Khi Thunder nói ra nghi vấn trong lòng, Roland không nhịn được nhếch khóe miệng lên.
Không thể không nói, nhà thám hiểm này quả thật có thể nhìn ra bản chất của vấn đề, nếu như chỉ dựa theo tiêu chuẩn thủ công của thời đại này, giá của bất cứ một món hàng công nghiệp cỡ lớn nào đều có thể tính theo giá trên trời, nhưng hắn chắc chắn không dựa theo chi phí rèn của thợ rèn để thu chi phí, bằng không sẽ rất tổn thương tình cảm rồi.
Trên thực tế, nếu như không phải sau khi thí nghiệm thành công lò chuyển oxy kiềm ở thành Neverwinter rồi mới xây một lượng lớn thiết bị luyện thép, trong khoảng thời gian ngắn đều không cách nào đồng thời đẩy mạnh hai công trình lớn là thuyền biển bằng sắt thép và đường sắt tàu hỏa. Xưởng luyện thép tách khỏi phù thủy hiện giờ đã tiến vào một giai đoạn phát triển tốt, từ lấy sắt trong khu lò cao, lấy than trong tháp luyện than cốc, rồi đến nước thép ra lò, thành khối giản dị, toàn bộ quy trình đều thực hiện theo quy cách.
Trong khu xưởng to như vậy trừ bỏ đủ các công nhân ra, thừa lại toàn bộ đều là máy móc hỗ trợ do máy hơi nước điều khiển, hơi nước bốc lên thường phối hợp cùng với hỗn hợp bụi bặm, tạo thành cảnh tượng sương mù xám độc đáo ở sườn núi phía bắc. Nếu đứng ở chỗ trong thành nhìn về phía dãy núi Tuyệt Cảnh thì có thể nhìn thấy một “Tầng mây màu xám” che khuất sườn núi.
Mà dưới tình huống nhà máy thép đảm nhiệm hoạt động toàn bộ, sắt thép sản xuất ra một ngày còn cao hơn sản lượng một năm của một thành thị, đây cũng là trụ cột của tất cả các hạng mục công nghiệp của thành Neverwinter. Trên cơ sở đó, toàn bộ sự vật đều phải phát sinh biến đổi về chất, nhưng mà có rất ít người có thể chân chính lĩnh ngộ được hàm nghĩa sau lưng nó đại biểu cho.
- Giá có thể bàn lại sau, nhưng mà ta cam đoan nó còn thấp hơn khoảng giá thấp nhất mà ngươi tưởng tượng nhiều lắm.
Roland mỉm cười:
- Bởi vì đó không phải là trọng điểm. Ta nói rồi, khai thác vùng biển mới đều có ý nghĩa rất lớn đối với toàn nhân loại, làm vua Greyfort, tự nhiên tình nguyện vì chuyện này mà cống hiến một phần lực lượng.
Thunder xúc động nói:
- Tầm nhìn xa của ngươi khiến ta kính nể… Có rất ít người tình nguyện tiêu tiền vào chỗ đang không nhìn thấy, cho dù ở Fiordland, thương hội càng ưu ái cho đường hàng hải mới càng có thể mang đến ích lợi hơn. Tuy rằng ngươi không cách nào tự mình mạo hiểm, nhưng phần ý tưởng này đã vượt qua rất nhiều nhà thám hiểm.
Thì ra ngươi cho rằng mấy lời lúc trước ta đã nói ở vương quốc cũ đều chỉ làm cảnh thôi sao? Roland lơ đễnh nghĩ trong lòng, chỉ riêng dục vọng hiểu biết thế giới này, chỉ sợ không ai có thể so sánh được với mình. Dù sao nó có thể liên quan đến ngọn nguồn trận chiến Thần Ý cùng với bí mật được che giấu sau tấm màn lớn.
- So với chuyện này, chúng ta lên thuyền xem trước đi.
Hắn cười cười, thay đổi đề tài:
- Nếu đã đến đây, ta dẫn ngươi đi tham quan từ đầu tới cuối một lần được không.
- Vậy thật sự không thể tốt hơn, bệ hạ!
Thunder nhếch miệng trả lời.
…
Bởi vì hoàn toàn không có sẵn tư liệu có thể cung cấp để tham khảo, chiếc thuyền biển bằng sắt thép này có thể nói là một con thuyền kiểu tập hợp các mô hình thuyền kinh điển, cung có thể nói thành không đâu vào với đâu, nửa đầu của nó tương tự với chiến hạm bọc thép, mũi hạm chếch ra ngoài, phía dưới ngấn nước có trang bị mũi nhọn; đoạn giữa nhanh chóng mở rộng, dốc hết khả năng đạt được tính ổn định cao khi ở dưới điều khiển biển khơi; đuôi chiến hạm lại là đuôi bằng, tương tự với thuyền hiện đại, tổng tải trọng ước chừng hai ngàn năm trăm tấn.
Roland cũng từng định thử tăng thêm một ít khoa học kỹ thuật phi pháp để tăng cao tính năng của nó, ví dụ như mũi hạm tròn và tính ổn định, nhưng phần mũi hạm cần thiết kế riêng căn cứ vào cấu hình thuyền và tốc độ, còn tính ổn định lại cần máy móc phức tạp liên kết cấu trúc đến hoạt động chỉnh góc độ, lo nghĩ đến các nhân tố như kỳ hạn công trình, độ tín nhiệm vân vân, cuối cùng hắn đành phải bỏ qua lựa chọn vượt qua thời đại này.
Nhưng mà đây không đại biểu cho nó là phiên bản phóng đại của pháo hạng nặng The Roland trên cạn, chỉ riêng động cơ tuốc bin hơi nước của một phần động lực chủ yếu do Anna tự tay ráp thành đã là thứ mà đám người Thunder không cách nào lsy giải rồi. Trừ đó ra, điện thoại tay cầm lần đầu tiên được sử dụng cho khoang thông tin, mấy đường dây dẫn nối chỗ sở chỉ huy, phòng tuốc bin và vọng tháp với nhau, so với ống truyền âm có hiệu quả lúc tốt lúc xấu, cho dù ở trên biển rộng lại ồn ào nữa thì thuyền trưởng vẫn có thể nghe rõ ràng được các bộ phận báo lại.
Hơn nữa đáng nhắc tới chính là những điện thoại tay cầm này đều được trang bị nguồn điện năng lượng mặt trời mini sau khi ma hóa, đủ để duy trì một lần thám hiểm trong thời gian dài.
- Đây quả thật… không thể nào tưởng tượng được.
Tham quan con thuyền xong, Thunder đứng trong cầu tháp thán phục không thôi:
- Ta thậm chí cảm thấy nàng không phải là một con thuyền biển, mà giống như một pháo đài trên biển có thể di chuyển vậy.
Còn thay đổi cả xưng hô sao, Roland cười thầm vài tiếng:
- Thế nào, không khiến ngươi thất vọng đấy chứ?
- Không, bệ hạ, ngươi rất coi trọng ta.
Nhà thám hiểm không hề che giấu tình cảm thỏa mãn của mình:
- Nàng là con thuyền tuyệt vời nhất mà trong đời ta đã từng thấy, cho dù từ phương diện nào thì đều vượt ra khỏi mong muốn của ta. Hiện giờ ta cảm thấy chỉ cần có nàng, vượt qua toàn bộ biển Swirling đều không thành vấn đề.
- Đừng vội kết luận.
Hắn khoát tay:
- Nói thật ra, ta không hề biết gì về chuyện đóng thuyền cả, bởi vậy hiện giờ nó chỉ có thể coi là một bản máy móc phức tạp thôi, không thể xem như là con thuyền biển chân chính, cụ thể sẽ đạt tới mức độ nào, còn phải xem thử nghiệm trên biển tiếp theo như thế nào. Bao gồm các số liệu như tốc độ, tính ổn định, số lượng thủy thủ, tích trữ đồ ăn vân vân, đều cần ngươi đến cung cấp. Nếu như thuận lợi, sau khi trăng máu năm nay kết thúc, ngươi có thể khởi hành đi hải vực Shadow trước.
- Không biết… gì hết?
Thunder tặc lưỡi nói:
- Nếu như lời nói vừa rồi của ngươi để cho đám thợ thủ công già ở Fiordland biết được, bọn họ nhất định sẽ ôm hận mà nhảy xuống biển đấy. Lại nói, nếu như ngươi không biết gì về đóng thuyền cả mà lại có thể chế tạo ra con thuyền lớn bằng sắt thép như vậy, thế thứ ngươi biết sẽ có dáng vẻ gì đây?
- Vấn đề này thì chờ ngày mai ngươi sẽ biết nhé.
Roland nửa úp nửa mở:
- Nhưng mà trước đó ngươi vẫn nên hưởng thụ buổi tiệc chào đón đêm nay đi.
Đêm xuống, đèn đuốc trong đại sảnh thành bảo sáng trưng.
Những viên đá phát sáng ổn định mà nhẹ nhàng đã thay thế cho ngọn nến, bàn tròn phủ vải trắng được thay thế cho bàn gỗ dài cũ kỹ; ly thủy tinh đựng rượu tạo thành tháp sâm banh, nhạc sĩ cũng kéo đàn violin, kể từ khi kho bạc của tòa thị chính dần dần tràn đầy, không chỉ trang trí thành bảo rực rỡ hẳn lên, kể cả hình thức buổi tiệc càng ngày càng dựa theo phong cách vương đô. Mà những người nhận lời mời phần lớn là cấp cao của Neverwinter và đồng minh, Liên minh Phù Thủy thấy tiệc là phải tham gia tự nhiên đều không ngoại lệ.
- Người đứng bên cạnh bệ hạ chính là nhà thám hiểm đến từ quê hương của ngươi sao?
Lorgar rất có hứng thú đánh giá đối phương vài lần, quay đầu nhìn sang Lightning:
- Ngươi không đi qua tâm sự với hắn sao?
- Hắn tên là Sander Flyingbird, đúng không?
Tiểu cô nương nhún nhún vai, nhét một miếng nấm nướng vào trong mỏ con chim bồ câu ở trên đỉnh đầu mình:
- Một cái tên chưa từng nghe thấy, nhất định là hạng người vô danh, không có gì hay để nói chuyện cả. Ngươi không biết đấy chứ, nhà thám hiểm ở Fiordland nhiều không đếm xuể, nhưng phần lớn đều chỉ là thuyền trưởng chạy đường biển xa xôi một hai lần mà thôi, kể cả gió bão và sóng to đều chưa từng gặp.
Nàng dừng lại một chút:
- Lại nói sao Mystery Moon còn chưa tới vậy, không phải nói muốn phát động khiêu chiến với thám hiểm đoàn của chúng ta sao?
- Người có thể để cho đại tù trưởng tiếp kiến, luôn không thể là hạng người bình thường được.
Ví dụ như ta… Lorgar ve vẩy đuôi:
- Nói không chừng hắn nghe được tin tức gì về phụ thân ngươi thì sao?
Sau khi gia nhập vào thám hiểm đoàn Neverwinter một thời gian ngắn, nàng có thêm nhiều hiểu biết về quá khứ của hai đồng bọn.
- Đồng ý gù!
Macy phụ họa theo:
- Hỏi một chút luôn không sai gù!
Lightning không coi là quan trọng bĩu môi nói:
- Nếu các ngươi đã nói như vậy, ta đi qua chào hỏi là được.