Maleficent mới cũng không phải là một toà kiến trúc đơn nhất, mà là một khu dân cư chiếm khoảng bảy nghìn mét vuông.
Làm tiểu khu mới được xây dựng trọng điểm, nó không chỉ trang bị nước tự chảy và hệ thống sưởi, mà toà nhà cũng là tòa nhà khung bốn tầng làm bằng bê tông sau khi kỹ thuật đổ bê tông hoàn thiện, phân chia trong nhà cũng không khác nhà phù thuỷ lắm.
Ngoài điểm này, Roland còn xây một phòng hội nghị hai tầng ở giữa tiểu khu để phù thuỷ Đảo Trầm Thụy sử dụng.
Trên thực tế, buổi tối hôm trước khi nhóm người di chuyển đến thành Neverwinter, bữa tiệc chào mừng đã được tổ chức ở đây, mà nửa tháng sau, phù thuỷ lại tập trung ở đại sảnh một lần nữa.
Tilly đi lên bục diễn thuyết trước mắt bao người và bắt đầu tuyên đọc lệnh chiêu mộ đến từ Roland Wimbledon, cùng với hệ thống tiền lương hoàn toàn mới.
-…Trước mắt công tác sắp xếp chính là như vậy, Maleficent sẽ lấy ba mươi phần trăm từ thu nhập mà phù thủy làm ra. Số tiền này sẽ dùng để cải thiện cuộc sống của mọi người, mở rộng quy mô ma chú và những việc cần dùng đến sau này.
Ngũ vương nữ mỉm cười và chậm rãi nói.
- Nhìn qua giống như ta bị anh trai bóc lột, dù gì khi còn ở Đảo Trầm Thụy, tất cả tiền thuê mà thương nhân Fiordland chi trả đều thuộc về chúng ta. Nhưng trên thực tế, đối phương cũng sẽ nhân cơ hội đó để đưa ra rất nhiều điều kiện bổ sung, ví dụ như mua sắm lương thực, đồ dùng sinh hoạt và những thứ khác của bọn họ với giá cao, tới tay thường phải đánh chiết khấu, mà ở đây sẽ không có nhiều điều kiện bổ sung như vậy.
- Mặt khác, Roland cho ba mươi phần trăm, chỉ nói riêng về số lượng đã vượt qua thu vào của Đảo Trầm Thụy. Hơn nữa, phần lớn nội dung công việc mới chỉ cần tiêu hao ma lực mà không cần phải tự mình mạo hiểm ở những hải vực chưa biết, bởi vậy nên sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. So sánh hai bên là có thể có đưa ra kết luận, chúng ta không phải là bên bị bóc lột, thậm chí còn có thể nói là chiếm tiện nghi của anh trai ta.
Những lời này khiến cho phía dưới vang lên từng tiếng cười khẽ.
- Nhưng mà!
Tilly bỗng nhiên cao giọng:
- Những việc phía trên không liên quan gì tới thù lao mà ta muốn nói. Lúc trước, cho dù tiền thù lao thương nhân Fiordland trả là bao nhiêu, đối với Maleficent cái gì cũng thiếu thốn chỉ có thể sử dụng vào những công việc chung, cho nên cuối cùng phát tới trong tay mọi người cũng chỉ là bánh mì, vải bông và những vật phân phối thống nhất khác.
- Nhưng bây giờ, mọi người sẽ có được hồi báo thiết thực mà không phải là những con số không nhìn thấy, không sờ được nữa. Còn việc sử dụng chúng nó như thế nào sẽ là tự do của mỗi cá nhân. Bây giờ, mời mọi người hãy mở bức thư trên bàn của từng người ra.
Marye đã chú ý tới bức thư có ấn ký tháp cao Greyfort này từ sớm, chỉ là vẫn luôn chịu đựng không chạm vào nó. Giờ phút này nghe thấy yêu cầu của điện hạ Tilly, nàng lập tức gấp không chờ nổi xé rách niêm phong.
- Đây là… Gwent mới à?
Shadow ngồi ở bên cạnh đưa đầu sang.
- Ngươi cũng có mà, xem của mình đi.
Marye nghiêng người che ánh mắt của đối phương ở phía sau.
- Chậc.
Trong phong thư là một tờ giấy to bằng bàn tay, rõ ràng nhìn qua vô cùng bóng loáng nhưng sờ vào lại gồ ghề, có thể dễ dàng gập lại nhưng sẽ không để lại nếp gấp một cách dễ dàng như những tờ giấy bình thường.
Lần đầu tiên nhìn thấy Marye đã thích tờ giấy này rồi.
Đó quả thật là một tác phẩm nghệ thuật.
Tuy kích thước của nó xấp xỉ như Gwent lưu hành trong Liên minh Phù Thuỷ, nhưng nàng lại không cho rằng hai cái là cùng một thứ, bởi vì cái sau thật sự quá tinh xảo. Hoa văn bên trên chẳng những rực rỡ lộng lẫy, hơn nữa còn cực kỳ phức tạp, giống như là những đường cong được vẽ bằng sợi tóc vậy. Mà những hoa văn này không chỉ dùng để trang trí, mà nó còn cấu thành đủ loại hình thù và văn tự.
Ví dụ như mặt chính của tờ giấy là ký hiệu tháp cao trường thương, mặt còn lại lại là một ngọn núi cao được ánh bình minh chiếu xuống. Bên dưới hình vẽ còn viết dòng chữ “Phát hành bởi vương thất Greyfort” và “Phù thuỷ chuyên dụng”, trên bốn góc còn viết ba số mười và một ký hiệu không rõ ý nghĩa.
Điểm Marye yêu thích không muốn buông tay nhất chính là nếu chậm rãi chuyển động tờ giấy, hình vẽ của hai mặt trước sau còn sẽ loé ánh vàng dưới chiết xạ của ánh sáng, giống như những hoa văn đó là được khắc từ vàng vậy.
- Ý… Hình như không phải là Gwent.
Shadow cũng phát hiện điểm khác biệt của nó.
- Ta nhớ số của bài đều đánh dấu ở phía trên cùng một mặt mà.
- Đây là món quà của bệ hạ Roland sao?
- Nhưng rõ ràng đại nhân Tilly nói đây là thù lao.
- Ý… Ngươi cũng như vậy à?
Orbit bên kia cũng ngó sang.
- Có lẽ mọi người đều giống nhau.
- Ký hiệu này có ý gì thế?
- Không biết, nhưng ta cứ cảm thấy như nhìn thấy ở đâu đó rồi…
Âm thanh xì xào bàn tán của mọi người vang lên trong đại sảnh hết đợt này đến đợt khác, tất cả phù thuỷ đều bị thu hút bở tờ giấy hoa lệ trong tay. Cho đến khi Tilly lên tiếng, âm thanh nghị luận mới tạm thời dừng lại.
- Thứ trong tay các ngươi gọi là tiền giấy. Ý như trên mặt chữ, nó có được tác dụng như tiền tệ. Khác nhau ở chỗ, loại tiền giấy này chỉ phát cho phù thuỷ, cũng chỉ phù thuỷ mới có thể sử dụng.
- Ý ngươi là… Nó là kim long làm bằng giấy sao?
Có người hỏi.
- Có thể hiểu như vậy, nhưng nó có thể mua được một vài đồ vật mà kim long không thể đặt mua một cách dễ dàng.
Tilly gật đầu.
-Ví dụ như tờ tiền mười nguyên trong tay mọi người có thể đổi được một lọ Kei Os Drinks hoàn chỉnh ở khu thành bảo, hoặc là năm phần kem dâu tây.
Marye lập tức không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt.
Nàng vẫn nhớ như in những món ngon nàng từng được ăn trong bữa tiệc chào mừng, có thể nói đó là hương vị cả đời nàng không thể tưởng tượng được. Đặc biệt là món kem, màu hồng ngọt ngào, vị mềm mại hơi lạnh cộng thêm hơi thở thơm ngọt mê người đó, cơ hồ hội tụ tất cả những từ ngữ tốt đẹp nàng có thể nghĩ ra với nhau. So với kem, canh cá mặn của đảo Fiordland quả thật không thể gọi là đồ ăn.
Mà tờ tiền giấy xinh đẹp này có thể đổi được món ngon làm nàng khó thể quên đó, hơn nữa còn là năm phần?
Nhìn từ sự hưởng ứng náo nhiệt ở hiện trường, phù thuỷ hứng thú với thứ này tuyệt đối không chỉ có một mình nàng.
- Đương nhiên, đồ vật mà mọi người có thể đổi không chỉ có đồ ăn, những thứ ngày thường dùng để ăn mặc và sử dụng… Chỉ cần là hàng hoá mới mà thành Neverwinter chế tạo ra, đều sẽ xuất hiện ở cửa hàng khu thành bảo trước tiên.
Tilly tiếp tục lớn tiếng nói:
- Nói ngắn gọn thì tiền giấy là thù lao hưởng ứng lệnh chiêu mộ… Căn cứ vào thời gian làm việc khác nhau, thù lao mà mọi người nhận được cũng sẽ có sự thay đổi. Ta cần phải chỉ ra một điều, nó không phải vật phẩm cần thiết để duy trì cuộc sống. Cho dù không có công việc, mọi người cũng có thể sống mà không cần lo nghĩ. Nói một cách chính xác, nó là thứ điểm xuyết, hoặc là vật phẩm khen thưởng làm sinh hoạt trở nên càng thêm phong phú. Bởi vậy, quyền lựa chọn đều ở mọi người, đồng ý chiêu mộ hay không đồng ý chiêu mộ đều do chính mọi người quyết định.
Ngoài dự đoán, trong đại sảnh không xuất hiện âm thanh nghị luận ồn ào, có thể là biết lãnh tụ của mình còn có chuyện muốn nói, nên tất cả phù thuỷ đều đặt sự chú ý trên người Tilly.
- Nhưng, các chị em của ta, chuyện này không chỉ liên quan tới hưởng thụ…
Giọng điệu của Tilly chậm lại.
- Các ngươi còn nhớ những đối xử không công bằng sau khi chúng ta thức tỉnh thành phù thuỷ không? Chỉ sợ lúc đó mọi người đều từng có một suy nghĩ giống nhau… đó chính là nếu có một nơi mà phù thuỷ có thể sống cùng người bình thường thì tốt biết mấy.
Nàng hơi dừng lại, sau đó nói từng câu từng chữ.
- Vậy nên chuyện này còn liên quan tới tương lại của tất cả mọi người… Muốn làm cho càng nhiều người hiểu về chúng ta hơn, đây là một cơ hội không thể tốt hơn được nữa.