Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 983

Chương 983
Chương 983

Akesha nghiêm mặt nói:

- Vậy ta xuất phát đây.

- Đi thôi.

Trên mặt Zoe cũng lộ ra một nụ cười lạnh lùng:

- Các chị em của ta có lẽ đã mong đợi rất lâu rồi.

Không giống với Đệ Nhất Quân, người chỉ huy của phù thủy cổ cũng là chiến sĩ có năng lực vô cùng mạnh mẽ, khi ma quỷ đến gần, các nàng không có lý do gì để rút lui trước cả.

- Nữ sĩ Akesha, nữ sĩ Zoe…

Iron Axe bỗng nhiên gọi hai người lại.

- Còn chuyện gì sao?

- Mặc dù có lẽ ta không nên nói ra câu này, nhưng ta nghĩ Bệ hạ chắc chắn cũng sẽ cho rằng là như vậy.

Hắn nghiêm túc nói:

- Mong ngươi hãy bảo vệ bản thân mình thật tốt, các ngươi còn sống mới là đả kích lớn nhất đối với bọn ma quỷ.

- Ha, trước khi đoạt lại được Taquila, ta sẽ không dễ dàng an nghỉ như vậy đâu.

Zoe quay đầu liếc nhìn hắn một cái:

- Cảm ơn lời chúc của ngươi, người phàm.

Akesha mỉm cười và đi ra khỏi lều:

- Yên tâm đi, ta biết nên làm thế nào mà.

Những bóng đen trên bầu trời đã vô cùng rõ ràng, so với trận chiến phòng ngự thành Neverwinter lần trước, số lượng kẻ địch không chỉ tăng gấp mấy lần mà tốc độ bay của chúng cũng nhanh hơn rất nhiều.

Chưa được bao lâu, chúng nó đã tiến đến gần trận địa tuyến đầu.

Các đội súng máy cao xạ ở hàng trước lần lượt nổ súng, tiếng súng dày đặc nhanh chóng hòa vang vào nhau, chẳng qua là hiệu quả cũng không được rõ ràng lắm, trong hơn sáu mươi con Khủng Thú chỉ có bốn, năm con bị bắn rơi, những ma quỷ còn lại càng dần bay cao hơn.

- Cái bọn bướm thiêu thân ghê tởm này.

Zoe bực mình nói:

- Nếu bọn nó dám rơi xuống đất, ta chỉ dùng tay cũng có thể xé nát bọn nó.

Trong thời đại của Hội Liên Hợp, để đối phó với những loại quái vật này thì thủ đoạn hữu dụng nhất vẫn là phù thủy chiến đấu có khả năng bay, cùng với người siêu phàm đeo ma thạch phi hành. Đây cũng là một trong những lý do phù thủy cổ coi thường quân đội người phàm, nếu không có các nàng theo sau thì mấy con Khủng Thú đã có thể đuổi một đám đại quân chạy trốn tứ phía rồi.

- Tại sao chúng nó không phóng giáo vậy?

Akesha không khỏi cau mày khi nhìn kẻ địch đã bay đến hướng trên trận địa.

Nhưng mà ngay sau đó, ý đồ của bọn ma quỷ đã lộ ra vô cùng rõ ràng. Chỉ thấy từng con chúng nó đè lên đầu vật cưỡi, lao xuống phía phòng tuyến phía sau, mà chỗ đó lại chính là vị trí của tiểu đoàn pháo binh!

Hai người nhìn nhau một cái, nhanh chóng chạy tới trận địa pháo binh không chút do dự.

Vị trí mà Fish Ball phụ trách trùng hợp lại ở chính giữa của trận địa, sau khi đánh đuổi được ma quỷ xâm phạm lần trước, hắn cũng bởi vì thể hiện xuất sắc mà được lựa chọn trở thành tiểu đội trưởng. Tuy đây cũng không phải lần đầu tiếp xúc với những con quái vật này, nhưng khi nhìn thấy đám Khủng Thú đông nghìn nghịt lao về phía hắn, Fish Ball vẫn không nhịn được cảm thấy sợ hãi.

Đồng đội cầm viên đạn bên cạnh lắp ba lắp bắp hỏi:

- Tiểu, tiểu đội trưởng, vẫn chưa nổ súng ạ?

Sắc mặt của người quan sát trên cao cũng tái mét, yết hầu cũng run rẩy không ngừng:

- Chúng đã tiến đến trong phạm vi 900 mét rồi!

Mọi người đều đang thấy sợ, hắn nhận ra được, cho dù là người gan dạ nhất ở đây, khi nhìn thấy kẻ địch khó bề tưởng tượng nổi trước mặt thì cũng sẽ cảm thấy sợ hãi tự đáy lòng. Chính vì thế, hắn lại càng phải lộ ra sự bình tĩnh hơn, nếu không chưa cần đến lúc kẻ địch ra tay thì bọn hắn đã tèo trước rồi.

Nghĩ đến đây, Fish Ball nuốt nước miếng, cố tình nói chậm lại:

- Chờ thêm chút nữa, chờ đến 300 mét rồi hẵng bắn.

Mặc dù sĩ quan huấn luyện súng ống nói rằng cự ly sát thương của súng máy hạng nặng Mark I là hơn một nghìn năm trăm mét, phạm vi khóa ngắm tầm nhìn cũng khoảng một nghìn mét, nhưng kinh nghiệm khi thực tế chiến đấu khiến cho hắn hiểu rằng, trừ khi mấy con Khủng Thú bay được thẳng tắp một cách vững vàng thì mới có thể bắn trúng mục tiêu trong khoảng cách này.

Phương pháp bắn súng hiệu quả nhất đó là bỏ hết ống ngắm phức tạp trên đầu súng đi, cứ dùng những vòng tròn đồng tâm bao quanh đối thủ rồi ước lượng trước vị trí của đối thủ bằng cảm giác.

Nếu bắn hết cả một hộp đạn mà vẫn không thể đạt được kết quả chiến đấu thì chắc chắn sẽ có ảnh hưởng tiêu cực tới tinh thần của cả đội.

Hắn lại muốn ra tay khi chính mình đã chắc chắn hơn.

Chẳng qua nếu bắn ở khoảng cách này thì cũng có nghĩa là kẻ địch có thể phát động phản công bất cứ lúc nào.

Chỉ có thể hi vọng tấm chắn của súng máy mới tăng thêm lúc trước đủ mạnh.

Người quan sát trên cao hét lên:

- Chúng bay xuống rồi!

- Chính là lúc này!

Fish Ball mạnh mẽ bóp cò súng. Hắn dường như có thể nhìn thấy những viên đạn xếp thành hàng, vui sướng mà bay lên bầu trời, sau đó thì bắn con vật khổng lồ trước mặt nó thành từng mảnh vụn.

Con Khủng Thú lao tới phía trước nhất trong chốc lát đã biến thành một đám sương mù máu xanh đỏ đan xen nhau, ít nhất có hàng chục những viên đạn bay đến từ những hướng khác nhau xuyên qua thân thể của nó. Những ma quỷ ngồi sau cũng không khá hơn là bao, đầu lâu bị mở ra hoàn toàn, chi dưới thì bị cắt làm đôi, khi bay xuống gần như đã không còn hình người rồi.

Kẻ địch chết liên tiếp khiến cho cả đội vỡ òa một tiếng hoan hô, đồng thời cũng rót vào trong lòng Fish Ball một dòng nước ấm có tên là dũng khí, hắn càng thêm hăng hái mà ngắm họng súng vào một con Khủng Thú khác, chỉ sau vài giây đã khiến cho nó bước lên vết xe đổ của con Khủng Thú trước đó.

Trong khi Fish Ball chuẩn bị tiếp tục tiến lên, xung quanh đột nhiên tối sầm xuống.

Ở trên đỉnh đầu hắn dường như xuất hiện một tấm màn che mờ mờ, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng bị chặn lại bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy một chút quầng sáng lóe lên xuyên qua khe hở, mà khi hắn nhìn thấy rõ bộ mặt của “tấm màn che” thì chỉ thấy tim như thắt lại.

- Là ngọn giáo!

Hắn dùng hết sức lực của bản thân mà hét lớn:

- Chú ý tránh ra!

Nhưng mà tấn công bằng nhiều ngọn giáo dày đặc như vậy thì đương nhiên chẳng có nơi nào để tránh được, điều duy nhất mà tất cả mọi người có thể làm bây giờ là co đầu và cơ thể mình lại dưới khiên súng, còn về phần tay và chân lộ ra ngoài thì chỉ có thể thuận theo ý trời thôi.

Fish Ball ôm chặt lấy đồng đội, thậm chí đã chuẩn bị xong tinh thần bị ngọn giáo bằng xương đâm xuyên tim.

Nhưng tiếng va chạm trong dự đoán lại không hề vang lên, hắn chỉ cảm thấy một cơn gió lớn vút qua trên đỉnh đầu, cả bầu trời lại sáng sủa trở lại.

Có người kinh ngạc mà hét lên:

- Tiểu, tiểu đội trưởng! Nhìn đằng sau kìa!

Fish Ball quay đầu lại, ngực đập liên tục một cách mạnh mẽ, chỉ thấy phía sau trận địa pháo binh là một đống hỗn độn, khắp nơi đều là bụi bặm bị bắn lên do ngọn giáo rơi xuống, có người ngã nhào xuống đất, không rõ sống chết, từ trong bụi mù dày đặc còn có thể nghe được tiếng rên rỉ với cầu cứu của người bị thương, mà sáu khẩu pháo đài thần công cũng tịt ngòi một lúc.

- Rầm rầm!

Mọi người đều không nhịn được mà nuốt nước bọt.

- Đứng ngây người ra đó làm gì!

Fish Ball nghiến răng mà quát to một tiếng:

- Nhanh chóng quay về chỗ của mình đi, tiếp tục bắn cho ta!

Cho dù đây là đội cứu hộ hay là đội đến thay thế thì đều có chuyên gia chịu trách nhiệm, việc hắn phải làm bây giờ chính là phải bắn rơi càng nhiều Khủng Thú càng tốt trước khi kẻ địch phát động đợt phóng giáo thứ hai.

Tiếng quát mắng này đã khiến các binh lính bừng tỉnh, hai khẩu súng máy cao xạ lại rít lên lần nữa.

Mà ma quỷ rõ ràng cũng nhận ra rằng, chỉ dựa vào tấn công bằng ngọn giáo bằng xương với hiệu suất thấp thì khó mà làm tan rã hoàn toàn ý chí chiến đấu của đối thủ được, vì vậy nên đám Khủng Thú đã chia thành hai nhóm, một nửa bay cao hơn, chờ đợt tấn công tiếp theo, còn một nửa còn lại kia thì trực tiếp bay xuống đất, chúng định lợi dụng sức mạnh ưu thế của bản thân để đánh bại đối thủ trước mặt.

Một con Mad Demons vừa nhảy xuống từ trên người Khủng Thú thì gặp được một tên đàn ông tóc đen.

Nhân loại giống đực đối với nó mà nói vốn không đáng để bận tâm chút nào, nó rút ra Iron Axe từ bên hông rồi tiện tay mà bổ tới.

Nhưng mà đối phương lại chỉ cần dùng một tay đã đỡ được nhát chém của nó!

Mad Demons không nhịn được mà trợn to hai mắt, còn chưa kịp nghĩ xem tại sao lại vậy, liền nhìn thấy đối phương đang chuẩn bị giáng một cây Iron Tube nhẵn bóng nhắm ngay vào mình nó.

Ngay sau đó là một tiếng nổ lớn!

- Vũ khí mới của Bệ hạ đúng thật là không tệ.

Zoe buông lòng bàn tay ra, để mặc cho con ma quỷ bị đục ra một cái lỗ thủng to ở trên ngực ngã xuống đất.

- Nếu như bốn trăm năm trước mà có đồ vật như thế này, Taquila có lẽ sẽ không bị chiếm đóng, ba ghế cũng chẳng cần vì chuyện tiếp diễn mà trở mặt thành thù rồi.

Nàng đi tới trước mặt con ma quỷ đã chết kia, giơ chân lên đạp vỡ đầu của nó, sau đó lạnh lùng mà nhìn vào kẻ thù tiếp theo:

- Nhưng mà bọn ta vẫn còn sống và mang theo ngọn lửa báo thù mà quay lại. Còn bây giờ, đã đến lúc các ngươi phải trả nợ rồi.

Bình Luận (0)
Comment