Lời võ sĩ thần phạt tàn tật nói khiến tất cả mọi người đều không kìm lòng được mà nhíu mày.
Kẻ địch đang đồng thời tiến hành hai trận chiến tranh, thêm với bên kia mới là chiến trường chính của chúng?
Nếu như đối phương không nói điêu, trận chiến Thần Ý khóa trước, ma quỷ giao thủ với nhân loại chỉ là một phần nhỏ lực lượng mà thôi, như vậy thế cục vốn coi như sáng tỏ lại đột nhiên trở nên không được lạc quan lắm.
Kết hợp với cảnh tượng đã từng được nhìn thấy trên Thần Minh Chi Cảnh, trong bức họa khổng lồ có tổng cộng bốn người đang cạnh tranh, bỏ qua nền văn minh dưới lòng đất đã bị xóa tên kia, Roland phỏng đoán cái gọi là “Sky-sea Realm” kia, tám chín phần mười đang chỉ đến bức tranh cuối cùng, cũng là bức tranh Deep Sea Demons thần bí nhất.
Chẳng lẽ sau khi kẻ địch đoạt được di vật của nền văn minh dưới lòng đất, lại đánh một trận túi bụi với quái vật dưới biển, đồng thời vẫn còn dư thừa lực lượng để áp chế nhân loại của Dawning Realm sao?
Nếu thật sự như thế, vậy giọng điệu khinh miệt của ma quỷ cấp cao kia đối với phù thủy cũng không phải không hề có căn cứ.
Về phần người thường không hề có ma lực, chỉ sợ càng không khác gì ngọn cỏ dại ven đường cả.
Đương nhiên hắn cũng rõ ràng, đối phương không thể thành thật nói tất cả những chuyện mình biết ra, từ khi hắn cố ý một mình giết vào trận địa pháo binh đến khi che giấu tâm tư, lợi dụng năng lực tâm linh cộng minh để xâm chiếm thân thể của Zoe đã nhìn ra được, hiển nhiên cho dù đang ở bước đường cùng thì nó không hề bỏ qua ý niệm công kích. Dưới tình huống không cách nào phân biệt rõ ràng được có phải nói dối hay không, rất khó bảo đảm được đối phương không phải đang cố ý phô trương thanh thế, cố ý khiến nhân loại khủng hoảng.
Nhìn mọi người đang sắc mặt ngưng trọng, Roland biết giờ phút này nhất định phải khiến thế cục một lần nữa trở lại trong lòng bàn tay bên mình.
Bởi vậy hắn nhún nhún vai, tỏ vẻ thoải mái nhìn Elsie.
- Cho nên… bên này chính là ma quỷ thật rồi?
Elsie cũng phản ứng kịp:
- Tuy rằng ta không biết Zoe đã dùng phương pháp gì, nhưng ta cảm nhận được bản thân nàng không đến mức nói ra lời nói kiểu như vậy được.
- Làm không tệ, giúp ta tiết kiệm được thời gian ngủ trưa.
Roland gật gật đầu với Zoe:
- Trong giấc mộng đêm nay, ngươi muốn ăn gì đều được.
- Đa tạ bệ hạ.
Zoe không nhịn được nhếch khóe miệng lên, nhưng mà lại nhanh chóng khôi phục lại biểu cảm bình thường:
- Chỉ có điều gia hỏa này đã quen với cảm giác của nhân loại rồi, tuy rằng không còn cách nào linh hoạt khống chế tứ chi, nhưng tâm linh cộng minh đã khó có thể đọc tiếp được suy nghĩ chân chính của nó.
- Đây không phải là lỗi của ngươi, dù sao trước đó chưa bao giờ có người xâm nhập tiếp xúc với ma quỷ cấp cao, dùng kinh nghiệm của bản thân để phán đoán, xuất hiện sai lầm là chuyện bình thường.
- Ma quỷ? Các ngươi vẫn còn tiếp tục sử dụng xưng hô buồn cười này sao.
Kabradhabi khinh thường nói:
- Xưng hô toàn bộ tộc đàn khác hẳn với bản thân thành tồn tại khủng bố mà tà ác, nhưng lại không biết rằng mình mới là man tộc thấp hèn bé nhỏ không đáng kể. Nhưng mà vận may của các ngươi chỉ dừng lại ở đây thôi, ngày nguồn ma lực lại hiện thế, chính là lúc các ngươi diệt vong!
Mọi người không khỏi liếc nhìn nhau, hình dung trong một câu nói cuối cùng này cực kỳ giống thứ gì đó trong truyền thuyết.
- Ngươi đang nói nguồn ma lực… là chỉ Hồng Nguyệt?
Roland hỏi.
- Mọi việc chỉ có thể nhìn thấy mặt ngoài nông cạn, chính là phong cách nhất quán của chủng loài bò sát các ngươi.
ma quỷ cấp cao từ chối cho ý kiến.
- Chẳng lẽ khối hình cầu màu đỏ kia là do ma lực cấu thành sao?
Akesha ở bên cạnh nói xen vào:
- Nhưng vậy nói không thông được, ta đã từng tận mắt nhìn thấy Hồng Nguyệt rồi, cho dù nó là cái gì thì đều có khoảng cách với thế giới này xa đến ngàn vạn dặm. Lúc trước ngươi rõ ràng đã nói người thăng cấp cuối cùng mở ra con đường đi tới nguồn ma lực, chẳng lẽ còn có cầu thang bắc lên trên trời hay sao?
- Hừ.
Kabradhabi quay đầu đi, hiển nhiên không định giải thích vấn đề này.
- Sky-sea Realm ở đâu?
Không hề trả lời.
- Nền văn minh dưới lòng đất là do các ngươi tiêu diệt sao?
Trầm mặc.
- Kỹ thuật mới của các ngươi, ta đang nói đến kiểu bất thường có thể phóng ra cột đá màu đen, đó là truyền thừa đến từ nền văn minh dưới lòng đất sao?
- Tiết kiệm thêm chút hơi sức đi, côn trùng.
Kabradhabi cuối cùng đã mở miệng:
- Có thể nói đều đã nói, không thể nói thì cho dù kêu giống cái này đến.
Hắn liếc nhìn Zoe, không hiểu sao lại dừng lại một chút:
- Ta cũng sẽ tuyệt đối không lộ ra nhiều thêm một câu! Muốn giết ta thì ra tay nhanh lên chút, nhưng mà sớm hay muộn thì các ngươi đều sẽ bị Hackzord đại quân người đứng đầu vòm trời này đuổi tận giết tuyệt, còn ta Kabradhabi sẽ sống lại trong nguồn ma lực!
Hiển nhiên thẩm vấn trước mắt gặp phải chướng ngại, nhưng mà nếu ma quỷ cấp cao đã chuyển dời lên trên thân thể quân thần phạt thì cũng có ý nghĩa rằng thành Neverwinter không cần nóng lòng nhất thời. Nếu giao nó cho phù thủy Taquila xử trí, thời gian dài sẽ luôn có thể có biện pháp để cho nó phun ra nhiều thứ hơn.
Nghĩ đến đây, Roland dang tay nói:
- Nếu ngươi đã không đồng ý nói đến mấy chuyện mẫn cảm này, vậy chúng ta đổi đề tài nói chuyện là được, nếu như trận chiến tranh này chẳng qua chỉ là sụp đổ bé nhỏ đến không đáng kể đối với các ngươi, như vậy các ngươi rốt cuộc mạnh bao nhiêu? Đại quân của Sky-sea Realm đâu? So với các ngươi thì như thế nào? Còn có người đứng đầu vùng trời mà ngươi mới vừa nhắc đến nữa, có thể chống đỡ được phía trên siêu phàm sao? Ta nghĩ những vấn đề này dù sao đều không liên quan đến cơ mật đi?
Một cơ hội khoe khoang hoàn mỹ, dựa theo tính cách của đối phương, khả năng sẽ không nhịn được.
- A, côn trùng…
Quả nhiên, Kabradhabi cao giọng nói:
- Ta chỉ có thể nói, vượt xa quá tưởng tượng của các ngươi! Biết vì sao các ngươi là chủng loài bò sát không? Bởi vì chênh lệch giữa chủng tộc thăng cấp và tộc đàn ngu muội, cũng giống như chim có cánh bay với côn trùng vậy, đây là quyết định bản chất của ma lực. Ở chỗ giao giữa tận cùng của đại lục và Sky-sea Realm, quân đội của chúng ta che khuất mặt trời, hành động đủ để chấn động dãy núi, nếu như không phải kẻ địch của Sky-sea Realm cường đại, các ngươi làm gì có khả năng vẫn còn sống tạm đến bây giờ!
Nó dừng lại một chút:
- Về phần vượt trên siêu phàm như lời ngươi nói, nếu đang nhắc đến mấy giống cái mạnh nhất kia, trước kia ngược lại còn có thể chống lại được với đại vương, nhưng người đứng đầu vòm trời hiện giờ, trên việc nắm vững ma lực đã tiến thêm một bước rồi, cộng thêm với cẩn thận và nhạy bén của người làm thống soái, chiến đấu giống như vậy, một mình nó có thể hút khô máu tươi của các ngươi rồi! Côn trùng, về sau khi nghe được uy danh của nó thì các ngươi tốt nhất nên quỳ xuống cầu xin tha thứ đi, như vậy ít ra nó có thể để cho các ngươi được chết thoải mái một chút
Roland tự động bỏ qua mấy từ ngữ khoa trương mà nó liên tục dừng ở đoạn sau, hắn chú ý tới vài chi tiết che giấu, hậu cần của ma quỷ rất có thể nói là chủng tộc lớn nhất này cũng chưa biết chừng, dưới tình huống thoát khỏi Red Mist nửa bước khó đi, nếu như phải chống đỡ lấy một nhánh đại quân đầy đủ số lượng, như vậy nhất định phải chiến đấu trong phạm vi ảnh hưởng của tấm bia bằng đá đen.
Có thể đánh khó phân thắng bại với ma quỷ trong Red Mist, thậm chí kéo theo cả chủ lực của đối phương, vậy có ý nghĩa rằng chỉ sợ Deep Sea Monters không hề đơn giản giống như nó nói, chỉ dùng một câu nói “Cường đại giống vậy” dễ dàng mang sai lệch, không thể nghi ngờ đang nói lên nó cũng không muốn nói chuyện nhiều như vậy, bản thân của loại thái độ này thôi đã là một loại thuyết minh.
Mặt khác nó không coi kẻ địch của Sky-sea Realm là một chủng loài bò sát, nói cách khác, Deep Sea Monters cũng được nhận “Thăng cấp”. Nhưng trước mắt người cạnh tranh bị loại bỏ lại chỉ có một, hiển nhiên không khớp với phỏng đoán ban đầu. Hồi tưởng lại, đối phương thật ự không hề rõ ràng bày tỏ rằng chúng nó giết chết đào thải văn minh, chỉ nhắc tới chủng tộc có thể đi đến Sky-sea Realm trước mới có tư cách nhận được truyền thừa, trong này chắc chắn còn có rủi ro nào đó chưa biết mới đúng.
Thấy ma quỷ cấp cao còn đang thao thao bất tuyệt khoe khoang lực lượng vô cùng của tộc đàn, Roland lập tức cắt lời nói.
- Trên thực tế, ngươi vốn không hiểu cái gì gọi là cường đại chân chính.
- Ngươi…
Kabradhabi nhất thời sa sầm mặt:
- Côn trùng, ngươi còn biết gì nữa.
- Cường giả chân chính không phải khiến thế giới này trở nên càng thêm u ám, mà là người dùng sức của bản thân xua tan sương mù. Khi thế giới nghiêng ngả, bọn họ thậm chí còn không tiếc thiêu đốt linh hồn của mình để mang đến ánh sáng và sưởi ấm cho vạn vật… giống như mặt trời vậy.
- Ngươi… rốt cuộc định nói cái gì?
- Rất đơn giản.
Roland hắng giọng nói:
- Các ngươi đã lợi hại như vậy, vì sao không đi truyền lửa chứ.
Để lại ma quỷ vẻ mặt mờ mịt, hắn đứng thẳng người lên, mang theo các phù thủy không hề quay đầu lại đi ra cửa đại điện.