Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1312 - Chương 1312: Linh Tê Kiếm Tông Sôi Trào

Chương 1312: Linh Tê Kiếm Tông sôi trào Chương 1312: Linh Tê Kiếm Tông sôi trào

Bạch Nhạc cười khẽ một tiếng, tùy ý trả lời:

- Ha ha, vậy thì phải xem ngươi mang đến cho ta tin tức tốt gì.

- Tin tức tốt, đương nhiên là tin tức tốt rồi.

Trên khuôn mặt béo phị của Kim Tam lộ ra nụ cười, gã vội nói:

- Tam hoàng tử đã thanh toán linh thạch thông qua Càn Khôn thương hội, ba ngàn bộ khôi giáp và binh khí kia đã bắt đầu luyện chế, tối đa ba tháng nữa chúng sẽ được đưa đến Thanh Châu.

Nghe thấy tin tức này, tinh thần Bạch Nhạc cũng lập tức chấn động.

Tam hoàng tử có thể ra máu trong thời gian ngắn như vậy, rõ là ngoại trừ thân phận của mình tăng lên ra thì chuyện Ngô Văn Uyên tận tâm tận lực nhắc nhở cũng đưa có tác dụng cực lớn.

Bạch Nhạc hơi ôm quyền, cười đáp:

- Đa tạ Thất hoàng tử!!!

Kim Tam thấy Bạch Nhạc đã hiểu ý mình nói, nét vui vẻ trên mặt đậm thêm vài phần:

- Đúng rồi, Bạch phủ chủ, điện hạ bảo ta nói cho ngài biết, tháng sau Khánh Dương công tử sẽ đột phá Tinh Hải, đến lúc đó nếu ngài không có việc gì thì có thể đến Duyễn Châu xem lễ.

Mỗi một cường giả độ kiếp đột phá Tinh Hải đều là một lần kinh nghiệm khó có được, đối với Bạch Nhạc còn chưa đột phá, không thể nghi ngờ rằng đây là một cơ hội tốt.

Đương nhiên, đây thật sự cũng là một cơ hội tiến thêm một bước rút ngắn quan hệ với nhau.

Bởi vì trong lúc xem lễ, hắn cũng sẽ có một phần trách nhiệm bảo vệ, nếu có người muốn quấy rối trong lúc Thư Khánh Dương đột phá, Bạch Nhạc cũng có nghĩa vụ ra tay tương trợ.

Đây xem như là chuyện giúp đỡ lẫn nhau.

Dù sao thì thế lực của Ngô Văn Uyên bây giờ ở Duyễn Châu cũng có chút nhỏ lẻ, nếu không có cao thủ tọa trấn, Thư Khánh Dương cũng chưa chắc có thể an tâm đột phá.

Đừng nói bản thân Bạch Nhạc đã nợ ân tình với Thư Khánh Dương, hơn nữa nếu đã có kế hoạch tiến đến Duyễn Châu, cho dù không có nợ nần gì, Bạch Nhạc cũng sẽ không từ chối loại chuyện này.

- Không thành vấn đề, cũng xin chuyển lời cho Thất điện hạ và Khánh Dương công tử, tháng sau Bạch Nhạc tất nhiên sẽ trình diện xem lễ.

Nói xong hết những chuyện quan trọng nhất này rồi, tinh thần của Kim Tam lúc này mới xem như là hoàn toàn thả lỏng, sau đó gã lại nói chuyện tán dóc với Bạch Nhạc mấy câu rồi trực tiếp xin cáo lui.

Về phần chuyện của Diệp Huyền, gã lại không nhắc tới dù chỉ một câu.

Chuyện này hiển nhiên cũng là Ngô Văn Uyên căn dặn, cũng là vì bày tỏ với Bạch Nhạc rằng giao tình giữa hắn và Bạch Nhạc không liên quan gì đến Diệp Huyền đại sư, đấy hoàn toàn là sự xem trọng và tôn trọng đối với Bạch Nhạc.

Diệp Huyền đại sư ở lại Thanh Châu Thành mười ngày rồi lẳng lặng rời đi, kẻ biết chuyện cũng chỉ có hai người là Bạch Nhạc và Bất Tử Thanh Vương.

Mặc dù Diệp Huyền đại sư đã đi, nhưng sự náo nhiệt của Thanh Châu Thành vẫn chưa kết thúc. Không chỉ là người của Thanh Châu Phủ, mà thậm chí là người tu hành của địa phương khác cũng đều ôm suy nghĩ thử vận may, liên tiếp chạy đến Thanh Châu, nỗ lực cầu Diệp Huyền đại sự luyện chế bảo vật.

Trong những kẻ tu hành chạy tới đây không thiếu thiên tài, mặc dù bọn họ cầm chắc vé không gặp được Diệp Huyền đại sư, nhưng tin tức Thanh Vân Kỵ tuyển người truyền ra vẫn hấp dẫn một nhóm người ở lại Thanh Châu tham gia sát hạch.

Mà đây cũng là một trong những nguyên nhân Diệp Huyền đại sư muốn công khai lộ diện ở Thanh Châu Thành, rồi dừng lại ước chừng mười ngày.

Bởi vì thời gian, chỉ đạo, xu thế, chỉ điểm và sự chăm sóc của Diệp Huyền đối với Bạch Nhạc đã đến độ cả Bất Tử Thanh Vương cũng phải cảm thán, nên chăng vài kẻ biết chuyện cũng hâm mộ cực kỳ.

Nhưng bản thân Bạch Nhạc lại không có thời gian ở lại lâu.

Bạch Nhạc giao hết những chuyện lựa chọn nhóm Thanh Vân Kỵ cho Tô Nhan, trên thực tế thì trước đó, sự vụ của Thanh Vân Kỵ vốn do Tô Nhan xử lí. Với Bạch Nhạc, cũng chỉ có thân tín thật sự như nàng ta mới có thể xử lí được

Vốn dĩ Bạch Nhạc còn có chút bận tâm đến sự an toàn của Bạch Thanh Nhã và Tô Nhan, muốn để cho Tiểu Bạch Long ở lại bảo vệ, chỉ là đến lúc này thì tiểu tử kia lại tỏ vẻ không vui.

Đừng thấy nó bình thường chơi với Bạch Thanh Nhã rất vui, nhưng đó là bởi vì Bạch Nhạc còn ở Bạch phủ, một khi Bạch Nhạc muốn đi, tiểu tử này cũng không chịu ở lại, dù có Bạch Thanh Nhã thì cũng vậy. Cuối cùng vẫn là Bất Tử Thanh Vương hứa sẽ giúp hắn trông chừng Bạch gia, lúc này Bạch Nhạc mới yên tâm dẫn Tiểu Bạch Long cùng lên đường.

Trong thời gian này, Dương Bằng, Hà Tương Tư, trưởng lão Chu Mộng Dương cùng đám Tiểu Vượng, những bằng hữu ngày xưa quen biết với Bạch Nhạc cũng đều tới thăm hỏi.

Cảm xúc của Bạch Nhạc không hề thay đổi, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được giữa mọi người đã có vài phần mới lạ, không phải là xa lánh về tình cảm, mà là sự chênh lệch giữa thân phận và địa vị đã lớn đến mức độ không thể bỏ qua.

Khi Bạch Nhạc vẫn còn ở phạm vi thiên kiêu, những người này còn có thể cư xử bình thường, nhưng khi hắn đã tới trình luận giao với những lão tổ như Tinh Hà Lão Tổ hay Huyết Ảnh Ma Quân, thì hắn nào còn là người bọn họ dám tùy ý nói đùa nữa.

Chuyện này đối với Bạch Nhạc, vốn là cái giá nhất định phải trả để trưởng thành.

Bình Luận (0)
Comment