- Nàng, nàng tỉnh rồi!
Zoe nghe được bên tai truyền đến tiếng thét kinh hãi, ngay sau đó vài trường kiếm sáng bóng đã lập tức kê lên trên cổ nàng.
- Đừng làm bừa!
Giọng nói của Elsie cũng xuất hiện trong đầu:
- Trước khi chúng ta xác nhận được ngươi rốt cuộc là ai, tiếp tục giữ nguyên tư thế hiện giờ là được rồi.
Thì ra là thế… Nàng chú ý tới tay chân mình đều bị khóa sắt trói chặt, đang nằm ngửa trên giường đá vốn là chỗ của ma quỷ, mà đứng chung quanh là những đồng bọn đang cầm kiếm cảnh giác. Đây thật sự là một quyết định quyết đoán, trước khi chưa thể phân biệt rõ ràng đang chiếm cứ vỏ bọc quân thần phạt là nàng hay là ma quỷ thì giam cầm lại là vô cùng cần thiết; mặt khác câu đầu tiên không phải hỏi ngươi là ai mà đặt chất vấn phán quyết lên trên người chính bên mình càng nói rõ sự thành thục của người giải quyết.
Dù sao sau khi ma quỷ chiếm cứ thân thể nàng rồi, câu trả lời nào đều có thể là đang nói dối.
Nếu như Kabradhabi không bịa chuyện, thời gian hơn mười ngày đã trải qua trong dòng chảy ý thức đoán chừng chỉ tương đương với vài phút trong hiện thực mà thôi. Có thể làm ra phán đoán chính xác cùng với áp dụng biện pháp ứng đối trong thời gian ngắn như vậy, khả năng hoàn toàn đến từ tay Elsie.
Có được đồng bọn như vậy, nàng thật sự không có gì để lo lắng cả.
Ngay khi Zoe định nhắm mắt lại, giao toàn bộ công việc còn lại cho mọi người thì cảnh tượng hiện ra nơi khóe mắt lại khiến cho nàng không khỏi nhíu mày.
Đang làm gì vậy?
Chỉ thấy trước hạch tâm ma lực lại được kê thêm một chiếc giường đá, tuy rằng không thấy rõ mặt mũi người nằm trên đó là ai, nhưng căn cứ theo phù thủy đứng bên cạnh đó để xem, đáp án không cần nói ra đã biết rồi.
Nàng nhanh chóng nghĩ đến một khả năng.
Chẳng lẽ các nàng định dùng thế giới trong mơ của bệ hạ Roland để xác nhận thân phận sao?
Không đúng, ở đây không có ai có thể sai sử được Roland, nếu thật sự phát sinh tình huống như thế, vậy cũng chỉ có khả năng là do đối phương chủ động yêu cầu mà thôi.
Nhưng mà… chuyện này rất không thỏa đáng! Sao Elsie có thể đồng ý sử dụng phương án này chứ? Chẳng lẽ nàng không rõ ràng được ý nghĩa của quốc vương người phàm với phù thủy thần phạt sao! Huống chi từ trong lời ma quỷ nói có thể biết được, chúng nó lý giải ma lực còn mạnh hơn phù thủy rất nhiều, nếu thế giới trong mơ cũng đến từ cấu trúc ma lực, để mặc cho một kẻ địch cao giai tiến vào trong đó thật sự là hành vi mạo hiểm.
Vừa rồi thật sự đã phí công khen nàng!
Nghĩ đến đây, Zoe không thể nào im lặng tiếp được nữa:
- Chờ chút, không cần mở cảnh trong mơ ra, ta chính là Zoe!
Elsie liếc nhìn nàng, không thèm để ý đến.
- Nghe cho rõ đây, Kabradhabi có thể bóp méo hiệu quả ma lực ở trên trình độ nhất định, nếu như để cho nó tiến vào trong thế giới trong mơ, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, lập tức đánh thức bệ hạ dậy, nhanh lên!
- Hả? Phải không… Nói thật ra nằm trên giường đá này quả thật lạnh như băng thấm vào người vậy, nếu không trải một tầng nệm lên trên đó, ta thật sự không cách nào ngủ thiếp đi được. Nhưng mà nếu như ngươi là ma quỷ thì cũng có thể nói như vậy.
Trên đầu nàng đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc.
Zoe cố gắng nghển cổ lên, nhìn ra phía sau, sau đó bóng dáng một nam tử tóc bạc lọt vào trong mắt nàng, chính là Roland Wimbledon, tên quốc vương người phàm kia.
Nàng đột nhiên trầm tĩnh lại.
Hóa ra hắn không còn nằm trên đó nữa.
Thật tốt quá.
Chẳng biết vì sao thân thể trống rỗng không hề hay biết gì này thế mà lại cảm nhận được một chút ấm áp và tràn đầy, thật sự giống như trong thân thể không còn là rỗng tuếch nữa mà đã nhiều thêm một thứ gì đó không nói rõ ra được, so với thống khổ nhắc nhở nàng sao mà chân thật, cảm giác hoàn toàn khác biệt này cũng khiến cho nàng cảm thấy yên tĩnh mà thỏa mãn.
Zoe khẽ thở ra:
- Đúng vậy, nếu như đối phương thật sự chiếm cứ thân thể này, nói không chừng cũng có thể nhìn thấy những tin tức tình báo này. Cho nên phương pháp phân biệt của ta rất đơn giản thôi, chỉ cần kêu Carmela nữ sĩ lại một lần nữa nối tiếp ta và ma quỷ là được.
- Mới vừa rồi ta… quả thật đã nhận ra linh hồn di chuyển, cho nên cắt đứt tâm linh cộng minh.
Thấy mọi người đưa mắt nhìn mình, Carmela Daryl chần chừ nói:
- Nhưng không có cách nào phân biệt được linh hồn bên kia rốt cuộc có phải thuộc về ma quỷ hay không.
- Ngươi xác định còn phải đi vào trạng thái cộng minh?
Roland hỏi.
- Vâng, bệ hạ. Ở đây không tồn tại kẻ thứ ba, chỉ cần để nó mở miệng thừa nhận, tất cả chân tướng sẽ rõ ràng.
- Kêu ma quỷ… chính miệng thừa nhận?
Mọi người nhất thời hai mặt nhìn nhau.
- Cho dù như thế nào, tình huống đều sẽ không trở nên tệ hơn.
Pasha nói:
- Thử xem cũng không sao cả, nếu bên kia mới là Zoe, ta nhất định có thể phân biệt ra được.
- Một khi đã như thế.
Roland nhìn quanh một vòng, nhanh chóng đưa ra quyết định:
- Như vậy lại nối tiếp thêm một lần đi.
Cảm giác đan chéo quen thuộc nhanh chóng bao phủ nàng, Zoe trực tiếp tiến ý thức vào thẳng trong đầu Kabradhabi:
- Không phải đã nói cho đến khi ta vừa lòng mới thôi cơ mà?
- Giống cái ngươi đừng quá đắc ý!
Gần như đồng thời, giọng nói tức giận của đối phương đã vang lên.
- Nếu ngươi không đồng ý nói chuyện, vậy đổi đề tài là được, bây giờ chắc ngươi có thể biết được ta đang nói gì đi?
- A, vì sao ta phải thừa nhận chứ? Các ngươi có biện pháp hay ho gì thì cứ dùng ra đi.
Ma quỷ cười lạnh không thôi:
- Ta ngược lại muốn nhìn xem, các ngươi không hề biết gì về dòng chảy ý thức sẽ phân biệt ra linh hồn khác nhau như thế nào.
- Ngươi không nói cũng được, ta sẽ trực tiếp đi qua.
Zoe không hề để ý nói.
- Chờ… chờ chút, đi qua là có ý gì?
- Tự nhiên là đi sang chỗ ngươi đó. Lợi dụng lối đi cộng minh đến chuyển dời linh hồn, cùng tiến vào trong dòng chảy ý thức, ta đột nhiên cảm thấy mình cũng có thể làm được, tuy rằng ngươi luôn treo chủng loài bò sát trên miệng, nhưng trên thực tế phù thủy siêu phàm cũng vô cùng mẫn cảm với dòng chảy ma lực, cho dù không nói rõ ràng ra được, nhưng thử bắt chước vẫn không thành vấn đề.
Nàng khẽ cười nói:
- Còn nhớ rõ trước đó ta đã từng nói gì không? Nếu như không muốn nói thì thời gian nghỉ ngơi kết thúc ở dây, hiện giờ xem ra ngươi đại khái không muốn nghỉ ngơi rồi.
Giọng Kabradhabi lập tức thay đổi:
- Không… giống cái, ý của ta là… ngươi đợi một lúc!
- Cho dù ngươi lại chuyển dời cũng vô dụng, ta vẫn có thể dễ dàng bắt được ngươi, dù sao thể xác chỉ có hai bộ như vậy.
Zoe ung dung nói:
- Lần này cũng không phải mất mười mấy ngày mới có thể kết thúc, ngươi chuẩn bị xong chưa?
Không phải tâm linh cộng minh thì không thể nói dối, đặc biệt là ở dưới tình huống một bên bị rơi vào thế yếu, khi ác ý mãnh liệt giống như thực chất ùn ùn kéo về phía ma quỷ thì ma quỷ hiếm thấy ngậm miệng lại.
Sau một lúc lâu nó mới nhe răng ra, nhưng lúc này lại chính là thân thể quân thần phạt tàn phế. Cho dù nhìn có vẻ hơi chật vật, nhưng nó vẫn cố làm đầy đủ khí thế:
- Đủ rồi! Các ngươi lũ côn trùng này, thế mà lại ép Kabradhabi đại nhân ta đến mức độ này! Một lần này coi như các ngươi thắng!
- Nhỏ tiếng chút, đừng hù dọa đến bệ hạ.
Zoe không vui dùng tâm linh trao đổi nói.
- Khụ, giống cái.
Ma quỷ không khỏi cứng lại:
- Ngươi đang giẫm lên tôn nghiêm của chủng tộc cao cấp đấy!
- Nghỉ ngơi đủ rồi?
- Ngươi…
Nó oán hận trừng mắt liếc nhìn phù thủy thần phạt, cuối cùng vẫn nhịn lời định nói vào đáy lòng, hạ thấp giọng nói căm giận nói:
- Nhưng đừng tưởng rằng các ngươi sẽ luôn luôn chiến thắng, chiến tranh giống như vậy chẳng qua chỉ là một thất bại bé nhỏ không đáng nhắc đến đối với chúng ta mà thôi! Chủng loài bò sát thấp hèn kia, các ngươi vốn không biết một chỗ khác của đại lục là có ý gì, đại quân của Sky-sea Realm đang cắn nuốt lục địa từng chút một, có ý đồ hóa cả thế giới này thành vực sâu, nếu không phải vì ngăn cản chúng nó, các ngươi những lực lượng đáng thương này đã sớm hóa thành bột mịn ở trong tộc ta từ hơn bốn trăm năm trước rồi.