Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 967

Chương 967
Chương 967

Đi vào 0827, Garcia hình như mới vừa tắm rửa xong, quần áo thể thao dùng lúc tập luyện đổi sáng đổi thành một bộ áo võ đạo đỏ trắng xen nhau, trên gương mặt còn có thể thấy được vẻ hồng hào do ngâm nước nóng; phối hợp với bề ngoài đẹp đẽ do gia tộc Wimbledon di truyền lại, cùng với một đầu tóc xám ướt nhẹp, nhìn qua làm người ta không khỏi cảm thấy hai mắt tỏa sáng.

- Muốn uống gì không?

Nàng lắc cái ly trong tay.

Nhớ kỹ lần đầu tiên đến nhà nàng, trên mặt của nàng còn mang vẻ thờ ơ từ chối người khác... Đương nhiên, hiện tại cũng chẳng nhu hòa hơn mấy.

- Không cần, cảm ơn.

Roland hiếu kỳ nói:

- Hôm nay ngươi có thi đấu?

- Ngươi gặp qua vận động viên nào thay quần áo xong ngay khi ở nhà? Giữ ấm trước khi thi là một trong những công tác chuẩn bị quan trọng nhất của tuyển thủ.

Garcia rót cho mình ly sữa bò, ngồi xuống đối diện với hắn:

- Quán vận động mộc mạc thế nào, phòng thay quần áo rất cần thiết -- có đôi khi ta rất hoài nghi có phải thường thức của ngươi bị “xâm thực” nuốt mất.

- Ha ha…

Roland cười lúng túng lướt qua chủ đề:

- Ta cho rằng võ đạo gia sẽ khá đặc biệt.

- Ở trong mắt đại chúng, nó cùng cũng chẳng khác gì với vận động khác, chỉ là quá trình kích thích hơn, tiền thưởng càng hậu hĩnh mà thôi.

Nàng nhún vai:

- Cho nên ta mặc bộ đồ thí luyện này, là bởi vì sau đó cần dùng tới sức ảnh hưởng của võ đạo gia.

- Ồ? Quay quảng cáo à?

- Phải đi du hành kháng nghị!

Garcia tức giận nói:

- Ngươi cũng không đọc báo à? Tập đoàn Clover ngày hôm nay sẽ dỡ bỏ tường vây của đường bắc Bobbin. Nếu như chúng ta không đi ngăn cản, mục tiêu kế tiếp của nhóm người kia liền tất nhiên là nhà ngang, nhà của ngươi đến lúc đó cũng sẽ biến thành một vùng phế tích.

Ặc… hắn suýt chút nữa thì quên là còn có việc này.

- …Mong các ngươi một đường suôn sẻ.

- Ngươi --!

- Ta chính là người mới chưa tham gia một cuộc tranh tài nào, nổi tiếng là số không, thậm chí ngay cả áo thí luyện cũng không có.

Roland làm ra vẻ tiếc nuối:

- Cho dù đi cũng không có tác dụng gì cả.

- Sự do người làm hiểu chưa!

Garcia lấy ra một phần danh sách từ trên bàn trà:

- Xem xem người phía trên, có mấy người là võ đạo gia? Bọn họ đều là cư dân tầng dưới chót của nhà ngang, lại vẫn nguyện ý theo ta cùng nhau đi kháng nghị! Nếu như bởi vì không tiếng tăm mà chọn không lên tiếng, tất cả mọi người sẽ quên sự hiện hữu của chúng ta!

Nhìn Garcia vẻ mặt cố chấp, Roland không khỏi có chút bị xúc động, bất kể là đối mặt Dị Giới ăn mòn, hay là sinh hoạt bình thường, nữ tử nhìn như lạnh lùng nhưng trên thực tế tấm lòng còn ấm áp hơn đa số người.

Nàng thiếu chỗ ở sao? Đương nhiên không, bối cảnh thiên kim đại gia tộc, võ đạo gia minh tinh, người khống chế sức mạnh tự nhiên, dù là điểm nào cũng có thể làm cho nàng dễ dàng mua một căn phòng ở trung tâm thành phố. Nàng làm những chuyện này cũng không phải là vì mình, mà là vì các hộ gia đình khác trong tiểu khu cũ kỹ này -- bọn họ đa số đều là dân chúng bình thường, mỗi tháng cầm tiền lương ít ỏi, lại có thể hưởng thụ được phúc lợi mang tới do công trình xung quanh phát triển. Một khi bị dời tới khu mới ở ngoại ô, chất lượng sinh hoạt không thể nghi ngờ sẽ xuống cấp rất nhiều.

Tuy hắn rõ ràng những thứ này đều là ảo giác kèm theo thế giới trong mơ, tất cả cư dân trong nhà ngang đều là người chiến bại bị Angela cắn nuốt linh hồn, nhưng theo thế giới dần dần chuyển biến theo hướng không biết, hắn cũng không xác định ý tưởng ban đầu của mình có chính xác hay không. Nói theo một ý nghĩa nào đó ảo giác không cách nào phân biệt không giống với sự thật, ví dụ như hắn rất khó xem nữ tử tản mát ra hào quang trước mắt là một hư ảo trống rỗng, ở trong giấc mộng càng lâu, cảm giác như vậy càng mãnh liệt.

Dù sao đã mang được sách về, coi như là tạ lễ, đi theo nàng chút cũng không sao.

Trong lúc Roland chuẩn bị đáp ứng, một cái tên quen thuộc trong danh sách bỗng nhiên đập vào mắt hắn.

- Barolo Tesim.

Đó là tên chỉ có của hộ gia đình ma quỷ, số 0510.

Trong tất cả tin tức về hộ gia đình phù thủy Taquila thu thập được, chuỗi ký tự dài dòng đặc biệt này khiến người khác chú ý, vì vậy dù chỉ quét mắt qua một cái, hắn cũng không bỏ lỡ cái tin này.

Trong lòng Roland không khỏi giật mình, trong danh sách xuất hiện tên ma quỷ, ý nghĩa nó cũng sẽ rời đi nhà ngang, cùng võ đạo gia tham dự vào diễu hành kháng nghị -- cái này hình như là cơ hội tốt vô cùng để nhìn trộm mảnh nhỏ ký ức của đối phương.

- Khụ khụ, buổi chiều ta còn hẹn người khác… cho nên chỉ có thể ủng hộ các ngươi trên tinh thần vậy.

Hắn lia mắt đi, làm bộ không nhìn thấy ánh mắt mong đợi của đối phương.

Nếu là người bình thường, lúc này chỉ sợ cũng nên cầm sách vở xem trao đổi trợ giúp lẫn nhau lần này.

Nhưng Garcia không, nàng chỉ là căm tức đứng lên:

- Ta đã sớm nên dự liệu được, nói cho ngươi những thứ này là phí lời.

Nói xong nàng đi nhanh vào trong phòng, tiếp đó cầm một quyển sách cũ da đỏ đi ra.

Ngay từ đầu nhìn dáng vẻ của nàng, hình như là muốn đập sách trước mặt hắn, nhưng cuối cùng bởi vì luyến tiếc mà đổi thành đặt nhẹ:

- Đây chính là quyển sách mà sư phụ thường nói, nếu lấy được, ngươi cũng có thể đi rồi!

Roland thuận tay lật hai cái, lại phát hiện chỗ tác giả không có tên, chỉ viết một từ không rõ.

- Không có người biết sách này là do ai viết sao?

- Biết thì còn viết không rõ làm gì?

Garcia đông cứng trả lời:

- Trong rất nhiều tàng thư của hiệp hội, nơi nó nổi danh nhất không ở nội dung, mà ở người viết sách. Nghe nói người nọ không có viết xong thì đã chết mất, mà hiệp hội dĩ nhiên tìm không ra bất kỳ ghi chép nào về hắn.

- Chết lúc viết?

Roland ngẩn người, chết bởi vì bệnh biến đột phát sao? Hắn vốn còn định lén lút tâm sự với đối phương nữa -- nửa thế kỷ cũng không xa xôi, nếu may mắn thì chắc tác giả còn sống. Nhưng cho dù chết rồi, cũng không phải không hề có tin tức mới đúng. Khi đó chế độ hồ sơ đã phổ cập, huống hồ đối phương còn là một võ đạo gia thức tỉnh sức mạnh tự nhiên.

Phương diện này hình như có cái gì không đúng.

- Làm sao, sợ?

Garcia cười nhạo nói:

- Chẳng lẽ ngươi nhớ tới chuyện xưa quỷ quái bị nguyền rủa quấn thân? Yên tâm, chí ít không có chứng cứ cho thấy người xem qua nó đều sẽ chết, bằng không ngươi cũng sẽ không bị ta dẫn tiến trở thành một danh võ đạo gia . Đương nhiên nếu ngươi không dám nhìn, ta cũng sẽ không chọc ngươi, cũng không truyền ra ngoài.

Không, ngươi nhất định sẽ…

Roland cầm quyển sách lên, gật đầu với nàng:

- Cám ơn ngươi.

- Hừ.

Garcia quay đầu đi chỗ khác, không trả lời.

Lấy tốc độ nhanh nhất trở lại 0825, Roland đầu tiên là khóa trái cửa phòng. Hoạt động kháng nghị đến xế chiều mới chính thức bắt đầu, hắn còn có mấy giờ để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.

Tên sách như Garcia đã nói, là “Lý do để tồn tại”.

Vỏ bọc là giấy dai màu đỏ của riêng thời đại kia, bên trong hình như bao một tấm ván gỗ mỏng, vì vậy nhìn qua vô cùng vững chắc. Roland vốn tưởng rằng nếu có quan hệ tới Thần Minh, như vậy nội dung kiểu gì cũng là lải nhải, khiến người ta nửa hiểu nửa không mới đúng. Không nghĩ tới mở ra trang thứ nhất, ánh mắt của hắn đã bị chữ bút máy xinh đẹp của đối phương hấp dẫn.

Bên phải là câu chữ, bên trái là ảnh chụp hoặc sơ lược, phía dưới còn có đánh số, hai cái đối ứng được cực kỳ chuẩn xác, giống như đây không phải là một quyển dự đoán, mà là một luận văn suy luận nghiêm cẩn.

Đa số những hình kia đã ố vàng, tóm tắt cũng cơ bản đến từ báo chí vàtạp chí, ở thời internet thông dụng như ngày hôm nay, đã rất khó nhìn tới văn hiến viết tay cùng ký hiệu bản đồ dùng cao su cây kéo làm ra. Cả quyển sách tản ra hơi thở thời xưa, nhưng nội dung lại lưu loát dễ hiểu một cách bất ngờ, đọc lên tới cũng không có cảm giác ngăn cách gì.

Câu mở đầu của quyển sách là, chúng ta bị Thần Minh lừa gạt.

Bình Luận (0)
Comment