Chỉ là, hắn ta không thể nào ngờ tới, trong thời khắc bước lên võ đài, thứ mà hắn nghe được không phải là lời nhận thua, mà là... lời thách đấu.
Đỗ Phi ngẩng đầu lên, chậm rãi đưa mắt lên Bạch Nhạc, hắn ta trầm mặt một lúc, trên mặt lộ ra nụ cười:
- Ngươi thật ngu xuẩn…nhưng ít nhất cũng đáng để ta tôn trọng.
Bạch Nhạc bình tĩnh nhìn Đỗ Phi, đáp:
- Đời người luôn sẽ phải làm ra những chuyện ngu ngốc thôi, huống hồ còn chưa đến phút cuối, ai thắng ai thua còn chưa biết được.
So với sự do dự trước đó, trong giây phút này thật sự Bạch Nhạc thật sự đã đưa ra quyết định, ngược lại hắn lộ rõ vẻ bình tĩnh đến lạ.
- Khẩu khí cũng không vừa, chỉ không biết thực lực của ngươi liệu có mạnh như vậy không.
Đỗ Phi giậm chân, dưới chân đột nhiên xuất hiện hình Thái Cực Đồ sáng chói, trắng đen đan xen, phát ra linh lực khó tả.
Đỗ Phi đứng trên hình Thái Cực Đồ, khí tức cả người cũng thay đổi, tỏa ra một nguồn áp lực kinh khiếp khiến người khắc vừa thấy đã phải khiếp sợ.
Là đệ tử đứng trong hàng ngũ mười người đứng đầu của Thái Cực Đạo, từ lúc bắt đầu, Đỗ Phi đã mang đến cho Bạch Nhạc một cảm nhận hoàn toàn khác biệt.
Chỉ là đến bước đường này, Bạch Nhạc cũng không hề có ý định lùi bước, quyết tâm chiến đấu!
Trong chớp mắt, bảy thanh kiếm cùng lúc phóng ra, trực tiếp hóa thành Bắc Đẩu Kiếm Trận bay đến chỗ Đỗ Phi.
Bắc Đẩu Kiếm Trận vốn là cách thăm dò đối phương hiệu quả nhất.
- Chút tài vặt!!!
Đỗ Phi nhìn thấy Bắc Đẩu Kiếm Trận, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ khinh thường, hắn bất ngờ giẫm chân một cái, hình Thái Cực Đồ lập tức phát ra ánh sáng lóa cả mắt, bao lấy cả người hắn.
Mặc kệ Bắc Đẩu Kiếm Trận có lợi hại đến đâu, cũng đều bị chặn lại bên ngoài Thái Cực Đồ, một chút cũng không xâm nhập vào được.
Nếu như trước đây chưa từng chứng kiến Bạch Nhạc ra tay, thoạt đầu nhìn thấy Bắc Đẩu Kiếm Trận thì có thể Đỗ Phi một tí phiền phức, nhưng vấn đề ở chỗ, mấy ngày nay, Bạch Nhạc vào thế bị chĩa mũi dùi mà vẫn liên tiếp thắng mấy trận liền, tiếng tăm mặc dù vang xa, nhưng điều đó cũng có nghĩa sẽ càng nhiều người chú ý đến mỗi trận đấu của hắn.
Đỗ Phi đường nhiên từ sớm đã chú ý đến Bạch Nhạc.
Bắc Đẩu Kiếm Trận âu cũng chỉ là kế thừa của Địa cấp Tông môn mà thôi, đối mặt với người khác có lẽ còn có thể có ưu thế, nhưng đối mặt với đệ tử chân truyền của Thái Cực Đạo, nếu như đã có chuẩn bị từ trước thì đương nhiên sẽ có tác dụng gì.
Càng tiếp xúc nhiều thì càng khiến người chứng kiến cảm nhận rõ khoảng cách giữa Thiên Tông và các tông môn khác là đáng sợ đến nhường nào.
So với Đỗ Phi, Bạch Nhạc từ khi bắt đầu đã đứng ở phía yếu thế, chỉ đành liều mạng mà đánh mới có thể tìm được cơ hội sống sót.
Chỉ mới tiếp xúc, Bạch Nhạc đã hiểu rõ Bắc Đẩu Kiếm Trận của mình khó mà có thể uy hiếp được đối phương. Hắn vốn không hề tức giận, tâm niệm nhất động, lập tức thay đổi chiêu thức.
Mưu lợi không thành, đương nhiên chỉ có thể dùng sức mạnh mà tiến công.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Tinh Cung bất ngờ xuất hiện, phía trước Bạch Nhạc hóa ra một vầng kiếm quang, rồi lại lập tức hóa thành một màn mưa kiếm mãnh liệt rơi xuống phía Thái Cực Đồ.
Kiếm Linh Vũ.
- Lên!
Thấy Kiếm Linh Vũ đang rơi xuống, trong mắt Đỗ Phi lóe lên một tia sáng. Một chữ ‘lên’ vừa thốt ra, lập tức Thái Cực Đồ đang ở dưới đất đã bay lên, hóa thành đồ quyển trên không trung rồi bất ngờ mở ra.
Vô số mưa kiếm rơi xuống dường như đều bị đồ quyển này nuốt chửng, tất cả mọi chiêu thức tấn công đều rơi vào trong đồ quyển đó.
Vù!!!
Trong phút chốc, cả khán đài náo động cả lên, những người quen thuộc với Thái Cực Đạo càng không khỏi reo hò.
- Thái Cực Đồ!!!
Thái Cực Đồ chính là một trong số những thần thông đáng sợ nhất của Thái Cực Đạo, bản thân Tinh Cung và sức mạnh thái cực hợp nhất thành một sẽ hóa thành một tấm Thái Cực Đồ bằng ảo ảnh.
Thái Cực Đồ một khi được triển khai, thì đòn tấn công nào cũng đều bị hút vào trong rồi biến thành hư ảo, nếu có người rơi vào trong Thái Cực Đồ, thì chỉ cần đồ quyển động đậy sẽ lập tức hóa thành tro bụi, thần hồn tiêu tan.
Còn có tin đồn, tu luyện Thái Cực Đồ đến mức cao nhất, sẽ tu thành một thế giới chân thật.
Đương nhiên, lời đồn cũng chỉ là lời đồn, nhưng nếu như vậy, Thái Cực Đồ cũng đã rất chi là đáng sợ rồi, một đại thần thông như thế, dù có là người của Thái Cực Đạo cũng thuộc về dạng khó mà có thể dễ dàng tu thành.
Tuy Đỗ Phi cũng được coi là có tiếng tăm, nhưng trên thực tế thì trước kia không ai biết hắn đã tu luyện được Thái Cực Đồ, nếu không thì danh tiếng và thực lực của hắn, e là vẫn còn được xếp cao hơn nữa.
Vốn trận đấu Bạch Nhạc đối đầu với Đỗ Phi này có rất nhiều người chú ý đến Bạch Nhạc, nhưng khi Thái Cực Đồ vừa xuất hiện, dường như chiến thắng đã hoàn toàn phân định.
Sát chiêu Kiếm Linh Vũ mà Bạch Nhạc cất công chuẩn bị, đứng trước Thái Cực Đồ, thậm chí chẳng có tí ảnh hưởng nào mà trực tiếp bị nuốt trọn, rồi đột ngột bị hóa giải trong xoáy nước đen trắng.
- Bạch Nhạc, bây giờ ngươi nhận thua vẫn còn kịp đó, còn không, nếu như bị rơi vào Thái Cực Đồ, đến lúc đó hối hận cũng đã muộn rồi!