Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều tận mắt chứng kiến cảnh tượng này.
Chỉ thấy Tàu lượn I mới rời khỏi đường ray chưa được bao xa đã rơi xuống rặng đá, biến mất dưới đường chân trời. Cả quá trình thay đổi quá nhanh, thậm chí khiến người ta còn không kịp kêu lên thành tiếng.
Roland lại càng toát mồ hôi vì hai người.
Hắn biết trong quá trình bay thử sẽ xuất hiện đủ các loại việc ngoài ý muốn, vậy nên hắn đã chuẩn bị nhiều mẫu thử nghiệm, định dùng số lượng để đổi lấy kinh nghiệm, nhưng không ngờ tai nạn đầu tiên lại đến sớm như vậy.
Về mặt lý thuyết, tốc độ tàu lượn chậm, thao tác đơn giản dễ hiểu, tải trọng lại thấp, chỉ cần có chút gió là có thể bay một lúc lâu rồi, cũng được coi là dễ sử dụng đối với người mới bắt đầu rồi. Lúc giảng giải nguyên lý, Roland đã nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại một vài nguyên nhân dễ gây mất kiểm soát rồi. Rõ ràng là Wendy đã nâng đầu máy bay lên quá cao, khiến cho tốc độ máy bay vốn đã không cao nhanh chóng cạn kiệt, do đó mất đi lực nâng.
Dù đã đến bước này rồi nhưng cũng không phải là không có cách để thay đổi tình thế.
Bởi vì Wendy có thể tạo ra lực nâng một cách nhân tạo.
Lúc này nàng chỉ cần thả gió xuôi về phía đuôi máy bay, đồng thời giảm sức gió nâng khung máy bay là có thể biến góc ngẩng thành góc xiên, lấy lại vận tốc chuyển tiếp.
Nhưng một cơn gió mạnh đột nhiên tạo áp lực lên cánh chính khiến cả chiếc máy bay bị lật, giờ chỉ còn một cách duy nhất là bỏ lại máy bay.
Không phải không thể lật ngược tàu lượn lại mà là nghĩ cho sự an toàn của hai người, ghế ngồi được hàn nối vào máy bay nên không thiết kế dây an toàn, ngoại trừ tay vịn hai bên để cố định người ngồi, nó chỉ là một chiếc ghế nhôm có nệm ghế và chỗ tựa lưng chứ không còn lực ràng buộc nào khác. Do đó, một khi máy bay bị lật ngược, có thể tưởng tượng được tư thế của người ngồi...
May mà Tilly không khiến mọi người phải lo lắng quá lâu.
Mấy giây sau, nàng ôm lấy cánh tay Wendy xuất hiện bên rìa rặng đá.
- Các ngươi có bị thương không?
Roland quan tâm hỏi.
- Yên tâm, không sao đâu.
Tilly vừa cười vừa thở phào nhẹ nhõm:
- Để tránh bị cái thứ khổng lồ trên đỉnh đầu kia nện trúng, ta bay xuống dưới một đoạn, né được nó rồi mới bò lên.
Năng lực được cung cấp bởi ma thạch baybay không giống như Lightning. Nó có yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt về tải trọng, cho dù có mang theo hai người bay cũng sẽ không chậm trễ lâu đến vậy. Chỉ có điều, lượng tiêu hao ma lực sẽ tăng lên đáng kể, đồng thời cũng sẽ hơi khó khăn trong việc khống chế. Mặc dù Ngũ Vương Nữ nói thì dễ nhưng Roland biết, nếu không nhờ có khả năng khống chế tuyệt vời của nàng thì lần cứu viện này còn lâu mới đơn giản đến vậy.
- Xin lỗi... bệ hạ.
Wendy lại hơi ủ rũ:
- Ngài mất bao công để chế tạo ra nó, ta lại...
- Đây không phải lỗi của ngươi, chẳng ai sinh ra đã hiểu rõ về việc bay lượn như lòng bàn tay. Đó vốn không phải lĩnh vực của chúng ta.
Roland vội vàng an ủi nói:
- Hơn nữa so với việc chế tạo ra nó, các vật liệu được sử dụng còn quan trọng hơn, mấy thứ đó đều có thể tái sử dụng, không gây tổn thất quá lớn đâu.
- Vậy, vậy ư...
- Ta có thể đảm bảo rằng những lời này của đều là sự thật.
Nightingale đột nhiên hiện hình, làm mặt quỷ với bạn thân mình.
Wendy lập tức như trút được gánh nặng:
- Ta hiểu rồi... Ta sẽ cố gắng thử nghiệm hơn nữa!
Nhất thời, Roland thấy hơi dở khóc dở cười, đây được coi như là một cách dùng khác của khả năng phát hiện nói dối sao. Mặt khác, hắn cứ có cảm giác kể từ khi để nàng lên làm người phụ trách Liên minh Phù Thủy, có phải là nàng quá liều rồi không.
- Không nghỉ ngơi một lúc trước sao?
- Không cần!
- Vậy được, nhưng phải nhớ kỹ, an toàn là trên hết.
- Việc này cứ giao cho ta.
Tilly khẽ cười nói:
- Anh.
...
Song sự thật chứng minh, bay lượn không phải một việc dễ kiểm soát.
Lần bay thử thứ hai chỉ kéo dài chưa tới ba phút.
Lần này, Wendy đã có tiến bộ vượt bậc, thuận lợi điều khiển Tàu lượn I bay từ đường chân trời lên độ cao gần 50 mét.
Nhưng lúc đang tiến hành chuyển hướng, cánh máy bay xuất hiện hiện tượng bẻ hướng quá mức.
Mặc dù có thể thấy Wendy đã cố gắng hết sức để điều chỉnh hướng gió, muốn máy bay lấy lại thăng bằng, nhưng sau mấy lần chao đảo mạnh, cuối cùng vẫn kết thúc bằng thất bại.
Tilly quyết đoán kéo nàng bay khỏi chỗ ngồi trước, còn tàu lượn thì xiêu xiêu vẹo vẹo rơi trên mặt đất, hai cánh bị biến dạng ở các mức độ khác nhau, hiển nhiên là nếu không được sửa chữa thì sẽ không thể bay tiếp.
So với chuyến bay đầu tiên trong lịch sử loài người chỉ cách mặt đất có ba mét mà nói, lần bay thử này đã có thể khiến tất cả những người tham gia đều được lưu danh sử sách.
Nhưng chỉ bay lên thôi là chưa đủ, Roland cần biến nó thành trang bị thực dụng càng nhanh càng tốt để đối phó với trận chiến Thần Ý ngày càng cận kề.
Với hiệu suất rơi máy bay này, chẳng mấy chốc là hắn có thể đạt kỷ lục - Một buổi sáng rơi mất ba chiếc máy bay là một trải nghiệm như thế nào rồi.
- Lần này vấn đề là gì?
- Gặp phải gió giật ngang.
Tilly nhún vai nói:
- Tốc độ lúc đó cũng chưa tới.
Wendy gật đầu tự trách:
- Tại ta khống chế không tốt, hễ cuống lên là không kiểm soát được ma lực, nếu chỉ chú ý tới thao tác trên tay thì chắc sẽ không rơi.
Ra vậy, trong lòng Roland khựng lại, đây đúng là một vấn đề mà trước đây hắn đã xem nhẹ. Phù thủy cần tập trung tinh thần để thi triển năng lực, khi rơi vào hoàn cảnh hoảng loạn, năng lực của họ khó mà ổn định được như lúc huấn luyện bình thường. Một khi đã không thể kiểm soát chính xác năng lực thì không chỉ không giúp ích đối với việc lái máy, ngược lại còn phản tác dụng.
Muốn khắc phục điểm này, xem ra chỉ có một cách duy nhất là luyện tập nhiều hơn.
- Hay là để ta lái thử xem sao.
Tilly bỗng bảo.
- Ngươi?
Hắn hơi sững sờ.
- Ta cũng học nguyên lý bay rồi mà, nếu để ta thao tác thì ít nhất không phải phân tâm vì khống chế gió hướng nữa, như vậy gánh nặng của Wendy cũng vơi bớt hơn nhiều. Hơn nữa...
Tilly nâng khóe miệng, ánh mắt lóe lên vẻ háo hức muốn thử:
- Ta nghĩ ta có thể khống chế được cái thứ to xác này.
Thấy Wendy không có ý kiến gì, Roland suy tư trong chốc lát rồi đồng ý với đề nghị của nàng.
Mặc dù ban đầu nguyên nhân chủ yếu chọn Wendy làm người bay thử là vì nghĩ người điều khiển phải biết rõ nhất sự thay đổi và nhu cầu của gió, có thể khiến tàu lượn từ đầu đến cuối luôn ở trạng thái bay liên tục, nhưng giờ có vẻ như muốn đạt tới hiệu quả gió hợp nhất với máy bay thì không hề dễ như hắn tưởng.
Đã vậy, điều chỉnh lại kế hoạch một chút cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Trên danh nghĩa, Tilly là em gái của hắn, lại là người lãnh đạo Maleficent, khiến nàng vui vẻ chắc chắn cũng là một trong những trách nhiệm của hắn.
Dù sao trước mắt cũng chỉ còn mỗi một mẫu thử nghiệm cho các nàng phá, đồ chơi rơi rồi thì thôi, lần sau trước khi bay thử chế tạo thêm để dự phòng là được.
...
Nhưng sau khi chiếc tàu lượn thứ ba rời khỏi đường ray, Roland phát hiện mình đã đánh giá thấp khả năng của đối phương rồi.
Ban đầu vẫn chỉ ổn định bay về phía chân trời, đồng thời tăng dần độ cao nhưng khi máy bay đón ánh mặt trời, nhịp điệu của nó dần trở nên khác biệt.
Chỉ thấy nó thuận gió bay lên như một chú chim hải yến linh hoạt bay xuyên qua ranh giới giữa trời xanh và biển rộng. Mặc dù so sánh một chiếc máy bay hai cánh cồng kềnh với chim én thì hơi kỳ, nhưng dưới sự điều khiển của Tilly, bất luận là chuyển hướng hay lên xuống đều vô cùng tự nhiên. Nhìn nàng lái máy bay khéo léo như vậy, Roland lại cảm nhận được một vẻ đẹp nhịp nhàng.
Hắn nhận ra rằng Tilly không hề phụ thuộc quá nhiều vào sức gió của Wendy, chỉ khi máy bay mất cả tốc độ lẫn độ cao, nàng mới điều chỉnh lại tư thế, để cơn gió ma lực nâng máy bay lên trời một lần nữa.
Nàng đang dùng chính bề mặt cánh lái để khống chế máy bay!
Nàng mới lên máy bay được có 30 phút!
Nếu nói là thiên phú, vậy thiên phú của nàng hơi kinh người quá rồi đấy.
Roland chợt nghĩ đến... trình độ sử dụng ma thạch của Tilly vượt xa phù thủy bình thường, mà Akesha cũng từng nói, khi điều khiển ma thạch giống như cơ thể bỗng nhiên có thêm một bộ phận vậy, muốn kiểm soát tốt được nó chẳng phải chuyện dễ dàng. Chẳng lẽ đây chính là điểm được cường hóa thực sự của Tilly với tư cách là người siêu phàm?
Hệ thống thần kinh vượt xa người thường, mang lại cho nàng tính phối hợp và khả năng tiếp thu mạnh mẽ.
Cho nên nàng mới có thể nắm được bí quyết lái máy bay trong thời gian ngắn đến vậy.
Nghĩ tới đây, trong lòng Roland không khỏi tràn đầy tiếc nuối.
Tiếc là hắn không thể chế tạo ra Gundam.
Nếu không ma quỷ sẽ phải đối mặt với một ACE ngày ngày mở vô song rồi.
Hai tiếng sau, trong tiếng hoan hô nhiệt liệt của mọi người, tàu lượn hạ đuôi, vững vàng đáp xuống bãi cỏ.