Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 939

Chương 939
Chương 939

Vốn dĩ Andrea không đi xem kết quả, mà chuyển kính ngắm nhắm ngay mục tiêu kế tiếp.

Ma lực của bắn tinh chuẩn tiêu hao cũng không phải là luôn không đổi, theo thông thường muốn đánh trúng mục tiêu càng khó trúng, hao phí ma lực càng lớn.

Ý vị này ma lực đủ để chống đỡ vũ khí cung tiễn hoặc ném đá một hai canh giờ, ở khoảng cách xa như thế chỉ có thể chống đỡ khoảng nửa khắc.

Nàng phải cố gắng hết sức bắn ra càng nhiều viên đạn.

Năng lực đáp lại ý chí của nàng.

Andrea cảm giác mình cũng không phải đang bắn, mà là đang múa trong gió. Mọi thứ đều nhịp nhàng như thế, điều chỉnh của họng súng, cử động của cánh tay, cùng với mỗi một động tác của thân thể, giống như toàn bộ dung hòa thành một thể với thế giới này.

Với tần suất mỗi lần hít thở nổ súng một lần, Andrea rất nhanh bắn hết mười phát đạn, tiếp theo thay một băng đạn mới. Cả quá trình mây bay nước chảy, giống như một màn biểu diễn có tính toán kỹ càng.

Nhưng mà trên tường đá lại không thoải mái nhiều như vậy.

Tử thần đang ở giành giật từng giây bay về phía quân đội của Alpein, nhưng đối với chuyện này bọn họ vẫn hoàn toàn không biết gì cả.

Kỵ sĩ chỉ huy lính đánh thuê điều chỉnh máy bắn tên thành người hi sinh đầu tiên.

Tầm bắn của những máy bắn tên này ngoài hai trăm bước, mũi tên tạo ra tự gang trong năm mươi bước có thể dễ dàng xuyên qua đại thuẫn và giáp kỵ sĩ, có thể nói là lợi khí phòng thủ tốt nhất vương cung.

Vì ngăn cản chiến sĩ quái vật sức mạnh hơn người, Alpein dời tất cả hàng tồn trong khố phòng đến trên tường bao quanh. Tổng cộng tám cái máy bắn tên được bố trí ở đoạn tường đối diện đại lộ Rising Sun, cân nhắc đến chiều rộng đoạn đường có hạn, cho dù kẻ tập kích mạnh nữa, cũng khó lấy tránh khỏi thiết nỏ bắn hàng loạt.

Lính đánh thuê chỉ nghe được một tiếng Vù trầm đục, liền nhìn thấy ngực kỵ sĩ mới còn đang ra lệnh lõm đi vào, đồng thời thân thể ngã vè phía sau, không rên một tiếng ngã trên mặt đất.

- Có người đánh lén!

Đầu tường lập tức vang lên tiếng cảnh báo.

Mọi người đều rút kiếm ra khỏi vỏ, cũng không có ai có thể phát hiện tập kích đến từ hướng nào.

Tiếp theo là người thứ hai, người thứ ba --

Cái chết lũ lượt kéo đến, trong quân coi giữ không ngừng có người ngã xuống, mà kẻ địch trước sau không có lộ diện. Một luồng sợ hãi khó có thể nói rõ bao phủ trong lòng bọn họ, tử trận đối với những sài lang mà lưỡi đao đẫm máu này mà nói cũng không tính là chuyện hiếm lạ gì, nhưng chờ bị người ta giết chết lại là một chuyện khác.

Đặc biệt số ít lính đánh thuê đặc biệt tự tin với thân thủ của chính mình càng như thế.

Bọn họ phát hiện kỹ xảo khổ luyện cũng không có nơi dụng võ, thậm chí đối phương không để cho một cơ hội giáp mặt đọ sức, cho dù là tôi tớ tay chân vụng về vẫn là kỵ sĩ đầy kinh nghiệm, đối mặt với tấn công không chút dấu hiệu báo trước như vậy không có bất kì khác biệt gì. Nếu nói trận chiến Hermes ít nhất để bọn họ thấy được kẻ địch, trận chiến đấu này quả thực là chờ đợi tử thần điểm danh mà thôi.

Thời gian không đến mười giây, trên đoạn tường đã xuất hiện hai mươi đến thi thể, hơn nữa người may mắn chưa chết đau đớn rên rỉ, ý chí của phần lớn số người rất nhanh đến bờ vực sụp đổ.

- Tìm vật che chắn, phụ cận có phù thủy!

Đúng lúc này, mệnh lệnh của kỵ sĩ cấp cao khiến cho mọi người thoáng phục hồi lại tinh thần:

- Chỉ cần giấu thân thể ở phía sau gờ tường và lôi mộc, có thể tránh khỏi công kích! Ngoài ra lấy mũi tên Thần phạt ra, bắn về phương hướng có thể bắn, ép những tên đáng chết đó ra ngoài!

Giờ phút này Andrea cũng chú ý tới thay đổi trên tường đá.

Một kỵ sĩ mặc áo giáp viền vàng dường như chỉ huy chính thế cục hiện trường, không ngừng có người dựa vào hướng hắn, cũng lấy các loại chướng ngại vật để che chắn, mù quáng bắn tên xung quanh, có người thậm chí trực tiếp dùng tay ném mạnh ra ngoài, mục đích không cần nói cũng biết.

Cách làm của kẻ địch không có chút uy hiếp đối với nàng, nhưng mà nếu không có cách nào hoàn toàn đánh tan đối thủ, sẽ tạo thành gây trở ngại cho phù thủy thần phạt công thành.

Mà vị trí của người chỉ huy vừa hay cấu thành một góc chết với gác chuông, nàng chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy cánh tay của đối phương lộ ra khỏi gờ tường, cùng với non nửa mũ giáp.

Bình thường mục tiêu giống như vậy căn bản không có khả năng trúng mục tiêu, nhưng từ sau khi quan sát biểu diễn lửa đạn của Đệ Nhất Quân, nàng liền bắt đầu sinh ra cách nghĩ bất đồng.

Andrea không ngừng thúc giục ma lực, khiến nó tràn đầy giữa cánh tay, dưới sự thúc đẩy của bàn tay vô hình, súng ống trong tay không ngừng nâng lên, cho đến hướng lên không trung.

Khi cảm giác nhịp nhàng quen thuộc kia lại xuất hiện, nàng không chút do dự bóp cò súng.

Trong nháy mắt đó, Andrea giống như thấy được quỹ tích của viên đạn-- nó rơi cao trên không trung, sau khi vượt qua điểm cao nhất vẫn chưa mất đi tất cả tốc độ, mà là mang theo quán tính đi về phía trước, lao xuống phương hướng mục tiêu. Tuy rằng trong lúc đó khoảng cách hai người là ngàn bước, nhưng nó đã ở không trung bay dài hơn khoảng cách đó, vì vậy một phát đạn này thời gian hao phí bắn cũng dài hơn nhiều so với trước đó.

Ngay sau đó nàng đè thấp họng súng, ngắm mũ giáp của kỵ sĩ nổ súng --viên đạn thứ hai đi sau mà tới trước, chuẩn xác đập lên viền gờ tường. Gạch đá lập tức bắn tung tóe khắp nơi, đầu đạn biến hình quay cuồng trúng phần trên mũ giáp, đẩy nó bay đi. Lực đánh thật lớn khiến kỵ sĩ khó mà khống chế về ngã nhào về phía trước, cũng khiến cho phần cổ mềm mại của hắn bại lộ ra ngoài.

Đồng thời vào lúc này, phát đạn thứ nhất đúng hạn mà tới, xiêu vẹo không có cắm vào da của hắn, bẻ gãy xương cổ. Kỵ sĩ cấp cao vốn dĩ không kịp làm ra bất kì phản ứng nào, chỉ cảm thấy đến sau đầu vù một tiếng, tiếp theo cổ chợt lạnh, liền mất đi tất cả tri giác.

Một kích này dường như tiêu hao sạch tất cả ma lực còn thừa của Andrea, cảm giác chóng mặt mãnh liệt trào lên trong lòng, di chứng của tiêu hao quá lớn khiến hai tay nàng run rẩy, ngay cả cầm báng súng đều khó mà làm được.

Nhưng mà kỵ sĩ cấp cao ngã xuống cũng áp đảo được phòng tuyến tâm lý cuối cùng của các lính đánh thuê, phòng tuyến tường đá sụp đổ rồi, mọi người xoay người chạy về phía cầu thang bộ, chỉ sợ mình là mục tiêu kế tiếp bị tử thần nhắm trúng. Không còn có người đi để ý tới lôi mộc, dầu nóng và máy bắn tên ở đầu tường, mà thay đổi này cũng được phù thủy thần phạt thấy ở trong mắt.

- U ------------

Kèn lệnh của tổng tiến công được thổi vang lên.

Elena đảm nhiệm tổ công thành xông vào đầu tiên, nàng trừ mang theo trang bị thường dùng ra, trong tay còn thêm một cuộn dây thừng.

Nháy mắt sắp tiếp cận chân tường, nàng dùng sức ném ra dây thừng trong cánh tay -- mà ở đầu mút của dây thừng, còn buộc chặt một lưỡi câu hình tứ giác.

Sau một lát, trên tường đá đã nhiều thêm vài “Cáp treo” có thể vốn dành để leo trèo. Tường đá cao hơn mười thước đối với người thường mà nói cần kiềm đủ sức mạnh mới có thể vượt qua, nhưng trong mắt phù thủy thần phạt, đây chỉ là hàng rào vừa nhấc chân đã có thể bước quá. Elena thoải mái theo dây thừng trèo lên đỉnh tường, phát hiện trong khu vực thành bảo đã loạn làm một nùi.

Đội đốc chiến và đội dự bị mà Alpein sắp xếp không có phát huy tác dụng nên có, binh linh trông coi tường đá chạy tán loạn, thủ hạ của bá tước Rakusai bỗng nhiên rút kiếm chém tới đội thân vệ của người đứng đầu Dawn, hơn nữa người chạy thoát muốn rời khỏi nơi này nhanh nhất có thể, nhân mã ba hướng nhất thời hỗn chiến cùng một chỗ.

Elena nhếch miệng, tháo xuống cự kiếm sau lưng, thả người nhảy xuống tường đá.

Không ai có thể ngăn cản một kích chính diện của nàng, chỉ cần bị đưa vào trong phạm vi vung của cự kiếm, kẻ địch cọ sát đến bị thương, chạm vào chết ngay -- chỉ dựa vào sức mạnh một người, ở trong đám người nàng xông ra một khu vực trống.

Theo phù thủy thần phạt gia nhập chiến trường, thế cục đã hoàn toàn ngả về hướng của bá tước Quinn.

Bình Luận (0)
Comment