Lúc trước, mình đỡ một kích của Dạ Nhận cho Vân Mộng Chân, có thể sống sót, không phải vận khí của mình tốt, lại càng không phải lực của Dạ Nhận không đủ, mà là bởi vì lúc đó, Dạ Nhận đã cảm nhận được khí tức của Thông Thiên Ma Công.
Nghĩ thông điểm này, tất cả đều biến thành thuận lý thành chương.
Chính là bởi vì đã nhận ra Thông Thiên Ma Công, cho nên Dạ Nhận trong nháy mắt cuối cùng mới lưu thủ, cho mình còn sống, mạo hiểm lẻn tới Linh Tê Kiếm Tông trước khi Vân Mộng Chân và Tử Dương Chân Nhân rời đi, là vì lo lắng Tử Dương Chân Nhân và Vân Mộng Chân cũng nhìn ra khác thường, dẫn mình về Đạo Lăng Thiên Tông.
Hiện giờ tìm thấy mình, đâu phải để xả giận, căn bản chính là vì Thông Thiên Ma Quân mà đến.
Lúc này, cả người Bạch Nhạc lạnh toát, càng cảm nhận được uy hiếp của tử vong rõ ràng hơn.
Đúng vậy, Dạ Nhận xuất hiện ở đây, không phải bởi vì mình được hắn coi trọng, mà là bởi vì tung tích của Thông Thiên Ma Quân thật sự quá quan trọng, thậm chí có thể ảnh hưởng tới tương lai của ma đạo ma đạo.
Tất cả những cái này nói ra thì dài, nhưng trên thực tế, cũng chỉ là chuyện trong một cái nháy mắt.
Nghĩ thông những mấu chốt này, nên trả lời Dạ Nhận thế nào, đã không có gì phải lăn tăn.
Trong mắt lộ ra một tia hàn mang, linh lực trên người đột nhiên thu liễm, thay vào đó là ma khí của Địa Đạo Thông Thiên Ma Công.
- Dạ huynh, ngươi nói như vậy thì không phải bằng hữu rồi.
Thanh âm có chút lạnh, trên mặt Bạch Nhạc cũng không còn vẻ sợ hãi, thậm chí ngược lại còn lộ ra sát cơ.
- Ta là một thích khách, ngươi đã bao giờ nghe nói tới thích khách có bằng hữu chưa?
Vẫn bất vi sở động, Dạ Nhận thản nhiên mở miệng nói,
- Quả nhiên là Thông Thiên Ma Công, có điều, ngươi tốt nhất đừng lộ ra sát ý với ta thì tốt hơn, cho dù ngươi là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, cũng không thể vượt qua một cảnh giới lớn mà uy hiếp đến ta.
Dừng lại một chút, Dạ Nhận tiếp tục nói,
- Nếu để Tử Dương Chân Nhân hoặc là Vân Mộng Chân nhận thấy khác thường, ta cam đoan, bất kể lúc trước ngươi đã làm cho nàng ta, nhất định sẽ chết thảm hơn ta.
Khẽ nhướn mày, thu liễm khí tức trên người, không lưu lại một tia dấu vết, quả thực giống như vừa rồi là ảo giác vậy.
- Nếu ta nói, Thông Thiên Ma Quân chết rồi, ngươi có tin không?
Ngẩng đầu, trong mắt lộ ra một tia châm chọc, Bạch Nhạc chậm rãi mở miệng nói.
Ta nói rồi, ngươi dám tin không?
Một chiêu này kỳ thật là Bạch Nhạc học của Vân Mộng Chân, lúc trước Dạ Nhận nghi ngờ Vân Mộng Chân có tư tình với Bạch Nhạc, Vân Mộng Chân chính là đáp lại như vậy.
Nhưng kết quả thì sao, nàng ta dám thừa nhận, nhưng Dạ Nhận lại không dám tin, bị bức cho vẫn bị Vân Mộng Chân dắt mũi kéo đi, không thể không từ bỏ quân cờ Bạch Nhạc này.
Hiện giờ, Dạ Nhận muốn hỏi tung tích của Thông Thiên Ma Quân, phản ứng Bạch Nhạc làm ra, kỳ thật cũng giống hệt Vân Mộng Chân lúc trước.
Ngươi nói ta có quan hệ với Thông Thiên Ma Quân, không thành vấn đề, ta thừa nhận.
Nhưng ta có quan hệ gì với Thông Thiên Ma Quân hay không, đối với ngươi mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì, ý nghĩa chỉ ở chỗ, Thông Thiên Ma Quân ở đâu, là còn sống hay đã chết.
Tốt, ta cũng nói rõ cho ngươi!
Nhưng vấn đề là ở chỗ, ngươi có dám tin không?
Đối với Bạch Nhạc mà nói, chính là chuyện môi lên môi xuống, nói vô cùng thoải mái, nhưng Dạ Nhận muốn bởi vậy mà đưa ra phán đoán, vậy chính là quá khó khăn.
- Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi à?
Nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Dạ Nhận lạnh giọng nói.
- Ngươi đương nhiên là dám.
Nhún vai, Bạch Nhạc không chút sợ hãi trả lời,
- Cho dù ta là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, hiện giờ cũng chỉ mới bước vào Linh Phủ mà thôi, ngươi muốn giết ta, là dễ như trở bàn tay.
Dừng lại một chút, trong mắt Bạch Nhạc cũng lộ ra một tia sắc bén,
- Nhưng, giết ta rồi, ngươi có thể có được ?
Bắt đầu từ lần đầu tiên tiếp xúc với Âm Dương Quỷ Đồng, Bạch Nhạc đã phát hiện ra một đạo lý!
Những người trong ma đạo này sẽ không làm chuyện không có ý nghĩa với bản thân, bọn họ đều rất thực tế, cũng rất công lợi! Chỉ cần ngươi có thể biểu hiện ra đủ giá trị, như vậy cho dù thái độ của ngươi ác liệt, bọn họ tuyệt đối sẽ không tùy tiện động thủ.
Bạch Nhạc cũng rất thực tế, hơn nữa rất thông minh.
Bắt đầu từ khi biết Dạ Nhận nhận ra Thông Thiên Ma Công, hắn đã hiểu, đâu mới là giá trị của mình, chỉ có bám chặt lấy điểm này để đàm phán với Dạ Nhận, mình mới có cơ hội sống sót.
- Ta là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, tất nhiên cũng là người trong ma đạo, chính đạo, nhất là Đạo Lăng Thiên Tông tất nhiên muốn giết ta cho thống khoái! Ngươi giết ta, chỉ là giúp cho Đạo Lăng Thiên Tông mà thôi.
Nhìn Dạ Nhận, Bạch Nhạc vẫn nói năng bình tĩnh,
- Tự ngươi cũng từng nói, là Thông Thiên Ma Quân dùng sức của bản thân phá đi thần thoại đạo lăng bất bại, khiến Đạo Lăng Thiên Tông nguyên khí đại thương, mới có cơ hội khiến cho ma đạo quật khởi, nếu thực sự vì ma đạo, ngươi chẳng những không nên giết ta, ngược lại nên bảo hộ ta mới đúng.