch xuất chinh, nghi thức nghênh đón bệ hạ tự tay chủ trì nhất định sẽ vô cùng hoành tráng mới đúng.
- Cho nên dùng tiền chiêu mộ chính là cách làm thích hợp nhất.
Scroll mỉm cười nói:
Chưa tới phiên những người bình thường đâu, những người có thể tới đều có xuất thân ưu tú tốt đẹp, ngươi cứ yên tâm đi.
Nàng thoáng dừng lại.
- Nữ phù thuỷ đã tới cửa, đi gặp các nàng đi, ta liên lạc cho tổng quản đại nhân.
- Scroll!
Wendy gọi đối phương một tiếng, sau đó gật gật đầu với điện hạ Tilly ở một bên, đi về phía những vị khách đến từ phương xa.
- Chào các ngươi!
Thời khắc hai nhóm người gặp gỡ, nàng giang hai cánh tay, nói bằng âm thanh dịu dàng nhất:
- Ta là Wendy, người phụ trách liên minh Nữ Phù Thủy, hoan nghênh đến với thành Neverwinter!
...
Dựa theo ước định, nữ phù thủy Đảo Trầm Thụy chỉ được xem là lĩnh dân trong Tây Cảnh, không thuộc về quản lý của liên minh, bởi vậy Wendy chuẩn bị đưa các nàng đến cư xá, làm chút thống kê đơn giản, để toà thị chính phát lương thực. Còn sắp xếp tham quan và kế hoạch làm việc sau này, nàng tính toán đợi tất cả mọi người ổn định xong thì lại cùng đại nhân Tillie thảo luận quyết định.
Cư xá dành riêng cho người Đảo Trầm Thụy đã hoàn thành xong hai tháng trước, tiếp tục sử dụng cách gọi của nghiệp đoàn tiền thưởng, tên là Maleficent, vị trí vừa hay tọa lạc ở bên cạnh cao ốc Kỳ Tích.
Nhìn thấy “kiến trúc hùng vĩ” sáu tầng đột ngột từ mặt đất mọc lên này, nữ phù thuỷ trong đội ngũ đồng loạt vang lên tiếng thán phục.
Đặc biệt là bề mặt kiến trúc bê tông có cảm giác trơn bóng, rất dễ dàng khiến cho người ta cảm nhận được chỗ bất phàm của nó.
- Những cái kia là tảng đá thật sao? Sao có thể vuông vức như vậy?
- Chúng ta không phải sẽ ở đây chứ?
- Chớ mơ tưởng, đây chắc là thành của lãnh chúa gì đó.
- Nếu có thể ở tầng cao nhất, phong cảnh nhất định sẽ rất đẹp.
Thấy đám người vô cùng tò mò, Wendy nhân đó giới thiệu:
- Hiện tại tòa cao ốc này mới xây được một nửa, chờ đến khi toàn bộ hoàn thành nó sẽ đạt tới độ cao 55 m cũng tương đương với 16 trượng 5 thước. Nhưng mà bệ hạ Roland có thể không ở đây, mặc dù thành của hắn chỉ có ba tầng, nhưng lại nằm ở trung tâm thành Neverwinter.
- Cao như vậy... Các ngươi không sợ sụp sao?
Nữ phù thuỷ kia kinh ngạc nói.
- Bệ hạ phát minh ra một nguyên liệu kiến trúc đặc biệt, có thể khiến dịch nhờn chảy xuôi biến thành tảng đá kiên cố. Đây là qua một lần mày mò, hắn từng nói, dù là tòa thành lớn như núi nhưng dựa vào loại nguyên liệu này cũng có thể xây được.
Wendy cười nói:
- Đương nhiên, muốn làm được như vậy cần sự trợ giúp của nữ phù thủy, trên thực tế tòa cao ốc này là do nữ phù thủy cùng rất nhiều công nhân bắt tay nhau chế tạo thành, ta nói không sai chứ, Lian?
- Ấy, đây thật sự là ngươi làm sao?
- Nhưng mà năng lực của ngươi không phải là lên xuống đất đai sao?
Nhóm nữ phù thuỷ đổ dồn ánh mắt về phía Lian trong đội ngũ.
Nàng ngượng ngùng sờ sờ đầu.
- Ta chỉ là giúp những công nhân kia dựng sườn đất mà thôi rồi, chờ đến khi bọn hắn cần xây tầng mới thì nâng đất đai xung quanh lên, biến thành một tấm nền bám vào cao ốc, thuận tiện cho bọn hắn làm việc thôi.
- Cơ mà...không ai tỏ ra ghét bỏ hay căm hận vì ngươi là nữ phù thủy chứ?
Quả nhiên có người đã hỏi ra vấn đề mấu chốt.
- Tạm thời vẫn chưa từng gặp qua, ta cảm thấy bọn hắn đối xử với ta như những người bình thường thôi.
Lian khoát tay nói:
- Có đôi khi đi sớm, những công nhân kia sẽ cho ta bánh nướng ăn đó.
Đây chính là hiệu quả mà Wendy mong muốn.
- Có lẽ các ngươi rất nhiều người vẫn mang tâm thái đề phòng khi đến chỗ này, đây cũng điều rất bình thường, dù sao Neverwinter đối cho các ngươi cũng chỉ là một thành thị xa lạ, mà trăm năm trong quá khứ những nỗi khổ mà nữ phù thủy phải chịu trên mảnh đại lục này thực sự quá kinh khủng, nhưng ta dám cam đoan, mọi người ở chỗ này sẽ có cảm giác như tìm được nhà của mình, giống như cái tên mà bệ hạ đã ban cho tòa thành này. Các ngươi sẽ không cần gia nhập Liên minh Nữ Phù Thủy, chỉ cần trong cuộc sống gặp bất kỳ khó khăn nào, dù lớn hay nhỏ cũng đều có thể tới tìm ta.
- Làm tốt lắm.
Scroll lặng lẽ giơ ngón tay cái về phía nàng.
...
Nhưng mà Wendy không ngờ rằng điều phiền phức lại xuất hiện khi mọi người đăng ký danh tính, cuộc đời và năng lực.
- Tại sao phải ghi những thứ này?
Sau khi nhận được bảng biểu, một vị nữ phù thủy tóc đỏ kháng nghị nói:
- Các ngươi không phải đã nói sẽ không bắt chúng ta ở lại sao? Ta chỉ tính ở chỗ này hai ngày rồi đi, thứ này không cần thiết đâu.
- Ta cũng vậy, điện hạ Tilly nói thành Neverwinter không hạn chế việc đi lại của nữ phù thuỷ, ta còn muốn về Đông Cảnh một chút.
- Nếu giáo hội không có ở đây, mọi người cũng không cần thiết tiết lộ những tin tức này ra ngoài, ngộ nhỡ bị người không có ý tốt thấy thì rất bất lợi cho chúng ta.
Mấy người trong số nữ phù thủy lại đưa ra ý kiến phản đối.
- Ta biết ngay... Lại là nhóm người Akima này.
Ashes cau mày nói.
- Akima?
Wendy giật mình.
- Một người đến từ đoàn nữ phù thủy Đông Cảnh, thật có lỗi, các nàng cũng không quá tán đồng lãnh đạo của ta.
Tillie thấp giọng giải thích:
- Nhưng mà so với Hội Răng Máu, bản tính của các nàng không phải là xấu.
Sau đó nàng nhìn về phía nữ phù thuỷ tóc đỏ.
- Ta có thể hiểu được tâm lý muốn đi của ngươi, nhưng bây giờ cũng không phải thời điểm tốt, tuy nói giáo hội đã bị hủy diệt, nhưng phần lớn dân chúng vẫn mang sự thù địch với nữ phù thủy, khỏi nói tới những quý tộc kia, đặc biệt là Đông Cảnh, trước khi Roland chưa chính thức thu phục nơi đó, tình cảnh của nữ phù thuỷ cũng không có cải biến gì so với trước kia.
- Ngươi chưa đi qua làm sao biết.
Akima vẫn không buông tha.
- Hay là ngươi chỉ là muốn giúp đỡ ca ca ruột của ngươi?
- Chú ý thái độ của ngươi.
Giọng nói Ashes lạnh xuống.
- Thế nào, ngươi muốn ra tay ở chỗ này sao? Giống như những gì các ngươi đã làm với Heidi và Skyflame?
Wendy cắn môi một cái, nàng không ngờ sự việc sẽ trở nên khó giải quyết như thế, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra cách để hòa giải đôi bên.
Đúng lúc này, Scroll đứng dậy.
- Có thể cho ta hỏi mấy vấn đề được không?