Theo như kế hoạch của Roland bệ hạ, toà thị chính, cục an toàn, Đệ Nhất Quân và Liên minh Phù Thuỷ là bốn cơ quan cùng cấp, tạo thành chủ thể hành chính của Greyfort trên giấy tờ. Ngoài cục an toàn đặc biệt nhất ra thì ba cơ quan còn lại đều cần được phê chuẩn để hành động, cần sự phối hợp, giúp đỡ của các cơ quan khác.
Mục đích ban đầu của quy định này chẳng có ý gì khác cả, chỉ là để có thể phát huy hết sức mạnh của vương quốc thôi. Bình thường có bệ hạ coi giữ nên cũng khó mà xảy ra chuyện gì, thế nhưng vấn đề là những lúc bệ hạ không ở đó. Muốn để cả ba bên thống nhất với nhau trong một khoảng thời gian ngắn là chuyện rất khó. Vì thế nên khi Wendy nghe Lorga nói về ma quỷ, cách đối phó tốt nhất mà nàng có thể nghĩ ra được là ban bố lời cảnh cáo, cố thủ trong thành và đồng thời mở cuộc họp để đưa ra quyết sách.
Đương nhiên, không phải là nàng không biết chuyện này sẽ gây rất nhiều phiền phức cho toà thị chính. Ruộng gieo trồng lúa trong rừng rậm Dodge ngày nào cũng tạo ra mấy trăm túi hạt giống hoàng kim số hai, chúng cần được công nhân vận chuyển đến bến tàu, đưa lên thuyền rồi vận chuyển đến phương Bắc, đến biên giới phía Nam và lãnh thổ mà bệ hạ mới thu phục được. Ngoài ra, việc thu hoạch gỗ, nấm, hoa quả được lấy từ rừng đều sẽ bị ảnh hưởng. Việc chăn nuôi gia súc trong nông trường trên thảo nguyên sẽ bị trì trệ, những cái cớ mà Barov đưa ra không chỉ là những lời khoa trương.
Vốn là đến khi Trận Chiến Thần Ý lần thứ ba bắt đầu xong, một bức tường thành mới sẽ xuất hiện ở phía Bắc biên giới, bao bọc lấy cả nửa cái thảo nguyên. Nó không chỉ tạo thành nhiều trùng thử thách cùng với tường thành hiện có mà còn có tác dụng nâng cao năng suất của lớp phòng ngự ở dãy núi Tuyệt Cảnh, khiến khu xử lý khoáng thạch ở phía bắc thành phố và công xưởng trở nên an toàn hơn. Cho dù là trong thời kỳ chiến tranh thì tài nguyên đến từ rừng và sườn núi phía bắc cũng sẽ không bị ngừng lại.
Chỉ là kế hoạch này trước mắt vẫn chỉ dừng lại ở trên giấy thôi, không ai ngờ được tin ma quỷ xuất hiện sẽ đến sớm như vậy. So với tổn thất về tài chính và mậu dịch thì việc nàng đưa ra một sự lựa chọn thận trọng quan trọng hơn.
- Ma quỷ chính là chứng cứ, với người phàm, điều này khó hiểu lắm sao?
Màn sáng trên tường của phòng hội nghị bắt đầu chuyển động, giọng nói có hơi bất cần của El truyền vào đầu của mỗi người.
- Bất cứ chuyện gì có liên quan đến ma quỷ cũng không được làm ngơ, bọn chúng không phải tà thú ngu xuẩn, sẽ không đợi ngươi chuẩn bị xong hết rồi mới tấn công đâu. Ta thấy ngươi không hề ý thức được sự đáng sợ của đối thủ. Đáng tiếc quá, nhìn thấy vị quốc vương người phàm kia, ta còn tưởng mấy trăm năm nay các ngươi đã tiến bộ hơn rất nhiều rồi chứ.
Là quân liên minh đối đầu với ma quỷ, dân di cư Taquila và Maleficent đương nhiên cũng sẽ có tư cách tham gia hội nghị lần này. Về quyết định của Wendy, lãnh tụ cả hai bên là Pasha và Tilly Wimbledon cũng tỏ ý đồng tình.
Barov tức đến mức phải bật cười:
- Ta không biết ma quỷ đáng sợ đến mức nào, bởi vì nó chưa xuất hiện trước mắt ta một lần nào cả. Lẽ nào những tên đó có thể giết người từ xa à? Các ngươi cứ nói bắt buộc phải phòng ngự thật tốt, điều này thì ta công nhận nhưng vấn đề là bây giờ còn chẳng nhìn thấy bóng của kẻ địch nữa kìa. Rừng rậm Dodge do các phù thủy ở phía tây khống chế, phía đông có tháp quan sát trên đỉnh núi Tuyệt Cảnh, giữa hai lớp ngăn cách có một thảo nguyên rộng lớn không thể trốn ở đó được, kẻ địch có động tĩnh gì cũng có thể nhận ra dù cách cả trăm dặm, sao chúng ta phải cẩn thận đến mức đấy cơ chứ?
Có thể nhìn ra được là tổng quản tòa thị chứng rất quan tâm đến nhiệm vụ mà bệ hạ giao cho. Wendy nghĩ thầm, lần trước trong buổi họp hắn còn chẳng dám thở mạnh trước tải thể nguyên sơ trông như một con quái vật kia, thế mà bây giờ lại còn dám cãi lại, thậm chí là mỉa mai.
- Ta nghĩ điều này là cần thiết.
Ashes nói. Thực ra ta chính là người đề nghị Wendy làm vậy.
- Lý do là gì? Hay là vì lời mộng mị gi kỳ lạ của phù thuỷ nào đó?
Barov gõ bàn.
- Đừng bảo ta là các ngươi tin nàng. Nếu như nàng thực sự đáng để tin tưởng, hoặc là quan hệ của các ngươi thực sự thân thiết như thế thì nàng đã sớm là một phần trong Liên minh Phù Thuỷ rồi.
- Đó không phải là lý do, phải phán đoán mọi việc một cách riêng rẽ.
Ashes bình tĩnh giải thích.
- Ta từng đấu với nàng rồi, ta biết thực lực của nàng. Nếu như chỉ là một hai con tà thú chủng hỗn hợp thôi thì không làm nàng thảm hại đến mức đấy được đâu. Theo những tin tình báo có được lúc này, Dementor nếu không có ma thạch giúp đỡ thì khả năng chiến đấu của nó cũng chỉ như chủng hỗn hợp tầm trung thôi. Cho dù Lorga không thắng được thì cũng có thể hoá thành sói, có thể dễ dàng cắt đuôi được đối phương thôi.
- Rốt cuộc là ngươi muốn nói gì?
- Số ma quỷ mà nàng gặp phải rất có khả năng phải lên đến hơn mười con, hơn nữa trên trời còn có Khủng Thú bay theo truy đuổi nữa, thế nên mới khiến nàng bị thương nặng như vậy.
Ashes nói nhát gừng nhát gừng.
- Ngoài ra, bọn ta còn tìm thấy một tấm bản đồ trên người nàng nữa, nếu không nhìn nhầm nét chữ thì chắc đó là bản đồ Lightning để lại cho nàng. Tuy không rõ quá trình cụ thể nhưng có một điều chúng ta có thể chắc chắn được, đó là nàng rời khỏi thành Neverwinter xong thì phạm vi hoạt động của nàng đều là những nơi hoang vu chẳng có bóng người. Nếu như nhiều ma quỷ như vậy đột nhiên xuất hiện ở nơi hoang vu hẻo lánh như thế thì cho dù dự tính của bọn chúng là gì thì chúng ta cũng phải đề phòng.
- Ta cũng đồng ý với phán đoán này.
Giọng của Pasha mềm mại hơn rất nhiều so với El.
- Với bọn Khủng Thú thì khoảng cách mấy dặm cũng chỉ như một cái chớp mắt thôi. Nếu bọn chúng tấn công thành Neverwinter thật thì sợ là đến khi Khổng Thú xuất hiện, tin tức của những nơi canh gác đó có khi còn chưa đến nơi.
- Nói chi là phần lớn dân chúng không hiểu ma quỷ là cái thứ gì. Nếu như không đề phòng gì, để kẻ địch xông thẳng vào trong thành thì chắc chắn sẽ khó mà lường được tầm ảnh hưởng của nó.
Tilly cũng bồi thêm một câu:
- Lời cảnh cáo ít nhất cũng có thể khiến bọn họ biết đường về nhà mà trốn, có thể giảm được phần nào việc sự hoảng sợ sẽ bao ngập thành phố.
- Ờm, nhưng mà…
Barov tự dưng không biết nói gì.
Với mấy người kia, lời phát ngôn của Ngũ Vương Nữ rõ ràng là có uy quyền hơn. Không phải vì nàng là lãnh tụ của phù thuỷ đảo Trầm Thuỵ mà là vì huyết mạch của gia tộc Wimbledon chảy trong người cô. Là thành viên của vương thất, là em gái của đương kim quốc vương, đương nhiên là lão tổng quản phải kiêng dè nàng rồi.
Hắn quay đầu lại nhìn người phụ trách quân đội, một người thợ săn trung niên trầm mặc, ít nói, hình như hắn đang muốn tìm một người ủng hộ mình. Thế nhưng đối phương lại cứ nhìn về phía trước thôi, dường như hắn không hề quan tâm đến trận tranh luận này vậy.
Thấy bầu không khí có hơi căng thẳng, Wendy cổ vũ bản thân rồi đứng dậy nói:
- Ta đã truyền tin đến phía Bắc rồi, tin rằng bệ hạ sẽ ra mệnh lệnh ngay khi biết được. Lorga cũng sẽ tỉnh lại thôi. Vậy nên mong tổng quản đại nhân đừng lo lắng quá. Dù sao thì chỉ cần nhận được tình báo chính xác thì lệnh giới nghiêm sẽ được điều chỉnh bất cứ lúc nào thôi. Vì thế nên trước đó cẩn thận chút thì sẽ tốt hơn.
Nàng ngập ngừng một chút rồi nói tiếp.
- Còn về nhiệm vụ mà bệ hạ giao, cũng có thể bù đắp bằng những cách khác.
Barov cau mày, nói:
- Ví dụ?
- Bọn ta có lẽ có thể lợi dùng trùng thân mềm cắn nuốt để vận chuyển lúa. Chỉ cần chuyển từ rừng rậm Dodge đến Biên Thùy Thành thứ ba là được.
Wendy nhìn về phía dân di cư Taquila ở trong màn sáng.
- Như vậy thì cho dù các công nhân không ra khỏi thành được thì cũng có thể chuyển lúa lên trên thuyền hàng.
- Hả?
El không vui, nói:
- Chúng ta là chiến sĩ, đâu phải là bốc vác đâu.
- Nhưng mà vì bằng hữu trong liên minh thì chúng ta vẫn làm được mà.
Pasha đưa xúc tu ra, cuốn lấy cơ thể của El, cho dù trông thì nàng cứ như không có miệng vậy.
Wendy gật dầu cảm ơn rồi nói:
- Còn gia súc thì có thể vận chuyển bằng nhiều cách, Honey rất giỏi điều khiển động vật, không cần sợ bọn chúng bị Fran dọa đâu. Tây cảnh không thiếu thảo nguyên, bờ sông Xích Thủy có rất nhiều khu vực chưa được khai hoang, có thể dùng để chăn gia súc tạm thời.
Barov trông vẫn không được hài lòng lắm, thế nhưng hắn không còn cau mày chặt như trước nữa.
- Ta biết những biện pháp này không thể khiến mọi thứ đều không bị ảnh hưởng, thế nhưng vào những thời điểm đặc biệt như vậy, sự an nguy của thành Neverwinter mới là điều mà chúng ta phải nghĩ đến đầu tiên.
Wendy rất rõ, muốn bệ hạ không bị thất vọng, muốn xứng đáng với chức vị người phụ trách Liên minh Phù Thủy, chỉ dịu dàng thôi thì không đủ. Nàng bắt buộc phải tiến về phía trước, thực sự trở thành chỗ dựa của mọi người.
- Bất cứ tổn thất nào bị gây ra vì hành động này, ta sẽ chịu trách nhiệm hết.