Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 980

Chương 980
Chương 980

- Cho nên cuối cùng vẫn để tiểu thư Tilly biên soạn “Hướng dẫn phi hành”?

Anna để quyển sách trên tay xuống, khẽ cười nói:

- Wendy sẽ không cảm thấy bị đả kích nặng nề chứ?

- Chắc chắn sẽ hơi buồn, nhưng ta nghĩ chắc là không sao đâu.

Roland dịch dịch cơ thể về phía trước để ngồi thoải mái hơn.

- Ngươi chắc chứ?

- Nightingale vừa trả trước cho ta tiền Kei Os Drinks tháng sau, Scroll cũng xin ba xuất kem cuộn. Có các nàng an ủi, có khi qua một buổi tối là lại bình thường rồi ấy. Hơn nữa ta còn cố ý tặng nàng hai chai rượu trái cây coi như an ủi, say là quên hết muộn phiền thôi.

- Rượu này tên là Túy sinh mộng tử à?

- Không, tên là rượu trung độ vị __ vani.

__

- Gì vậy trời, nghe bình thường quá...

Những lúc như này chính là khoảng thời gian mà Roland thả lỏng nhất. Sau khi gột rửa hết những bụi bặm và mệt mỏi thường ngày, hai người ngả lưng trên chiếc gối nhung đen mềm mại, sẻ chia những điều vụn vặt mình đã trải qua trong ngày. Bình thường, Anna sẽ cầm một cuốn du ký hoặc truyện linh tinh để đọc trước khi ngủ, còn chuyện hắn thích làm nhất là nằm nghiêng để chiêm ngưỡng góc nghiêng dịu dàng trong sáng của nàng.

Kể từ khi bắt đầu thi công tuyến đường sắt rừng rậm Dodge, đây cũng là một trong số ít lần hai người có thể mặt đối mặt với nhau.

Hầu như cứ cách ba hôm là nàng lại phải ngồi xe lửa đi Tây Bắc một chuyến để xử lý những đoạn đường ray Foliage đã trải xong, chạng vạng lại ngồi xe về.

Cho dù không phải hàn đường ray, nàng cũng có rất nhiều việc phải làm.

Ví dụ như các bộ phận quan trọng của một số vũ khí.

Cùng với thay thế và cải tiến dụng cụ cơ khí mới.

Việc cắt gọt và lắp ráp phần khung của Tàu lượn cũng không thể thiếu nàng.

Mặc dù trình độ công nghiệp của Tây cảnh đã phát triển vượt bậc so với lúc mới thành lập, các nguyên liệu kim loại cơ bản và các công cụ sản xuất đều đã được phù thủy hóa, nhưng bất luận ra sao cũng không thể theo kịp tốc độ đổi mới bản thiết kế của Roland.

Vì vậy, những lúc nhàn hạ như thế này lại càng quý báu.

- Nhưng cuốn “Hướng dẫn phi hành” do tiểu thư Tilly biên soạn cũng không tệ.

Anna quay lại chủ đề về chuyến bay thử:

- Suy cho cùng, sản phẩm cuối cùng mà ngươi muốn chế tạo là để cung cấp cho mọi người sử dụng, ngược lại, cảm nhận của nàng càng gần gũi với người bình thường hơn. Ngoài ra, riêng về mặt năng lực học tập, kiến thức của nàng cũng chẳng kém gì ta, có lẽ nàng sẽ giúp ích cho ngươi nhiều hơn là Wendy.

- Ừ... Wendy quả thật không giỏi khoản này.

Roland gật đầu nói.

- Ta nên nghĩ đến điều này ngay từ đầu.

- Thế còn các loại máy móc cần chuẩn bị cho máy bay mới, ngươi nghĩ xong chưa?

- Dĩ nhiên.

Hắn tràn đầy tự tin mà đáp:

- Đây là sở trường của ta mà. Huống chi giờ còn có thể tham khảo thế giới trong mơ, bản vẽ nguyên mẫu hoàn toàn có thể một bước là xong. Chỉ chờ tháp lọc dầu xây xong là có thể thử triển khai sản xuất rồi.

Sau đó hai người hàn huyên rất nhiều về vấn đề công nghiệp của thành Neverwinter, từ chi tiết kỹ thuật đến kế hoạch phát triển không gì là không bàn. Hơn nữa không phải một mình hắn tự nói tự nghe, Anna không chỉ có thể hiểu được ý đồ của hắn mà còn có thể bày tỏ quan điểm và lời khen đúng lúc đúng chỗ. Cảm giác gặp được tri kỷ này thật sự khiến người ta vui vẻ thoải mái như được tắm gió xuân.

Nhớ lại tỉ lệ nam nữ đáng sợ ở Viện Cơ khí, cùng viễn cảnh công việc chẳng chút hy vọng được cải thiện, lại trộm nhìn hàng mi đang chớp không ngừng của cô gái bên gối, hắn bỗng cảm thấy Thần Cơ Giới đang phù hộ cho mình.

Đại khái là hắn cứ nhìn chằm chằm nàng một hồi lâu, cuối cùng Anna không nhịn được mà phì cười nói:

- Mặt ta đẹp tới vậy à?

Roland không trả lời mà trực tiếp dùng hành động để bày tỏ suy nghĩ của mình. Hắn ghé sát lại, khẽ hôn lên tai nàng.

- Sớm biết ngươi là người thế này, hồi đó ta nên hành động sớm hơn mới phải.

Anna mặt đầy ý cười.

Ý nàng là cái lần mà nàng một mình chặn hắn ở cổng thành đêm lễ mừng kết thúc Tà Ma Chi Nguyệt lần đầu tiên sao?

- Ban đầu ngươi nghĩ ta là người như thế nào?

Roland không khỏi tò mò hỏi.

- Dù có nhân từ đến đâu rốt cuộc vẫn là một vương tử, quý tộc cực phẩm trong truyền thuyết, tóm lại là khác với chúng ta.

- Ha ha... Xin lỗi, khiến ngươi thất vọng rồi.

Hắn ra vẻ tiếc nuối nói:

- Ta chỉ là một người bình thường mà thôi.

- Không, vậy mới là tốt nhất...

Anna lắc đầu, khóe môi cong cong đáp:

- Bởi vì, ta cũng là một người bình thường.

Hai ngày sau, vùng đất man hoang.

Quân chủ lực của Đệ Nhất Quân cuối cùng cũng đúng hạn tới được trận địa nã pháo giả định, quan sát North Slope theo kế hoạch tác chiến.

Song điều khiến Iron Axe sinh nghi là, cả hành trình có hơi suôn sẻ quá, không chỉ không có chốt chặn như trong dự đoán mà còn chưa từng xuất hiện kẻ quấy rối trên không trung dù chỉ một lần.

Vốn dĩ hắn đã định sẽ phải giẫm lên xác kẻ địch để tiến lên, nhưng trong sáu ngày đến bóng dáng của ma quỷ cũng chẳng thấy. Lần chiến đấu duy nhất là gặp phải một bầy sói đang đi kiếm ăn, trừ lần đó ra cả bình nguyên đều chìm trong im lặng đến kỳ lạ, như thể tất cả người giám thị đều bị tiểu đội tập kích thu hút sự chú ý hết rồi.

Nếu đúng là như vậy thì thôi, nhưng theo phản hồi nhận được từ chỗ phù thủy thì tình hình không phải vậy.

Trên thực tế, ma quỷ cũng tăng cường mật độ tuần tra trong hai ba ngày đầu, sau đó lại rút hết phần lớn Khủng Thú, mà việc tuần tra trạm tiền đồn cũng không được khôi phục, có thể nói là đã từ bỏ việc giám sát khu vực này.

Sau khi dựng trại, Iron Axe lập tức triệu tập mấy người phụ trách bộ đội tham chiến và bộ tham mưu đến doanh trướng trung tâm.

- Các ngươi nghĩ sao về sự im lặng của ma quỷ lần này?

- Quả thật là hơi kỳ quái...

Chuyến này đại biểu của Liên minh Phù Thủy là Akesha, nàng trầm ngâm trong chốc lát rồi nói:

- Chỉ có Red Mist mới có thể hạn chế được hành động của bọn chúng, nhưng Sylvia nói rằng việc xây dựng trạm tiền đồn vẫn chưa dừng lại, ít nhất nguồn cung tơ hồng còn chưa bị gián đoạn.

- Nếu là mấy quý tộc kia thì còn dễ hiểu.

Dawn nói tiếp:

- Hoặc là hậu phương xảy ra vấn đề, hoặc là tiếc mấy con Khủng Thú trinh sát.

Dứt lời hắn nhìn về phía Akesha:

- Tiểu thư Sylvia có thể thấy được hướng đi của phía di tích Taquila không?

- Nơi đó cách các nàng quá xa.

Sylvia lắc đầu.

- Một ngày trước tiểu đội tập kích đã từ bỏ việc nhử địch rồi, họ đang đuổi theo chúng ta.

- Bao lâu họ mới tới được đây?

Iron Axe hỏi.

- Ít nhất bốn ngày.

Akesha liếc bản đồ:

- Dù tốc độ của thuyền cứu hộ ma lực không chậm, nhưng đường các nàng đi ngược với Đệ Nhất Quân. Dĩ nhiên, nếu chỉ có mỗi Lightning và Macy thì tối nay là tới.

- Thực ra chúng ta cần gì phải đi suy đoán ý đồ của kẻ địch.

Edith bỗng mở miệng nói:

- Bất luận bọn chúng muốn làm gì thì đối với chúng ta mà nói, đó đều là cơ hội trời ban. Tiến vào vị trí tấn công mà chẳng tổn thất gì, đường tiếp tế ngầm cũng chẳng chút trở ngại. Không còn khởi đầu nào tốt hơn thế này đâu. Tiếp theo chúng ta chỉ cần triển khai pháo đài thần công, diệt sạch ma quỷ trong trạm tiền đồn nữa là được.

Theo thuyết hệ quả, cách nói này cũng không thể nghi ngờ.

Iron Axe suy đi nghĩ lại:

- Thuyền cứu hộ ma lực chỉ cần không trồi lên mặt đất thì cơ bản sẽ không thể bị ma quỷ phát hiện, phải không?

- Có thể cho là vậy.

Akesha trả lời.

- Vậy có thể nhờ Macy đưa tiểu thư Sylvia cùng mang nó tới được không?

- Ta sẽ chuyển lời đến nàng.

- Cảm ơn.

Iron Axe nhanh chóng đưa ra quyết định:

- Doanh trưởng Vannah!

- Có!

Vannah bước lên trước một bước đáp.

- Triển khai pháo đài thần công, chuẩn bị sẵn sàng để khai hỏa.

Hắn gằn từng chữ một nói:

-Chiều tối mai, chính thức bắt đầu tiến công!

Bình Luận (0)
Comment