Mỗi khi hoàng hôn buông xuống thì cũng là lúc Dude phải đi tuần.
Hắn sẽ dành phần lớn thời gian để đi xung quanh thành Neverwinter với hai hoặc ba tên cấp dưới và đôi khi hắn cũng sẽ đi một mình -- Về lý thuyết, hiện tại hắn đã là Bộ trưởng Bộ cảnh sát, là chỉ huy thứ ba của Cục an ninh ở vương quốc thì hắn không cần phải tự mình đi làm các nhiệm vụ tuần tra. Nhưng so với việc ngồi trong văn phòng lập kế hoạch thì hắn càng thích cảm giác khi tự mình ra trận hơn.
Thời gian mà hắn đến tòa Tây Cảnh chi thành này đã trôi qua một năm rưỡi, có hai điểm mà hắn rất ấn tượng, một là thành phố đang mở rộng với một tốc độ đáng kinh ngạc. Ban đầu hắn chỉ mất nửa giờ là có thể đi vòng quanh thành một vòng, nhưng bây giờ hắn phải tốn ít nhất là gấp đôi, hơn nữa còn không bao gồm cảng biển ở phía nam và đất nông nghiệp ở phía đông.
Hai là trị an ở Thành Neverwinter quả thực rất đáng kinh ngạc, hành vi phạm tội nhiều nhất ở đây là ăn cắp và đánh nhau, nghiêm trọng nhất cũng là hai cái này. Còn hành vi phạm tội như giết người, cướp bóc, bắt cóc,... thì một tháng đều khó có thể nhìn thấy một lần. Không thể nói là hoàn toàn không có, đặc biệt là sau khi có một số lượng lớn người tị nạn tràn vào thành thị, trị an cũng đã giảm xuống trong một thời gian. Nhưng với sự nỗ lực hợp tác giữa Sở cảnh sát và Liên Minh Phù Thủy, xu thế phạm tội đã rất nhanh được ngăn chặn.
Việc bệ hạ nhấn mạnh rằng có án tất phá ở chỗ này cũng không phải nói sai. Đối mặt với năng lực hồi tưởng của Asha và năng lực theo dõi của Vanilla thì bất kỳ một người nào dám vi phạm pháp luật đều không thể tránh khỏi sự trừng phạt. Do rủi ro phạm tội và chi phí rất cao, hơn nữa còn không hề khoan nhượng đối với đám chuột đen trên phố, sự an toàn đã được tăng lên đến mức mà hầu như ai cũng có thể nhận ra.
Hắn khăng khăng muốn đi tuần tra mỗi ngày cũng vì muốn cảm nhận được sự bình yên này-- nhìn mọi người đi đêm với vẻ mặt thoải mái và ánh mắt đầy sự tin tưởng khi cúi chào hắn, trong lòng Dude luôn dâng lên một cảm giác tự hào khó tả.
Hóa ra hắn cũng có thể trở thành một người như vậy -- một người chấp pháp được mọi người tôn kính, mà không phải là một kẻ xấu người gặp người mắng.
Đây là trải nghiệm mà hắn chưa từng có khi hắn còn ở trong đội tuần tra trước đây.
Rõ ràng, ý nguyện ban đầu của hai công trình là hoàn toàn giống nhau, cách thức, thủ đoạn và nhiệm vụ cũng tương tự, nhưng lại tạo ra những hiệu quả hoàn toàn khác nhau.
Xét đến cùng, chỉ có thể nói rằng là do năng lực của lãnh chúa đã tạo ra sự khác biệt đó.
-Thủ lĩnh, có cần ta đi theo không?
Khi hắn đi qua tòa thị chính thì Whistle cũng vừa lúc từ bên ngoài thu đội trở về, Whistle hỏi hắn.
-Ồ? Hôm nay ngươi không đi cùng vị cô nương kia à?
-Chuyện này…… Ngài cũng biết à.
Whistle ngay lập tức đỏ mặt.
-Thật ra…… không cần buổi tối nào cũng ở bên nhau.
Lời này nói ra làm cho một ít người đứng xem phải bật cười.
-Vậy ngươi phải cẩn thật một chút, đừng để bị người khác đoạt mất.
-Câm miệng, câm miệng!
Dude cười lắc đầu.
-Hôm nay một mình ta đi là được rồi, ngươi thu thập xong thì về nhà đi.
-Vậy thì…… Được rồi, cảm ơn thủ lĩnh!
Nhìn bóng dáng hưng phấn của Whistle, hắn khá xúc động. Lúc trước khi rời khỏi Goldenear City, hắn chỉ có một mình, hắn cũng đã nghĩ tới việc đời này của mình có lẽ sẽ tiếp diễn như vậy. Nhưng hắn không tài nào có thể dự đoán được mình sẽ có thành tựu như ngày hôm nay. Có lẽ sau khi giúp lão cha Karusimo mua gian nhà liền nhau thì hắn cũng nên tìm cho mình một người bạn đời.
Nhưng mà ngay khi Dude vừa mới bước ra khỏi Toà Thị Chính thì một tiếng báo động kinh hoàng vang lên khắp thành phố.
Ô -------- ô --------
Vẻ mặt hắn đột nhiên thay đổi.
Âm thanh này hoàn toàn khác với những chuông cảnh báo được sử dụng trước đây, từ trầm nặng đến cao vút, vòng đi vòng lại, liên miên không dứt, một khi nghe qua thì sẽ không bao giờ quên -- Nó đại diện cho mức cảnh báo cao nhất của Thành Neverwinter, thậm chí trong thời gian Tà Ma Chi Nguyệt dài dằng dặc cũng chưa xuất hiện lần nào. Trên thực tế, hắn cũng chỉ thực hiện các phương diện luyện tập gần giống như vậy trong lúc diễn tập. Đây chính là lần đầu tiên hắn nghe thấy nó.
Theo quy định, khi tiếng cảnh báo cao nhất vang lên thì Thành Neverwinter sẽ thực hành giới nghiêm. Phải đóng tất cả cổng thành lại, cảnh sát thì đi dọn đường còn Đệ Nhất Quân thì sẽ đi đến phòng tuyến.
-Thủ lĩnh!
Một vài người, bao gồm cả Whistle lao ra từ văn phòng.
Dude xoay người nhìn lại thì thấy toàn bộ tòa thị chính đều lâm vào tình trạng đình trệ, mọi người trợn mắt há hốc mồm mà đứng ở tại chỗ, dường như không biết phải làm sao.
Bây giờ bệ hạ đang chỉ huy quân đội đi thu phục vương quốc Greyfort, bởi vậy chuyện này không thể là một buổi diễn tập!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến quân cảnh vệ phát ra chuông cảnh báo nghiêm trọng như thế?
Chết tiệt, hiện tại lại là lúc mà phòng vệ của Thành Neverwinter yếu nhất!
Hắn nghiến răng, hét lớn một tiếng nói.
-Còn ngây ra đó làm gì, đều hành động đi! Whistle, kêu tất cả những người đang nghỉ phép đến! Flame, ngươi mang theo những người còn lại đến tường thành với ta! Lúc diễn tập làm như thế nào thì hiện tại làm như thế ấy, hiểu chưa!
Lời trách mắng như sấm này không chỉ đánh thức các thành viên trong đội cảnh sát mà còn làm bừng tỉnh các quan chức hành chính trong đại sảnh.
-Ta hiểu rồi!
Toà thị chính ngay lập tức trở nên bận rộn, nhưng Dude không có tâm trạng để lo cho đám công chức kia. Hắn lao ra khỏi lâu đài với một nhóm cảnh sát.
Nhìn thấy người dân ở trên đường đang bày ra bộ mặt bối rối, hắn ngay lập tức cảm thấy đầu lớn như ngưu.
Bởi vì mức độ cảnh báo cao nhất mới được thiết lập trong năm nay, nó thậm chí còn chưa được diễn tập trong toàn thành bao giờ cả. Có lẽ là người tạo ra, bệ hạ Roland cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ gặp phải tình huống khẩn cấp này sớm như thế, nhưng nếu đã xảy ra, việc này chắc chắn sẽ thành sai lầm của quân cảnh vệ. Nếu là hắn thì nhất định sẽ cùng lúc gõ chuông cảnh báo, để những người dân trong thành đang còn đi lại trên đường nhanh chóng sơ tán.
Nhưng bây giờ không phải là lúc để phàn nàn, Dude vỗ tay, tập trung sự chú ý của cư dân xung quanh vào người hắn.
-Mọi người nghe rõ đây, hiện tại lập tức về nhà, đừng ở ngoài đường! Đây là cảnh báo do có kẻ thù tập kích, lặp lại một lần nữa, hiện tại lập tức về nhà!
-Lập tức về nhà, không được ở lại!
Đám người Flame cũng hô lên.
May mắn là, sở cảnh sát bình thường luôn được cư dân tin cậy, hơn nữa sở thị chính cũng phổ biến nhiều lần về phương pháp ứng phó đối với cảnh báo bình thường. Cho nên sau khi nghe cảnh báo, mọi người bắt đầu di chuyển về tiểu khu.
Cứ như vậy, đoàn người vừa hô to, vừa chạy tới tường thành ở biên giới
Trên đầu tường chỗ nào cũng có thể thấy binh lính đang chuẩn bị, đứng thẳng mở ra lá cờ đón lấy ánh chiều tà, trên đài cao pháo cũng được cởi ra bạt che pháo, thân ống dài to hướng về phía thảo nguyên rộng lớn, như thể đang chờ đợi bất cứ lúc nào cũng có thể giáng một đòn mạnh mẽ vào kẻ thù. Nhìn thấy cảnh này, Dude đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Chỉ cần có Đệ Nhất Quân, cho dù có bao nhiêu người thì đây cũng sẽ là một phòng tuyến kiên cố không thể phá vỡ được.
Đây chính là kết quả được nghiệm chứng sau nhiều trận chiến.
Rất nhanh, cảnh sát bắt đầu cảnh giác và bảo vệ trật tự tại hiện trường…… Nhưng thứ làm hắn có chút khó hiểu chính là cảnh báo cao nhất rõ ràng vẫn đang vang lên khắp thành phố, vì sao thảo nguyên và rừng rậm Tây Cảnh lại lặng ngắt như tờ?
Kẻ thù -- rốt cuộc ở đâu?
Mà cùng lúc đó, trong phòng họp ở lâu đài của lãnh chúa, có một nhóm người đang cãi nhau ầm ĩ.
-Chỉ vì một câu nói mớ của một phù thuỷ không biết rõ mà lại phát ra cảnh báo cao nhất?
Barov nhìn Wendy với vẻ mặt nghi ngờ.
-Ngươi có biết chuyện này sẽ đem đến cho chúng ta bao nhiêu phiền toái và tổn thất không? Trước hết, không quan tâm đến việc nữ nhân Lorga này có đáng tin hay không, nếu ta không nghe lầm thì căn cứ của ngươi chỉ là câu nói mớ khi đầu óc của nàng ta không được tỉnh táo! Chỉ vì như thế mà làm cho nửa cái Thành Neverwinter ngừng hoạt động, quá khoa trương rồi đó! Nếu không hoàn thành nhiệm vụ đã dự định thì ngươi bảo ta phải ăn nói sao với bệ hạ?