Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 906

Chương 906
Chương 906

Một tuần sau đó, bầu không khí trong cả toà lâu đài nghiêm túc đến mức lạ thường. Người phụ trách của mấy tổ chức quan trọng ngày nào cũng phải họp nửa tiếng trở lên để báo cáo cho nhau về tình hình.

- Sao? Các ngươi vẫn chưa phát hiện ra tung tích của ma quỷ sao?

Barov uống một ngụm trà, nhìn mọi người xung quanh rồi nói.

Không biết rằng Wendy nói sẽ chịu trách nhiệm hết mọi việc đã giảm bớt trách nhiệm của lão tổng quản hay là kế hoạch dịch chuyển hạt giống vàng số hai đang dần được thực hiện, sắc mặt của hắn thả lỏng hơn mấy ngày trước rồi.

- Binh canh gác của Đệ Nhất Quân đã kéo dây cảnh cáo đến tận biên giới thảo nguyên rồi thế nhưng vẫn chưa có phát hiện gì cả.

Người phụ trách quân cảnh vệ trả lời rất rõ ràng.

- Nếu kéo dài sang phía Bắc nữa thì đó là vùng đất hoang trong rừng rậm rồi, nếu không có đủ tiền hỗ trợ hậu cần thì sẽ khó mà mở rộng phạm vi tiếp.

Năng lực của người phàm cũng chỉ đến đó thôi chứ đừng nói là ma quỷ và tà thú. Đến cả côn trùng sinh sống ở đó cũng có thể lấy mạng của mọi người một cách dễ dàng. El hình như không muốn bỏ qua bất cứ một cơ hội nào để châm chọc cả.

- Nhiệm vụ này vẫn là nên giao cho bọn ta thì hơn, mười phù thuỷ thần phạt một nhóm, trước mắt đã mở rộng đến được khu hổ Pearl ở bình nguyên màu mỡ rồi, còn xây ở đó một đài quan sát nhỏ nữa.

- Hồ Pearl?

Wendy hỏi.

Đó chính là nơi được ghi là có rất nhiều ổ chim trên bản đồ của lang nữ, lúc trước ở đó là một nơi đâu đâu cũng là sông suối, bây giờ thì nó sắp biến thành đầm lầy rồi.

- Sẽ không gặp nguy hiểm gì đó chứ?

- Kinh nghiệm đối phó với ma quỷ của bọn ta phong phú hơn các ngươi, một phù thuỷ thần phạt có thể đối phó với ba đến bốn con Dementor. Chỉ cần năm người đi với nhau, cho dù gặp một đội tuần tra nhỏ của bọn ma quỷ thì chắc chắn họ cũng có thể xử lý được thôi.

El nói, rất tự tin. Đương nhiên rồi, nếu lang nữ gặp phải một đội tuần tra nhỏ thật thì bộ đội của kẻ địch sợ là đã cách chúng ta gần lắm rồi.

- Bọn chúng không hành động đơn độc nữa sao?

Barov tò mò hỏi.

- Nhu cầu về Red Mist đã chắc chắn một điều là bọn chúng không thể ở nơi quá xa so với điểm cung cấp.

Pasha giải thích.

- Dù sao thì bọn ma quỷ cũng không thể tự cung tự cấp như loài người được.

- Vậy thì… cách thành Neverwinter xa vậy rồi mà vẫn không bỏ được lệnh cảnh báo sao?”

- Trừ khi ngày nào chúng ta cũng phải xây dựng một điểm canh gác, tạo thành một mạng lưới, lấy thành Neverwinter làm trung tâm. Nếu không thì không thể đảm bảo được liệu kẻ địch có lẻn vào hay không đâu.

Cho dù làm đến mức đấy nhưng cũng không có ý nghĩa gì nhiều thì một phù thuỷ cao cấp khác là Celine bổ sung thêm rằng nếu không có sự giúp đỡ của Ấn Phù Lắng Nghe, khi đội rà soát quan sát thấy Khổng Thú thì đã không kịp truyền tin về nữa rồi.

Nghe đến đây, Wendy bất giác thở dài, nơi có hoàn cảnh phức tạp như vùng đất hoang cứ như một màn chắn vô hình vậy, khiến tầm nhìn của thành Neverwinter bị giới hạn lại, dồn về phía Nam thảo nguyên. Cả vùng Tây Bắc cứ như một nơi bí mật bị màn sương bao trùm lấy vậy. Những gì bọn họ có thể làm chỉ là từ từ tìm kiếm tung tích của kẻ địch trong vùng hỗn loạn đó thôi.

Tin tức của Lorga đến không đúng lúc gì cả.

Nếu như nó đến trước khi bệ hạ xuất chinh, Sylvia, Lightning, Merci, Nightingale và những người khác vẫn còn ở đây thì tốt biết bao. Cho dù có cần thăm dò tình hình của cả phía Bắc thì chắc cũng chỉ cần một đến hai ngày thôi.

Năng lực của nàng trở nên hơi vô dụng trong tình huống này.

- Tuy rằng có lẽ ngươi sẽ thấy ta hơi lo chuyện bao đồng, thế nhưng ngài tổng quản có thể nói cho ta phản ứng của các cư dân trong thành mấy ngày nay thế nào không?

Tilly tự dưng nói.

- Bọn họ không thấy sợ hay hốt hoảng sao?

- Đây có chứ.

Barov vội vàng bỏ chén trà xuống, đưa tay lên ngực hành lễ với Ngũ Vương Nữ.

- Mọi chuyện trong thành đều nằm trong tầm kiểm soát của toà thị chính. Gần đây nhân viên của bọn ta đã nhận được không ít câu hỏi, nhưng đại đa số đều hỏi rốt cuộc kẻ địch ở đâu và Đệ Nhất Quân có cần giúp đỡ không, kiểu vậy. Cũng có nghĩa là bọn họ không chỉ không thấy lo lắng mà ngược lại còn rất có ý chí chiến đấu nữa, đến cả hiệu suất làm việc buổi tối cũng tăng lên rất nhiều. Mong người yên tâm, chắc chắn không có ai sẽ liên hệ chuyện này với phù thuỷ đảo Trầm Thuỵ đâu.

- Vậy sao, vậy thì tốt rồi.

- Đương nhiên là cũng không có ai kêu ca, nhưng việc nấm mỏ chim và quả hạch tăng giá là thật.

Lão tổng quản nhìn Wendy một cái:

- Nếu như không mau chóng phá bỏ giới nghiêm thì trứng gà chắc cũng sẽ đi theo bước chân của hai cái kia rồi.

- Những điều này đều có thể không quan tâm, chỉ là ta thấy chuyện về ma quỷ vẫn là nên tuyên truyền sớm thì sẽ tốt hơn. Dù sao thì bọn chúng khác hoàn toàn với những kẻ địch lúc trước.

Tilly lo lắng nói:

- Nếu có người muốn gây chuyện, lôi chuyện móng vuốt ma quỷ ra để nhắc lại thì ta lo là sẽ tạo ra một sử đả kích về lòng tin giữa người thường và phù thuỷ, khó mà cứu vãn được.

- Chuyện này…

Barive hơi do dự rồi lại nói:

- Ta phải nói chuyện này với bệ hạ Roland mới được.”

- Vậy thì viết vào trong bản ghi chép hôm bay đi.

Tilly nhìn Wendy.

- Ta hiểu rồi.

Đối phương gật đầu, đang chuẩn bị tổng kết nội dung để báo cáo thì tiếng bước chân gấp gáp truyền đến sảnh hội nghị. Còn chưa thấy người đâu thì tiếng chuông đã reo rồi.

- Wen, Wendy đại nhân, lang nữ, nàng, nàng tỉnh rồi.

- Gì cơ?

Mọi người đều đứng phắt dậy, Wendy còn sốt ruột hơn, nàng nói:

- Ta sẽ đi qua đó ngay.

- Khụ khụ, ta cũng đi xem xem.

Barov đang chuẩn bị đi theo thì đã bị Ashes ngăn lại.

- Đó là phòng ngủ của con gái đấy, ngươi nên ở đây đợi tin tức thì hơn.

Khi Wendy đi vào, Lorga đang giãy giụa muốn rời khỏi giường. Sắc mặt nàng trắng bệch, hai cái tai dài cụp xuống chỉ bằng một nửa lúc bình thường, rủ xuống trên đỉnh đầu, tóc tai cũng rũ rượi, chỉ một động tác nhỏ như vậy thôi mà cũng đủ để khiến trán nàng toát mồ hôi hột.

- Không ngờ… ta vẫn còn sống.

Nàng thở dài một hơi rồi quay đầu lại nhìn đám người đang tràn vào phòng.

- Ta hôn mê bao lâu rồi?

- Tính từ ngày bọn ta phát hiện ngươi thì đã là ngày thứ mười rồi.

Wendy ấn nàng trở lại giường.

- Đừng có động đậy, tứ chi của ngươi, xương cốt hay thậm chí là cả nội tạng đều bị thương không nhẹ. Mười ngày không đủ để chúng hồi phục đâu. Ngươi sống được hoàn toàn là nhờ Hạt giống cộng sinh của Nightfall, trước khi Nanawa quay về, ngươi nên tĩnh dưỡng thì hơn.

Sau khi được biết tác dụng của Hạt giống cộng sinh, Lorga hơi cúi đầu với Nightfall đang nằm trên một chiếc giường khác:

- Cảm ơn.

- Thực ra cũng không có gì cả.

- Đối phương cố tỏ ra thản nhiên rồi nhún vai.

- Nằm ở đây ngày nào cũng có hoành thánh với đồ để ăn uống, ta thấy tốt lắm.

- Rốt cuộc ngươi đã gặp gì ở trong vùng đất hoang vậy?

Ashes trầm giọng hỏi.

- Khi hôn mê, ngươi đã từng nhắc đến ma quỷ rất nhiều lần.

- Quả thực là ma quỷ… hơn nữa còn không chỉ một con.

Lorga nhắm mắt lại, hình như nàng đang hồi tưởng lại cảnh tượng đó.

- Lúc đó ta đang đuổi theo một con tà thú chủng hỗn hợp, sau đó thì gặp phải hai con ma quỷ đi riêng lẻ, có lẽ chúng là lính gác, cũng có thể chỉ là muốn săn tà thú thôi.

- Nói đến đây, nàng hít một hơi thật sâu.

- Ta đã đánh hạ chúng, thế nhưng không ngờ hai con ma quỷ đó chỉ mới là bắt đầu thôi, kẻ địch đang đứng thành cả đàn, chuẩn bị đi về phía di tích Taquila, số lượng nhiều đến mức khó mà ước lượng được. Hơn nữa trong đó còn có những cự thú to lớn đến mức khó tin.

Cùng với lời trần thuật của lang nữ, cả căn phòng dần trở nên im phăng phắc.

Bình Luận (0)
Comment