Trong lúc Bạch Nhạc mở tiệc chiêu đãi Diệp Huyền đại sư, tin tức Diệp Huyền đại sư giá lâm Thanh Châu cũng đã truyền tới từng tông môn ở nơi này.
Cả Thanh Châu gần như nháy mắt đều rung chuyển.
Chưởng giáo các tông đều chạy tới Thanh Châu Thành, khoan bàn Diệp Huyền đến vì cái gì, chỉ cần Diệp Huyền đại sư lộ diện, bọn họ không có lí nào không đến bái kiến ông ta cả.
Về phần Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hà Lão Tổ, sau khi nhận được tin tức thì trực tiếp xé gió mà tới, xuất hiện trong Thanh Châu Phủ.
Mà lúc này, nhóm Bạch Nhạc chẳng qua chỉ vừa mới ăn xong tiệc tối mà thôi.
Thống lĩnh Thanh Vân Kỵ canh giữ bên ngoài phủ vẻ mặt căng thẳng chạy đến bẩm báo:
- Đại nhân, Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hà Lão Tổ cầu kiến.
Đối với những Thanh Vân Kỵ từ nhỏ đã lớn lên ở Thanh Châu, có thể bọn họ không biết Diệp Huyền đại sư là ai, nhưng bọn họ không thể không biết Tinh Hà Lão Tổ và Huyết Ảnh Ma Quân là tồn tại cường đại cỡ nào.
Những nhân vật như vậy ngày trước có thể tung hoành toàn bộ Thanh Châu, nhưng hôm nay bọn họ thậm chí ngay cả việc tự tiện xông vào Bạch phủ cũng không dám, mà là chính thức bái kiến, nhờ hạ nhân vào báo tin.
Bất Tử Thanh Vương cười lạnh một tiếng, khinh thường bảo:
- Tin tức của bọn họ cũng không chậm.
Bạch Nhạc nhìn Diệp Huyền đại sư, nhẹ giọng hỏi:
- Diệp Huyền đại sư, ý của ngài thế nào?
Mặc dù đối phương trên danh nghĩa là tới Bạch phủ để bái phỏng, nhưng trên thực tế, trong lòng Bạch Nhạc lại như gương sáng, biết rõ đối phương vốn đến vì Diệp Huyền, nếu không lấy thực lực và thân phận Tinh Hải Cảnh của đối phương, còn không đến mức hạ thấp tư thái như vậy.
Diệp Huyền đại sư khoát tay không để ý, bảo:
- Nếu đã đến rồi, vậy thì gặp thôi. Cứ tìm một chỗ an tĩnh chút là được.
Bạch Nhạc gật đầu, đáp:
- Vậy thì đến Thính Hương Thủy Tạ. Tiểu Nhan, cô đi đón bọn họ tới.
Bạch Nhạc phải tiếp Diệp Huyền đại sư và Bất Tử Thanh Vương, đương nhiên không thể nào tự đi đón Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hải Lão Tổ được, nên suy ra chỉ có người bên cạnh Bạch Nhạc là Tô Nhan là thích hợp đi nhất.
Đương nhiên, Bạch Thanh Nhã cũng được, nhưng Bạch Nhạc tuyệt đối không muốn Bạch Thanh Nhã bị cuốn vào những chuyện thế này.
Bạch Nhạc suy nghĩ một chút, lại nói:
-Tiểu Bạch, ngươi cũng đi theo đi.
Dù sao Tô Nhan cũng chỉ Tinh Cung Cảnh, đối mặt với Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hải Lão Tổ khó tránh khỏi sẽ có chút yếu thế, cũng có vẻ không đủ tôn trọng đối phương, nhưng nếu thêm một Tiểu Bạch Long, thì xem như là cũng đủ trọng lượng.
- Gru gru!!!
Tiểu tử kia hừ hừ một tiếng, hiển nhiên không cảm thấy hứng thú đối với chuyện đi gặp Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hải Lão Tổ gì đó, còn không bằng đi theo Bạch Thanh Nhã chơi.
Đối với chuyện này, Bạch Nhạc cũng có vẻ hơi bất đắc dĩ, chỉ đành bảo:
- Nghe lời, lát nữa xong việc, ngươi lại đi tìm Thanh Nhã tỷ chơi.
Nghe thế, Tiểu Bạch Long mới miễn cưỡng đồng ý, bay đến bên cạnh Tô Nhan. Chỉ là tiểu tử này rõ là không quen với Tô Nhan lắm nên không chịu đáp xuống người nàng ta, mà chỉ bay theo bên cạnh.
Bạch Nhạc bọn họ vừa mới đến Thính Hương Thủy Tạ không bao lâu, Tô Nhan đã dẫn Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hải Lão Tổ bước đến.
Hai người tiến lên hành lễ gặp mặt với Diệp Huyền và Bất Tử Thanh Vương xong, lúc này mới ngồi xuống.
- Nghe nói mấy ngày nay, Bạch Nhạc với hai vị có phần không vui, dù sao hắn cũng là tiểu bối, có chỗ gì làm không đúng thì cũng xin hai vị nể cái mặt mỏng này của lão phu, không so đo với hắn.
Diệp Huyền vừa mở miệng đã trực tiếp tự cho mình là trưởng bối của Bạch Nhạc, hiển nhiên là đang lấy phương thức này để cho thấy thái độ của ông ta.
Mí mắt Tinh Hải Lão Tổ giần giật, lúc này mới đáp:
- Đại sư nói quá lời, Bạch phủ chủ chấp chưởng Thanh Châu, chúng ta đương nhiên sẽ phối hợp, không có gì không vui ở đây cả.
Có trận chiến dạo trước ở Thất Tinh Tông, bây giờ ông ta nào dám xem Bạch Nhạc là hậu bối nữa.
Suốt cuộc nói chuyện, Bạch Nhạc gần như không chen miệng vào, mặc cho Diệp Huyền chủ đạo cục diện, cũng nhìn Diệp Huyền dẫn chủ đề đến Đại Càn vương triều, trong khi nhắc nhở hai người thì cũng cho ra lời hứa hẹn.
Điều này cũng khiến Bạch Nhạc thật sự thấy được thủ đoạn của Diệp Huyền đại sư, loại bản lĩnh khống chế tất cả, biến nặng thành nhẹ kia, khiến hắn nhận ra rằng từ giờ trở đi, Diệp Huyền đại sư thật sự đang dạy hắn phương pháp xử lí ứng phó với thế lực Đại Càn vương triều này.
…
Mấy ngày sau đó, Thanh Châu Thành hoàn toàn náo nhiệt.
Người của mỗi một tông môn Thanh Châu đều đến đây bái kiến, đương nhiên, đại đa số người căn bản không có tư cách nhìn thấy Diệp Huyền đại sư, nhưng dù chỉ là một phần thái độ, bọn họ cũng phải biểu hiện ra.
Lúc này, người của Ngô Văn Uyên cũng đến Thanh Châu Thành thông qua Càn Khôn thương hội.
- Kim Tam gia, lâu rồi không gặp.
Bạch Nhạc thấy bóng dáng quen thuộc kia, lập tức không kiềm được mở miệng trêu ghẹo.
- Gia gia ta ơi, ngài đừng có lấy ta ra tiêu khiển nữa!!!
Nghe thấy lời Bạch Nhạc nói, Kim Tam lập tức bị dọa cho giật mình, không ngừng vội vàng thở dài hành lễ.