Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 962

Chương 962
Chương 962

- Ồ?

Roland nhíu mày nói.

- Nói một chút thử xem?

Nếu trùng thân mềm cắn nuốt của Taquila có thể tạo ra lối đi xuyên qua ở bên trong dãy núi Tuyệt Cảnh thì khẳng định chúng cũng có thể làm được ở vùng đất man hoang.

Edith giơ hai ngón tay ra.

- Chỉ cần có hai con trùng thân mềm làm việc song song là có thể đào ra một cái đường hầm có thể cung cấp cho xe ngựa qua lại. Về điều này, ta đã cố ý hỏi thăm Bộ trưởng Kant và đưa ra kết luận là mặc dù ở cấu trúc đất không đủ ổn định để tạo ra một cung điện dưới lòng đất như Biên Thùy Trấn, nhưng nếu có thể bảo đảm chắc chắn về mặt độ sâu, chuyện đi lại là không thành vấn đề.

- Đẩy mạnh như thế nào?

- Hành động đồng thời cùng quân chủ lực Đệ Nhất Quân, lối đi ở trong doanh trại, dùng phương thức như đào giếng, phía trên dùng lều trại che lại, ngụy trang thành nơi đóng quân bình thường.

- Sau khi rút lui thì sao?

- Niêm phong cái giếng, phục hồi lớp đất bề mặt như cũ, nhưng giữ lại miệng để duy trì lưu thông không khí.

Cần bao nhiêu thời gian?

- Có lẽ chậm hơn khoảng nửa tháng so với hành quân bình thường, nhưng mà dưới sự quấy rầy của ma quỷ, chúng ta đã khó có thể làm được tốc độ hành quân như bình thường. Mà nhược điểm lớn nhất của Đệ Nhất Quân cũng sẽ biến mất theo đó - quan sát từ trên bầu trời, đội quân này sẽ xuất hiện trong hình dạng một nắm đấm, tất nhiên sẽ hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của ma quỷ.

Khóe miệng của Roland không khỏi nhếch lên, xem ra qua một ngày đêm dùng để suy nghĩ, phương án đã có chút hoàn thiện.

- Ý nghĩ này là do ngươi đề xuất sao?

- Xem như thế đi.

Edith thản nhiên nói:

- Nhưng mà phương án hoàn thiện cuối cùng là thành quả của việc hợp tác từ nhiều bộ phận. Ngoại trừ Bộ xây dựng, Viện Số học cũng tham gia trong đây - nhưng mà bọn hắn cũng không biết nội dung cụ thể của phương án thứ hai.

Không hổ là trân châu của Bắc địa đúng không? Chuyện khó khăn nhất của phương án này không phải là ý tưởng mới lạ, mà là lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng được.

Nếu như là người bình thường, sợ rằng rất khó suy nghĩ đến loài trùng thân mềm như quái vật đó.

Mà Viện Số học còn là một cơ sở mới chỉ được xây dựng chưa đến một năm, bình thời ngoại trừ việc quan sát ngôi sao thì chỉ biết nhận nhiệm vụ do Roland đưa xuống, mà nàng đã đang thử dùng nhiều nhân viên chuyên nghiệp để tính toán hiệu suất của lối đi tiếp tế quân nhu có tốt hay không rồi.

Tầm nhìn vượt qua phạm vi của người thường này thật sự khiến người ta mừng rỡ.

Ngoài ra, không biết vì sao, hắn còn có loại ảo giác mơ hồ rằng giờ phút này hình như Edith càng bộc lộ nhiều tài năng hơn so với trước, giống như lột xuống một tầng xác che đậy.

- Làm tốt lắm.

Roland khích lệ.

- Thi hành theo như cái phương án này đi.

- Vâng.

Trân châu của Bắc địa dừng một chút.

Nhưng ta còn phải nói thêm một chút, kết quả suy diễn của phương án thứ hai vẫn sẽ có thương vong, hơn nữa quá trình sẽ không dễ dàng hơn so với cuộc chiến trước khi với Giáo hội Coldwind Ridge. Suy cho cùng ma quỷ là bên chiếm cứ được thế chủ động, trước khi Đệ Nhất Quân đạt đến mục đích, khả năng chúng sẽ không thể thiết lập các trạm và lô-cốt để tiến hành phòng ngự như trước đây.

- Thế nên ngươi có khuynh hướng án binh bất động hơn, chờ cơ hội?

- Không, khuynh hướng của ta là cho dù như thế nào cũng phải gặm được cục xương này.

Nàng trả lời chậm rãi.

- Nếu như cuộc chiến Thần Ý thật sự tàn khốc như người Taquila nói, vậy thì một thử thách máu lửa là cực kỳ cần thiết đối với Đệ Nhất Quân. Còn ngài - ta có cảm giác, cảm thấy ngài để ý đến tính mạng của binh lính quá mức, thế cho nên mỗi một bước đều muốn suy nghĩ được vẹn toàn, nhưng sau khi kẻ địch đổi thành ma quỷ bí ẩn, có một số việc đã vượt ra khỏi chuyện sức người có thể đạt được, thế nên kính xin ngài hãy chuẩn bị sẵn sàng.

Chính là cảm giác như vậy... Roland thầm nghĩ, nếu như lúc trước, có khả năng đối phương sẽ không nói ra nhiều lời nói như vậy, nếu như đổi thành những lãnh chúa khác, có khả năng đã coi đó là từ ngữ xúc phạm rồi. Người thông minh như Edith nhất định sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp dưới loại tình huống này mới đúng.

Đây được coi như là phản ứng dây chuyền sau sự xử trí từ lần trước sao?

Nhưng mà mặc kệ nàng đi.

Chỉ cần có thể cống hiến cho hắn, những thứ còn lại đều là chuyện râu ria.

- Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi.

- Vâng, bệ hạ.

Sau khi Edith hành lễ cáo lui, thân hình Nightingale hiện ra, mặt không vừa lòng nói,

- Quan tâm sự an nguy của cấp dưới chẳng lẽ là không đúng sao? Nàng quá mức rồi!

- Ta cũng cảm thấy không có gì không đúng.

Roland cười nói.

- Nhưng mà mỗi người đều có ý nghĩ của mình, lắng nghe tất cả các quan điểm để đưa ra quyết định đúng đắn thôi.

Nhưng mà trong lòng hắn cũng có một cái ý nghĩ khác - suy nghĩ chu toàn chẳng qua là bởi vì trước mắt hắn căn bản không thể tổn thất nổi. Những binh lính này cũng không phải là một đám ô hợp tạo thành từ lính đánh thuê và nông nô, gần như mỗi người đều là người có học có hành, càng đừng nói đến một bộ phận quan quân còn có năng lực nhìn xuyên qua mưu đồ và làm báo cáo, nếu có thể giảm bớt tổn thất thì vẫn phải cố gắng giảm bớt.

Nightingale đang định nói thêm gì nữa, bỗng nhiên Ấn Phù Lắng Nghe giắt trước ngực nàng sáng lên ánh sáng đỏ.

Trong lòng Roland lập tức trầm xuống.

- Ma quỷ vừa tạo ra động tĩnh mới?

Thời gian đưa tin rất ngắn, nàng gần như vừa ấn vào bộ ngực vừa trả lời ngay.

- Không, là một tin tức tốt, theo dự tính nhóm phù thủy thứ ba của Đảo Trầm Thụy sẽ tới thành Neverwinter vào khoảng tối mai, người dẫn đầu chính là Phu nhân Carmela Daryl.

Thì ra là truyền âm ma lực do Tilly phát đến... Roland thở phào nhẹ nhõm.

-Ngươi đi nói một tiếng với Wendy đi, tiêu chuẩn hoan nghênh tiếp đãi giống như hai nhóm trước là được.

Đây chính là một nhóm người di chuyển cuối cùng, chiếm xấp xỉ một nửa trong tổng số phù thủy của Đảo Trầm Thụy, mà hôm nay dàn giáo của Maleficent cũng đã được xây dựng thành công, về sau cho dù là năng lực thống kê hay là quy trình chiêu mộ hắn đều có thể yên tâm giao cho Wendy đi làm rồi. Về phần số phù thủy còn lại, hắn tin tưởng chỉ cần đợi một thời gian nữa, sớm hay muộn các nàng cũng sẽ tiếp nhận chuyện thật sự là Vương quốc Greyfort đã rực rỡ hẳn lên.

- Không thành vấn đề.

Hình như Nightingale cũng đã ném chuyện của trân châu của Bắc địa ra tận sau gáy, lúc đang định ẩn vào sương mù, đột nhiên Roland lại gọi lại nàng.

- Đợi một chút... Người dẫn đầu chính là Carmela Daryl? Là phù thủy đang chuẩn bị đi biển với Joan?

- Đúng vậy, thì sao?

- Để ta suy nghĩ...

Roland suy tính chốc lát.

- Thế cục suy diễn lúc trước không phải cho rằng ma quỷ luôn là bên chiếm cứ thế chủ động sao? Có lẽ ta có thể khiến cho ưu thế cơ động của đối thủ giảm đi một chút.

- Ồ, hai chuyện này có quan hệ gì với nhau sao?

Vẻ mặt Nightingale mờ mịt.

- Còn không xác định, nhưng dù sao cũng phải thử một chút.

Hắn có chút hăng hái nói.

- Đợi Carmela đến đây, ta cần muốn đích thân nói một chút với nàng.

Sau khi tiến vào Tây cảnh theo đường sông Xích Thủy, hai bên dòng sông dần dần biến thành hạt màu vàng - đó là màu sắc của hỗn hợp giữa thân cây lúa mạch sau khi thu hoạch và bùn đất quện vào nhau.

Xem xét từ độ dày của thân cây, năm nay có lẽ là một năm bội thu.

Andrea đứng ở đầu thuyền, hiên ngang đón gió thu hít một hơi thật dài, đồng ruộng bị ánh mặt chiếu vào tản mát ra một loại mùi vị đặc biệt làm cho người ta cảm thấy không khỏi nhẹ nhàng cùng thỏa mãn.

Nàng không biết đây là dư vị còn lại do mùa thu hoạch mang đến, hay là mong đợi khi sắp được về nhà.

Có lẽ có cả hai thứ.

- Bọn họ... Không thu gom hết những thứ này đi sao?

Bỗng nhiên âm thanh tò mò được truyền đến từ phía sau

- Rõ ràng là thứ không tệ để nhóm lửa.

Andrea quay đầu lại, phát hiện người trả lời lại là một phù thủy thần phạt, hình như tên gọi là Carol.

- Ngươi còn biết cái này?

Khi còn bé nàng đã từng hỏi vấn đề tương tự với phụ thân, ví dụ như vì sao nông dân phải thu gom những thân cây lúa mạch đã bị cắt đi, ghim thành núi nhỏ như hình dáng một đám người, mà lúc đó phụ thân nàng trả lời rằng là vì cuộc sống.

- Bọn họ đều không có đủ tiền tài đi mua củi, vì vậy để vượt qua mùa đông thì phải dùng hết sức thu gom tất cả vật sưởi ấm, mà thân cây lúa mạch là một loại nhiên liệu vô cùng tốt. Nó vừa dễ dàng đốt vừa dễ dàng lấy được, không ít quý tộc cũng sẽ mua một chút để nhóm lửa, đồng thời dưới tình huống thiếu hụt quần áo, mọi người còn có thể nhét nó vào đệm chăn để sử dụng. Mặc dù thiêu cháy nó sẽ toả ra sương khói sặc mũi người, lúc ngủ dậy toàn thân đau nhói, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với chết rét. Trong mắt ngươi, có lẽ những thân cây lúa mạch này là vật vô dụng, nhưng đối với những người cần nó mà nói, nó quan trọng ngang hàng với bông lúa mạch, cũng là một phần không thể thiếu trong cuộc sống.

Bình Luận (0)
Comment