Mặc dù Bạch Nhạc cuối cùng đã bị đánh bại bởi Vân Mộng Chân, nhưng đừng quên Vân Mộng Chân đã bước vào Tinh Hải, trong khi Bạch Nhạc chỉ mới ở giai đoạn Tinh Cung hậu kỳ. Một khi Bạch Nhạc bước chân vào Tinh Hải, thắng bại sẽ rất khó mà liệu.
Quan trọng nhất là, chuyện Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân từng là tình nhân đã lan truyền khắp thiên hạ, kiểu chuyện tám phét tương ái tương sát này lan truyền nhanh chóng đến mức vô số phiên bản đã được phát sinh, thậm chí còn nói Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân đã có con với nhau rồi. Tất cả đều miêu tả sống động cực kỳ, cứ như mấy người đấy đã tận mắt nhìn thấy vậy.
Nhưng thôi, tạm không nhắc tới mấy chuyện bát quái đã lan truyền khắp nơi này, dẫu sao nó vẫn là chuyện trà dư tửu hậu, lại còn cách cuộc sống của mọi người quá xa.
Nhưng vào lúc này, Thanh Châu đã loạn.
Đối với Thanh Châu, đây thực sự là một tin tức kinh thiên động địa.
Phủ chủ Thanh Châu Bạch Nhạc thực ra là truyền nhân của Ma Quân, tin tức này bản thân nó đã đủ bùng nổ rồi. Quan trọng nhất là Bạch Nhạc thực sự có được sự ủng hộ của Đại Càn vương triều, thậm chí Diệp Huyền còn đích thân đứng ra bảo vệ hắn, lại thêm Bất Tử Thanh Vương trực tiếp tuyên bố sẽ đưa Bạch Nhạc về Thanh Châu.
Tất cả giống như kéo hết ánh mắt thiên hạ về Thanh Châu.
Vị Bất Tử Thanh Vương kia là chủ nhân chân chính của Thanh Châu, dù cho đã ngàn năm, nhưng chỉ cần ông ta còn sống, há ai dám nói Thanh Châu không phải của ông ta?
....
- Vẫn không có tin tức của Tiểu Nhạc sao?
Bấy giờ ở Bạch phủ, Bạch Thanh Nhã đã vội đến điên, từ khi nhận được tin tức từ Đạo Lăng Sơn, nửa tháng qua nàng hầu như không thể yên giấc.
Tô Nhan nắm lấy tay Bạch Thanh Nhã, nhẹ giọng an ủi:
- Thanh Nhã tỷ, đừng lo lắng, công tử đã rời khỏi Đạo Lăng Sơn an toàn, nhất định sẽ không có việc gì.
Những ngày này, áp lực của Tô Nhan còn nặng hơn Bạch Thanh Nhã rất nhiều.
Tin tức Bất Tử Thanh Vương đang trở lại cũng đủ khiến toàn bộ Thanh Châu phủ náo loạn.
Cho dù nàng ta có cố đè nén xuống, nhưng hiện tại trong lòng vẫn có chút không ổn.
Rốt cuộc, một khi Bất Tử Thanh Vương và Bạch Nhạc cùng nhau trở lại, Thanh Châu này sẽ là của ai?
Nếu Thanh Vương Bất Tử chiếm lại Thanh Châu... Chẳng phải những thế lực đã theo Bạch Nhạc và Tô Nhan bao năm qua sẽ bị nhổ sạch sao?
Đó là chưa kể đến phản ứng của các tông môn khác nhau ở Thanh Châu. Ngay cả Thất Tinh Tông lúc này cũng hoảng sợ không kém.
Phải biết những tin tức được đưa về cũng đề cập đến việc Bạch Nhạc và Thất Tinh Tông đã trở mặt. Mà trước do có Tinh Hà Lão Tổ tọa trấn, nên người có thể đưa ra quyết định cuối cùng ở Thanh Châu vẫn là Thất Tinh Tông.
Nhưng mà bây giờ...
Thanh Châu này, là Thanh Châu của ai?
- Thanh Châu là của ai? Thật là một câu hỏi ngu ngốc.
Khóe miệng Bất Tử Thanh Vương hiện lên một tia giễu cợt, ông ta quay sang Bạch Nhạc, hỏi dò:
- Ngươi nghĩ Thanh Châu thuộc về ai?
Sắc mặt Bạch Nhạc vẫn hơi tái, nhưng tinh thần rõ ràng đã tốt hơn nhiều.
Trong ba tháng qua, Bất Tử Thanh Vương không vội lên đường, mà cho Bạch Nhạc cơ hội bình phục thương thế, đến nay thương thế của Bạch Nhạc đã bình phục bảy tám phần, mới thật sự trở về Thanh Châu. Tính ra còn chậm hơn so với người của Thất Tinh Tông.
Bạch Nhạc cầm chén rượu trước mặt lên nhấp một ngụm, không thèm trả lời Bất Tử Thanh Vương.
Ông nói đây là một câu hỏi ngu ngốc, vậy còn cần ta trả lời à?
Bạch Nhạc không trả lời, Bất Tử Thanh Vương cũng không giận, chỉ thản nhiên nói:
- Ba ngày, bản vương muốn cái vấn đề ngu ngốc này hoàn toàn biến mất… Nếu không giải quyết được, bản vương sẽ đến hỏi tội ngươi.
Trong mắt Thanh Vương Bất Tử lộ ra vẻ lạnh nhạt, ông ta dứt khoát đưa ra giới hạn thời gian.
Chuyện này là điển hình của việc không nói lý lẽ.
Ba ngày? Thời hạn này thực sự quá ngắn.
Mí mắt Bạch Nhạc giần giật, hắn muốn phản bác vài câu, nhưng rốt cuộc đành ngậm đắng nuốt cay.
Hắn đánh không lại Bất Tử Thanh Vương, đó là chuyện rõ như ban ngày.
Ngươi đánh không lại, ngươi còn mong đợi một nhân vật như Bất Tử Thanh Vương sẽ nói lý lẽ với ngươi sao?
Bạch Nhạc đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hỏi:
- Chờ đã, nói như vậy… Thanh Vương điện hạ, ngài không định lộ diện sao?
Bất Tử Thanh Vương nói như đúng rồi, thậm chí còn chẳng buồn liếc Bạch Nhạc.
- Đương nhiên, nếu không bản vương còn cần phủ chủ như ngươi làm quái gì?
Câu nói này suýt chút nữa làm cho Bạch Nhạc nghẹn chết.
Thanh Châu dù tệ đến đâu cũng có hai vị cường giả là Tinh Hà Lão Tổ và Huyết Ảnh Ma Quân, nếu Bất Tử Thanh Vương lộ diện, đương nhiên sẽ đủ trấn áp đối phương, nhưng mà nếu ông ta không xuất hiện, lại vẫn muốn Bạch Nhạc trấn áp đối phương trong vòng ba ngày, điều này không phải là quá khắc nghiệt sao?
- Thanh Vương điện hạ, ngài không cảm thấy ngài quá coi trọng ta sao?
- Bản vương quá coi trọng à?
Bất Tử Thanh Vương cười lạnh một tiếng, thong thả:
- Ngươi đã nói gì trên Đạo Lăng Sơn, bản thân ngươi không nhớ à? Chút chuyện nhỏ này làm không được, còn đòi nghịch thiên làm ma? Ngươi không sợ người ta cười rụng răng à.
- ...
Những lời này lập tức làm Bạch Nhạc á khẩu.