Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 974

Chương 974
Chương 974

Khoảng cách ?

Mười hai kilomet.

Còn những hướng khác thì sao?

An toàn.

Dưới trạng thái tâm linh cộng minh, quá trình giao lưu của hai người đã được đơn giản hóa. Andrea chỉ cần xuất hiện một vấn đề là có thể lập tức nhận được đáp án… Thậm chí có thể nói người trả lời này không phải Sylvia mà là chính bản thân nàng.

Sau khi thoát khỏi cảm giác không thoái mái lúc đầu, tất cả cảm giác còn lại đều là tự do và vui sướng… Nàng đã thích loại cảm giác này, dù là tầm mắt nhìn thẳng nghìn mét hay là ý thức giao hòa với Sylvia đều làm nàng cảm thấy mình trở nên càng rộng lớn, giống như cả thế giới đều trở nên sinh động hơn vậy.

Không biết cảm giác khi cộng minh với điện hạ Tilly lại sẽ như thế nào?

- Tổ phi hành báo cáo, ta là Lightning. Tổ thuyền cứu hộ, mọi người có thể nhìn thấy ta không?

Lúc này, trong Ấn Phù Lắng Nghe bên kia truyền đến giọng nói của Lightning.

Andrea thu gọn tinh thần và kéo tầm nhìn về.

- Nhìn thấy các ngươi.

- Độ cao này thế nào?

- Cũng không có vấn đề, chỉ cầm tìm một tầng mây rồi trốn đi là được.

- Hiểu rồi.

- Gù.

Trong toàn bộ tác chiến ngắm bắn, Lightning và Macy đảm nhiệm công tác bổ cứu cuối cùng. Một khi không thể bắn chết hoặc là số lượng kẻ địch vượt quá dự đoán, các nàng sẽ bay xuống từ trên đỉnh đầu kẻ địch và gần gũi hoàn thành lượt tấn công cuối cùng. Khi cô gái nhỏ có tốc độ cao nhất lao xuống, tốc độ đó có thể lên tới gấp ba lần Khủng Thú, kết hợp với năng lực biến thân xuất kỳ bất ý của Macy, xác suất thành công cơ hồ là trăm phần trăm.

Nhưng chiêu này chỉ có thể dùng một lần.

Nếu trong sân còn tồn tại ma quỷ khác, các nàng cũng chỉ có thể lựa chọn rút lui.

Đương nhiên, Andrea căn bản không suy xét đến việc để các nàng ra tay.

Nàng đủ tin tưởng vào năng lực của chính bản thân mình.

Bách phát bách trúng, đây là kiêu ngạo của một xạ thủ như nàng, cũng là vương bài dựa vào năng lực của mình để áp đảo Ashes.

Nàng muốn làm cho những cô gái nhỏ này kiến thức cái gì mới gọi là chuyên nghiệp thật sự.

Sáu kilomet.

Giọng nói của Sylvia lại vang lên lần nữa.

Ta nhắm chuẩn nó.

Andrea nhắm mắt lại làm cho tầm nhìn của mình hoàn toàn biến mất, sau đó đặt tất cả lực chú ý trên người mục tiêu đầu tiên.

Năm kilomet không phải là tầm bắn cực hạn, cũng không phải là năng lực cực hạn, mà là cực hạn của cá nhân nàng… Trên lý thuyết, chỉ cần trong phạm vi sát thương của viên đạn, chỉ cần nhìn thấy là có thể bắn trúng mục tiêu. Nhưng ma lực hạn chế sức phát huy của nàng, vậy nên nàng không thể chân chính thực hiện điểm này.

Nêu tiêu hao hết ma lực trong một lần, phù thủy cũng sẽ lâm vào hôn mê.

Năm kilomet có thể nói là giải pháp tối ưu mà thí nghiệp lặp lại có được.

Theo sự điều khiển của ý niệm, ma lực trong cơ thể điên cuồng tuôn ra bao trùm cả cơ thể nàng, sợi dây hư cấu dẫn đường nhanh chóng xuất hiện và kết nối với Khủng Thú mà nó không hề phát hiện ra.

Chỉ nhìn một cách đơn giản, chỉ sợ rất khó liên tưởng sợi dây chỉ bạc này với quỹ đạo của viên đạn… Nó thật sự quá ngoằn nghèo, đầu tiên là bay lên cao giống như một cái cầu hình vòm, chỉ thẳng về phía một vật trống không phía chân trời. Sau đó tùy vào khoảng cách tăng lên mà biến thành một đường gãy phập phồng không đoán trước được.

Không sai, đường gãy, đây là quỹ đạo mà sau khi Andrea nhận được súng bắn tỉa chống Khủng Thú mới được kiến thức. Hơn nữa bất cứ khi nào nó cũng đang thay đổi hình dạng, đoạn giữa hầu như là bay lượn theo gió, cực kì giống như một sợi tơ nhện bị bẻ gãy. Điểm khác nhau duy nhất chỉ ở điểm cuối quỹ đạo vĩnh viễn đều cố định ở mục tiêu.

Nàng từng hỏi bệ hạ Roland, mà câu trả lời của bệ hạ lại có hơi ngoài dự đoán.

Hắn nói loại năng lực này căn bản không thể xem như ngắm chuẩn, bởi vì ngắm chuẩn không thể đo lường tính toán ra những chuyện đã xảy ra nhưng chưa chắc đã đến. Sau khi viên đạn được bắn ra, tốc độ sẽ không ngừng giảm xuống, ảnh hưởng của hoàn cảnh bên ngoài phải chịu cũng càng lúc càng lớn. Ví dụ như một cơn gió là có thể làm cho điểm cuối của viên đạn lệch khỏi quỹ đạo hơn trăm mét, bởi vậy dù kính ngắm chuẩn tinh chuẩn đi nữa cũng không thể làm xạ thủ bắn bách phát bách trúng.

Mà sau khi kéo dài tới năm kilomet thì trăm phát trúng một cũng thành xa cầu.

- Vậy năng lực của ta là gì?

Nàng lúc ấy hỏi.

- Là đoán tiền xu.

Dường như đối phương đã chờ nàng hỏi như vậy từ lâu, tuy hơi có hiềm nghi ra vẻ bí ẩn nhưng nàng cũng không chán ghét.

- Nếu điều kiện bên ngoài hoàn toàn nhất trí, vậy thì kết quả cũng sẽ là cố định, như vậy nhất định viên đạn sẽ dừng lại ở một điểm nào đó, vậy làm thế nào mới có thể làm nó dừng trên đầu kẻ địch? Chuyện này cũng giống như tung một đồng xu lên trên không, mà ngươi lại có thể chọn ra đồng xu đứng lên từ trước vậy.

- Ngươi xác định? Nhưng rõ ràng khi đánh bài ta luôn không bốc được lá bài mà mình muốn…

- Khu khụ, hai chuyện này là hai chuyện khác nhau. Tóm lại, ngươi có muốn trở nên càng mạnh hơn không? Nói không chừng có một ngành học có lẽ có thể tăng phúc cực đại cho năng lực của ngươi đó.

- Thật sao? Là ngành học gì vậy?

Bệ hạ khẽ mỉm cười.

- Lý thuyết xác suất.

Nếu nói điều kiện xác suất là ảnh hưởng của việc liên hợp kết quả khi phân tích các điều kiện khác nhau, mà năng lực của ngươi là biến những điều kiện này thành hằng số, hoặc là dứt khoát huỷ diệt chúng nó. Năng lực như vậy có thể nói là có được tiềm lực vô hạn, chỉ cần ngươi có thể hoàn toàn nắm giữ nó… Cho tới bây giờ, Andrea vẫn nhỡ rõ cảnh tượng bệ hạ mỉm cười đưa quyển sách cho nàng.

Mà lúc ấy, nàng cũng cảm thấy phấn chấn, giống như một con đường bằng phẳng đang chậm rãi trải ra trước mặt mình, vượt lên trên siêu phàm ngay trong hôm nay!

Nhưng mà cảm giác đó chỉ liên tục kéo dài tới buổi tối, sau khi nàng mở quyển “lý thuyết xác suất” kia ra.

Cái gì vậy!

Đây căn bản không phải là thứ mà người bình thường có thể đọc hiểu được!

- Cạch…

Giây phút chỉ bạc dung nhập vào bối cảnh thế giới, Andrea đè vào cò súng.

Tiếng nổ vang của súng vượt qua súng trường xuyên động như một cây búa đập vào ngực nàng, tia lửa chợt loé qua, đến cùng lúc với dòng khí chính là lực đánh vào thật lớn. Báng súng không thể ức chế lùi về phía sau, sau đó đập vào đầu vai, nhưng phần đuôi đặc chế nhiều lớp phủ đệm linh hoạt giúp nàng đánh tan mất phần lớn lực, mà giá đỡ súng có đệ lưng càng tiến thêm một bước phân tán lực đánh vào ra toàn bộ cơ thể. Còn chưa chờ bụi bặm rơi xuống đất, nàng đã chuẩn bị xong cho lần bắn thứ hai.

Tiếp đó, ma lực xa lạ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Andrea.

Tất cả đều xảy ra giống như khi diễn luyện, ngoài Maggie và phù thuỷ cần thiết để ngắm bắn, những người khác đều cung cấp ma lực cho nàng để hoàn thành xạ kích, phù thuỷ chiến đấu chịu trách nhiệm bảo vệ cũng không ngoại lệ.

- Sao rồi, bắn trúng không?

Mọi người hỏi với vẻ mặt đầy quan tâm.

Dù gì cú bắn này cũng quyết định sự thành công hay thất bại của nhiệm vụ lần này.

- Viên đạn còn phải bay thêm một lúc nữa.

Andrea trả lời đầy tự tin.

- Nhưng nó đã trúng mục tiêu.

Không sai, giống như lời bệ hạ nói.

Nàng đã chọn được đồng xu may mắn đứng lên trong hàng nghìn hàng vạn đồng xu.

Mặc dù Sylvia không thể bắt giữ được viên đạn này, nàng vẫn có thể yên lặng mà nói ra quỹ đạo của nó… Sau khi bay bốn kilomet, độ cao của đầu đạn đã thấp hơn độ cao phi hành của ma quỷ. Dù tốc độ này vẫn có lực sát thương đáng sợ nhưng độ chính xác lại lệch khỏi quỹ đạo quá nhiều, cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ chỉ bắn xuống mặt đất.

Nhưng một cơn gió mạnh sẽ thay đổi mọi chuyện, nó như một con chim bay lên theo gió, hoặc là cọ qua mặt nước mái ngói rồi lại bay lên cao thêm lần nữa, cũng dọc theo hướng gió xẹt qua một đường cong, sau khi vòng qua hai con ma quỷ ở phía trước rồi từ bên cạnh chui vào trong bụng của Khủng Thú.

Sau khi Andrea bắn phát súng thứ hai, nàng cũng không vội vàng chuẩn bị lần bắn tiếp theo mà lại nhìn về phía con Khủng Thú cuối cùng của đội Khủng Thú… Mục tiêu đầu tiên của nàng.

- Đoàng.

Sau đó nàng nhẹ giọng nói.

Ngay sau đó, chỉ thấy Khủng Thú đột nhiên run lên, trên lưng bắn ra một đám mây máu, một lượng lớn nội tạng ồ ạt trượt ra ngoài, bụng của nó bẹp xuống với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Mà ma quỷ cưỡi trên lưng nó lại càng trực tiếp cắt thành hai nửa, nửa trên bay lên trên cao, sương mù trong hộp phun khắp nơi.

Giống như một đóa hoa máu đang nở rộ trên bầu trời vậy.

Bình Luận (0)
Comment