Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1020 - Chương 1020 - Từ Hắn Trước Càn Rỡ Mấy Ngày

Chương 1020 - Từ Hắn Trước Càn Rỡ Mấy Ngày
Chương 1020 - Từ Hắn Trước Càn Rỡ Mấy Ngày

Mặc dù Thận Lâu Vương lợi hại, nhưng trên thực tế, tính khí lại có vài phần âm lãnh, rất ít có thời điểm quả quyết như thế, cho dù là chuyện tập kích Thất Tinh Tông, nếu như La Tiêu lấy Đại La Ma Quân đến ép lần nữa, chỉ sợ Thận Lâu Vương chưa chắc sẽ động thủ.

Nhưng hôm nay, Thận Lâu Vương như đổi thành một người khác... Chẳng lẽ tập kích Thất Tinh Tông, thật sự làm cho hắn lấy được quả ngon ngọt gì hay sao?

- Mạc sư đệ, ngươi có cảm thấy, hai ngày này sư tôn có chút khác thường hay không.

Đoàn người giải tán đi, nhưng trong lòng Bùi Tuyết Tê vẫn có chút bất an, nhẹ giọng hỏi.

- Có một ít, thế nhưng đây là chuyện tốt! Ngươi không thấy biểu tình vừa rồi của tên La Tiêu kia sao, thực sự là đã giận mà.

Dường như Mạc Hàn vẫn còn đắm chìm trong niềm vui khi Thận Lâu Vương chèn ép La Tiêu, không để ý đáp.

Bùi Tuyết Tê nghe vậy, cũng không khỏi có chút câm nín, quả thực nói chuyện với vị sư đệ đầu gỗ này, không khác nào đàn gảy tai trâu.

Bùi Tuyết Tê lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Đêm đã khuya, sư đệ sớm nghỉ ngơi đi.

- Sư tỷ, ngươi muốn đi đâu?

Mặc dù Mạc Hàn phản ứng hơi chậm một chút, nhưng tóm lại không ngốc, nhất thời liền ý thức được dị dạng của Bùi Tuyết Tê, gấp giọng hỏi.

- Ta đi gặp sư tôn.

Bùi Tuyết Tê đáp một tiếng, bình tĩnh nói:

- Lần này đi Kinh Châu, quan hệ trọng đại, động một tí sẽ nguy hiểm đến tính mạng, dù sao cũng phải hỏi cho rõ ràng, mới có thể yên tâm.

Nghe Bùi Tuyết Tê nói vậy, Mạc Hàn cũng bị dọa cho giật mình:

- Không đến mức đó chứ, sư tỷ, ngươi đừng làm ta sợ.

- Ta đi gặp sư tôn, ngươi muốn theo sao?

Bùi Tuyết Tê cũng lười giải thích thêm với hắn, nhàn nhạt hỏi.

Bị hỏi như vậy, bước chân của Mạc Hàn nhất thời khựng lại, bản thân hắn không được sủng ái bằng Bùi Tuyết Tê, xưa nay rất sợ vị sư tôn này, bây giờ đang yên đang lành bảo hắn đi gặp, hắn thật có chút không dám.

Chỉ do dự một chút thời gian, Bùi Tuyết Tê đã rời đi.

Bóng đêm dần về khuya, Bạch Nhạc được đệ tử hắn trở về trong động phủ của Thận Lâu Vương, hắn đang đánh giá cảnh vật chung quanh, liền nghe được thanh âm của Bùi Tuyết Tê ở ngoài cửa.

- Đệ tử Bùi Tuyết Tê, cầu kiến sư tôn!

Bạch Nhạc hơi có chút kinh ngạc, thế nhưng vẫn mở cửa ra, thản nhiên nói:

- Vào đi.

- Đêm khuya quấy rầy sư tôn, xin sư tôn thứ lỗi!

Vừa vào đến cửa, Bùi Tuyết Tê đã hành lễ trước một bước, xin thứ tội.

- Đã biết là quấy rối, vì sao còn tới?

Bạch Nhạc nhìn Bùi Tuyết Tê, bình tĩnh hỏi ngược lại.

- Đột nhiên sư tôn quyết định mang tất cả mọi người đến Kinh Châu, trong lòng đệ tử bất an, vì vậy đến đây quấy rầy.

Bùi Tuyết Tê khẽ khom người, nhẹ giọng đáp.

- Ồ?

Bạch Nhạc có chút nghiền ngẫm, đưa mắt về phía Bùi Tuyết Tê, thong thả hỏi:

- Nói một chút xem nào!

Bùi Tuyết Tê trầm ngâm trong chốc lát, mới mở miệng nói:

- Nghe đồn lúc đầu, sư tôn và Tinh Hà lão tổ đánh một trận, mang đi hai người Mộng Thiên Thu và phủ chủ Thanh Châu Bạch Nhạc, không biết... có việc này không?

Con mắt Bạch Nhạc hơi híp lại, có chút không hiểu ý tứ của Bùi Tuyết Tê, chỉ đành nhàn nhạt đáp:

- Có!

- Đã như vậy... Xin hỏi sư tôn, có phải hai người này đã bị sư tôn giết chết hay không?

Bùi Tuyết Tê ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, hỏi lần nữa.

- Chuyện này thì có liên quan gì với ngươi?

Sắc mặt Bạch Nhạc lộ ra vài phần không vui, lạnh lùng hỏi ngược lại.

- Đệ tử cả gan!

Bùi Tuyết Tê dừng một chút, lập tức mở miệng nói:

- Mộng Thiên Thu thì cũng thôi, nhưng tên Bạch Nhạc này lại không giết được.

Nhắc tới chuyện này, Bạch Nhạc hơi nhíu mày, không khỏi hơi kinh ngạc, cũng có chút ngạc nhiên tại sao Bùi Tuyết Tê lại nói vậy, hắn từ chối cho ý kiến, chờ Bùi Tuyết Tê giải thích một chút.

- Nếu chỉ là một tên phủ chủ Thanh Châu, tự nhiên sư tôn không cần quan tâm, nhưng nghe đồn người này có quan hệ cực kỳ mật thiết với Yến Bắc Thần... Mặc dù chưa chứng thực, thế nhưng vì vậy mà trêu chọc tới Yến Bắc Thần cũng cực kỳ không khôn ngoan.

- Yến Bắc Thần cũng chỉ là truyền nhân Ma Quân mà thôi! Có cái danh vang dội, nhưng thực ra... Có gì đáng sợ?

Bạch Nhạc bất động thanh sắc, nhàn nhạt hỏi ngược lại.

- Tự nhiên một tên Yến Bắc Thần không quan trọng gì, thế nhưng sư tôn còn nhớ, tin tức trước đó truyền ra từ Đạo Lăng Thiên Tông, Thánh Nữ chính miệng thừa nhận, Thông Thiên Ma Quân còn sống... Bất kể bây giờ Thông Thiên Ma Quân mới chỉ khôi phục được vài phần thực lực, thì thiên hạ này... có mấy người dám trêu chọc?

Bùi Tuyết Tê khom người lạy:

- Xin thứ cho đệ tử vô lễ, xin hỏi sư tôn, đột nhiên lần này sư tôn thay đổi thái độ, có phải có quan hệ đến việc này hay không?

Bạch Nhạc lẳng lặng nhìn Bùi Tuyết Tê, trong lòng không khỏi có chút kinh dị.

Chỉ qua hai ngày ở chung, Bùi Tuyết Tê đã có thể phân tích ra nhiều chuyện như vậy, vị đệ tử này của Thận Lâu Vương, thật không đơn giản!

Thế nhưng, Bùi Tuyết Tê dẫn dắt sự tình theo phương hướng này, cũng không phải là chuyện xấu, chí ít có thể giải thích một số chỗ khác thường trên người mình.

Tâm niệm Bạch Nhạc thay đổi thật nhanh, lúc này chậm rãi mở miệng nói:

- Những việc này, vi sư tự có tính toán!

Bình Luận (0)
Comment