Thuận theo sự ngã xuống của từng con Mad Demons và Khủng Thú, cục diện hỗn loạn đã có thể khống chế lại.
Akesha đi một vòng quanh trận địa pháo binh, thi thể của những con thú to lớn ấy ở khắp mọi nơi. Nói qua cũng phải nói lại, trong tình hình này việc đánh sáp lá cà khiến cho hiệu suất chiến đấu của phù thủy thần phạt trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, sau đó còn mang theo súng cầm tay mà chính tay bệ hạ chế tạo thì càng khỏi phải nói. Nếu như không có sự ủng hộ của bọn họ, chỉ sợ nếu chỉ dựa vào mỗi liên minh phù thủy chiến đấu với hơn ba mươi con con Khủng Thú thì sẽ loạn hết cả lên, chứ đừng nói là còn phải đề phòng sự công kích của Mad Demons.
Chẳng qua là so với việc dùng một khẩu sung ngắn cỡ nòng lớn tiêu diệt kẻ địch thì bọn họ lại thích dùng những cách thức mang hơi hướng cổ xưa để báo thù hơn. Không chỉ một lần mà Akesha gặp được một phù thủy dùng dao, kiếm hay dùng chính nắm đấm của mình để kết liễu kẻ địch sau khi chúng hoàn toàn mất đi sức phản kháng. Dường như việc đắm chìm trong máu thịt của quỷ mới phần nào an ủi được bọn họ.
Xem ra rất nhiều thứ đã thay đổi trong bốn trăm năm chờ đợi dài đằng đẵng ấy.
Có lẽ Mad Demons cũng khó mà hiểu được rằng tại sao một đám đực rựa này có thể đánh lui chúng, mà cho dù nói đến lực lượng hay tốc độ đều mạnh hơn chúng rất nhiều. Những điều đáng sợ mang đầy ẩn số lúc nào cũng mang đến một nỗi sợ vô hình, cũng vì vậy mà cho đến khi chỉ còn hai con Mad Demons cuối cùng, đối phương gần như đã buông bỏ sự chống cự, cuối cùng rơi vào sự khống chế của Zephyr, hơn nữa còn bắn hạ một con đang cố gắng giải vây cho đồng loại.
Bây giờ pháo binh thay thế bổ sung đã vào vị trí, bốn cỗ pháo bị lật ngược trong trận cận chiến cũng đã được bố trí trở lại, không bao lâu nữa bọn họ lại có thể đứng vào hàng ngũ tấn công đối phương. Mà cái pháo khôi phục nhanh nhất vẫn đang bắn, mỗi phát bắn đều biến thành một tiếng còi cổ vũ mọi người.
- Quân địch còn lại bao nhiêu?
Sau khi đám người tập hợp lại một chỗ, Akesha hỏi Zoe.
- Mười sáu con, nếu như chúng không có quân tiếp viện.
Zoe đưa mắt nhìn bầu trời.
- Đã hạ hơn bảy mươi phần trăm Khủng Thú bay rồi, không cần biết mục đích của chúng là gì, đánh đến lúc này chúng đã được xem là thất bại hoàn toàn rồi. Đến bây giờ vẫn chưa chịu rút lui, nhất định còn đang ẩn giấu một đợt công kích cuối cùng.
- Đợt công kích cuối cùng?
Akesha hơi nhướng mày.
Vì để tránh được những đợt hỏa lực bắn ra, những con Mad Demons còn lại đều không hẹn mà cùng bay cao hơn, tránh ra khỏi phạm vi phóng giáo, muốn áp sát trận địa pháo binh thêm lần nữa, nguy hiểm sẽ ngày càng tăng lên, quan trọng hơn là, lúc này mọi người đều đã chuẩn bị chu toàn mọi thứ, cho dù có diệt thêm một đợt lao nữa, cũng có thể khống chế được tổn thất ở trong một phạm vi nhất định. Nếu như định sẵn thất bại sẽ là kết quả cuối cùng, dù thế nào thì rút lui vẫn là lựa chọn hợp lí nhất.
- Lúc trước ngài là thành viên của tổ chức Quest, rất ít khi trực tiếp tham gia chiến trận, cho nên không hiểu rõ về một số thói quen của bọn chúng.
Zoe bình tĩnh giải thích.
- Để một con Khủng Thú trưởng thành có thể bay lượn được thì kể cả đối với Mad Demons mà nói, đó cũng là một cá thể đặc biệt quý hiếm, có thể huy động nhiều như vậy trong một lần công kích này thì trong đám Mad Demons này chắc chắn phải tồn tại một tên cầm đầu. Đối với loại Mad Demons này mà nói, nhiệm vụ luôn được đặt lên đầu, nếu như chưa thực hiện được mục đích thì bọn chúng nguyện chiến đấu đến chết chứ không nhất định không rút lui.
- Nếu đã như vậy, vậy tại sao chúng không xông lên từ đầu?
Zephyr đứng bên cạnh không nhịn được hỏi.
- Bởi vì nó vẫn chưa tìm thấy một đối thủ phù hợp với mình.
Trên môi Zoe lộ ra một nụ cười kì quái,
- Nếu như trong số chúng ta có một phù thủy siêu phàm, có khi chúng đã xà xuống đây luôn rồi.
- Tại sao lại thế?
- Có lẽ đó là những gì chúng bẩm sinh đã có.
Nàng đưa mắt nhìn lên bầu trời một lần nữa.
- Thích giết chóc hiếu chiến, dã man tàn khốc, cho dù có càng ngày càng giống nhân loại thì điều này cũng không thể thay đổi được… Nếu như không phải vì đặc tính này thì đại nhân Natalia và nữ vương Starfall cũng không có cơ hội giao đấu với kẻ trảm ma cấp cao, đến cuối cùng đã đột phá trên siêu phàm.
Cũng có thể xem như là bởi vì kẻ thù của chúng ta khinh địch cho nên không công kích ngay lập tức, sau đó lại từ chối việc rút lui vì đấy là trách nhiệm? Trước tiên không cần biết những phán đoán này có chính xác hay không, người có thể nói ra những trải nghiệm như vậy chắc chắn không thể nào là một người bình thường được.
Akesha không thể không nói:
- Rốt cuộc ngươi là ai ở thời đại Hội Liên Hợp vậy…?
- Đại nhân Pasha không nói gì với ngài sao?
Zoe cười,
- Ta từng là một trong những ảnh vệ của đại nhân Natalia, cũng là Hồng Liên trong quân thánh hữu.
Phù thủy băng nhận ra mình từng nghe qua cái tên này, nếu như nói bản thân mình là là phù thủy trẻ nhất ở Taquila, nghiên cứu viên thiên tài được mọi người công nhận, vậy thì Hồng Liên là ngôi sao của giới chiến đấu, người siêu phàm thuộc phái thực lực, cũng được nhận định là chiến binh xuất chúng có năng lực tiếp nhận công việc của Natalia.
Đáng tiếc rằng hội Liên Hợp vẫn không chống đỡ được một phút đột phá ấy của đối phương.
Nếu như nhớ không nhầm, tuổi tác của Hồng Liên cũng chỉ tầm tuổi mình.
Nhưng bây giờ lại hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của quá khứ ấy từ trên người Zoe.
Giống như thời gian đã biến nàng thành một con người khác.
- Chúng đến rồi.
Chính vào lúc này, lời nói của Zoe cắt đứt dòng suy nghĩ của Akesha,
- Các ngươi hãy bảo vệ cho tốt những người thường yếu đuối kia đi, kẻ địch cứ để cho bọn ta xử lí là được.
Sylvia ngạc nhiên thốt lên từ bên trong Ấn Phù Lắng Nghe, giống như đang xác nhận lời cô ấy nói:
- Trời ạ, đó là gì vậy chứ! Akesha, cẩn thận chút, phía trong quân địch có rất nhiều nguồn phản ứng ma lực!
Theo lý thuyết thì phù thủy có thể nắm trong tay một cái khí xoáy ma lực, mà Mad Demons thông qua việc hấp thụ ma thạch để phát huy năng lực của mình, bởi vậy nên cần có khả năng dự bị vài các khí xoáy. Hội Liên Hợp gọi đám kẻ địch này là Mad Demons cấp cao, có lẽ thực lực của chúng có chút khác biệt nhưng có một điểm không bất ngờ cho lắm, chúng được coi là một đối thủ khó nhằn.
- Không sao đâu nhỉ?
Zephyr lo lắng nói.
- A, yên tâm đi.
Zoe thong thả nói,
- Có thể con đường mà nữ vương Starfall lựa chọn là một sai lầm, nhưng có một điểm nói không sai – vì để chuẩn bị đối phó với Mad Demons cấp cao nên mới sinh ra phù thủy thần phạt.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, một bóng đen từ trong mây xuất hiện, lao thẳng đến trận địa pháo binh!
Mà những con Mad Demons quanh quẩn quanh đó cũng hồi đáp lại, tới tấp hối thúc tọa kị xông về phía dưới - Mặc dù những cú lao xuống như vậy làm cho góc bắn của sung máy trong trận địa hạn chế lại rất nhiều, nhưng đội phòng không bố trí ở vòng ngoài vẫn có thể nã đạn vào đường bay của chúng, cho dù Mad Demons có lượn qua lượn lại như con rắn để né tránh thì cũng bị bắn rơi mất vài con.
Lần này, mục tiêu ném giáo của quân địch biến thành những khẩu sung phòng không bên cạnh đống pháo.
Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, tất cả những gì chúng đang làm đều là vì một mục tiêu – để cho bóng đen kia xâm nhập thành công.
Ở trong nòng cốt của đội binh lính hỗ trợ lúc này Akesha bất ngờ phát hiện, vật thể như thiên thạch rơi xuống kia là một con Khủng Thú to lớn hơn bất kì con nào khác, thể tích lớn hơn Macy, hơn nữa còn có một lớp giáp màu đen bao phủ cánh và bụng của nó, trông như những mảnh pha lê mờ ảo. Không chỉ vậy, đầu và sừng nó còn vô cùng sắc bén, chớp mắt một cái, càng nhìn càng giống với “rồng” trong truyền thuyết.
Lúc mà nó chạm xuống đất, cả mặt đất đều rung chuyển, gió thổi bụi bay tứ tung, khiến cho người ta không thể không nhắm chặt hai mắt.
Sau đó con Khủng Thú ấy mở ra cái miệng to lớn toàn là máu gầm lên một tiếng --
Chỉ thấy một con Mad Demons với dáng người cao lớn chui ra từ trong cổ họng ẩm ướt của con Khủng Thú, rồi đứng trước mặt tất cả mọi người.