Bây giờ Thư Khánh Dương xuất hiện giữa chừng, Bạch Nhạc cũng không để tâm dùng điều này để tạo áp lực với đối phương.
Bắc Đẩu Lão Tổ chậm rãi đứng dậy, ông ta khẽ lắc đầu:
- Lão phu nói rồi, trên đời này không có đúng hay sai, chỉ có mạnh hay yếu mà thôi. Lão phu ở ẩn nơi Duyễn Châu lâu quá, có thể vì vậy nên mọi người đã quên mất tên ta rồi. Ta không phải Tinh Hà, cũng không phải Nguyệt Lâm Tiên.
Lúc ông ta nói, trong Vân Hải đột ngột hiện ra một ánh sáng chói lòa, khí thế hùng hồn áp xuống, ngay cả Bạch Nhạc cũng cảm nhận được một áp lực nặng nề.
Bạch Nhạc hơi nheo mắt lại, lúc này hắn mới thật sự hiểu được dụng ý của Bắc Đẩu Lão Tổ.
Đây là muốn thể hiện thực lực của mình trước mặt hắn à?
Nghĩ tới Nguyệt Lâm Tiên, trong lòng Bạch Nhạc cũng hơi kiêng dè.
Trước đây Nguyệt Lâm Tiên ở Duyễn Châu chỉ kiêng kỵ duy nhất một người là Bắc Đẩu Lão Tổ. Trên thực tế, trận chiến kia cũng đã chứng minh được sức mạnh của Nguyệt Lâm Tiên. Nếu không phải gặp nhiều trùng hợp, dưới sự hợp lực vây công, chắc Bạch Nhạc hắn cũng đã sớm chết trong Quảng Hàn Thiên Cung rồi.
Nhưng hôm nay, thứ hắn phải đối mặt là Bắc Đẩu Lão Tổ trong trạng thái đỉnh phong, hơn nữa còn phải chiến đấu trong Bắc Đẩu Tinh Cung.
Dù thực lực của Bạch Nhạc đã tăng vọt, nhưng hắn vẫn không dám chắc mười phần.
- Bạch phủ chủ, ngươi chưa nghĩ ra thì không ngại nghĩ thêm đi, một lúc nữa chúng ta lại tiếp tục đàm luận.
Bắc Đẩu Lão Tổ bật cười, ông ta bật người nhảy khỏi Vân Hải, đi thẳng tới hướng Bắc Đẩu Tinh Cung nơi Thư Khánh Dương đang đứng.
Thực lực mạnh mẽ mới là bảo đảm cho tất cả.
Bắc Đẩu Lão Tổ cũng đã sớm biết chuyện Thư Khánh Dương muốn đột phá Tinh Hải, nhưng ông ta vẫn không để bụng, đấy là bởi vì ông ta có đủ sự tự tin đối với thực lực của mình.
Trên thực tế, cho dù là Bạch Nhạc, ông ta cũng không e ngại, chí ít trước khi Bạch Nhạc bước vào Tinh Hải, ông ta không cho rằng Bạch Nhạc có thể mang đến cho ông ta hay Bắc Đẩu Tinh Cung uy hiếp trí mạng gì.
Đương nhiên, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ông ta cũng không muốn trở mặt với Bạch Nhạc.
Bởi vì đằng sau kẻ này bây giờ còn có một tên Diệp Huyền.
Chỉ cần là người từng thấy thái độ của Diệp Huyền đối với Bạch Nhạc trên Đạo Lăng Sơn, e sẽ tuyệt đối không muốn vô cớ kiếm chuyện với Bạch Nhạc.
Lần này ông ta mời Bạch Nhạc đến Bắc Đẩu Tinh Cung, chỉ e dụng ý lớn hơn chính là tỏ thực lực để ép hắn có sự nhượng bộ nhất định, hóa giải ân oán ngày xưa.
Trong nháy mắt khi Bạch Nhạc thấy Bắc Đẩu Lão Tổ bước ra khỏi biển mây, trong đầu hắn đã hiện lên vô số ý niệm.
Nếu như từ lúc mới bắt đầu, Bắc Đẩu Lão Tổ đã có ý lấy hiện thực ra để ép hắn nhường bước, vậy việc Thư Khánh Dương xuất hiện ở Bắc Đẩu Tinh Cung thật sự là trùng hợp sao?
Giờ khắc này, trong đầu Bạch Nhạc đột nhiên hiện lên vô số suy nghĩ.
Giống với Nguyệt Lâm Tiên, loại tồn tại như Bắc Đẩu Lão Tổ tuyệt đối không phải loại người dễ bị mưu hại, thậm chí có thể nói, bản thân bọn họ đã là tồn tại đa mưu túc trí nhất.
Có rất nhiều chuyện, đừng nói Trần Kiếm Phong, chỉ e ngay cả tông chủ của Bắc Đẩu Tinh Cung cũng chưa chắc biết được.
Mặc dù Bạch Nhạc không dám khẳng định, nhưng hắn của hôm nay lại ít nhất có tám phần chắc chắn, sau khi cố ý đến Linh Tê Kiếm Tông ép mình đến Bắc Đẩu Tinh Cung, Bắc Đẩu Lão Tổ đã có bố trí rồi. Mà mục đích của ông ta chính là ép Thư Khánh Dương đột phá, sau đó đến chỗ này.
Giết gà dọa khỉ.
Đối với Bắc Đẩu Lão Tổ, có lẽ Thư Khánh Dương chính là con khỉ mà ông ta lựa chọn để dọa mình.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng chuyện này, Bạch Nhạc không khỏi tê cả da đầu.
Quá khó chơi mà!!!
Bạch Nhạc hít sâu một hơi, cũng không do dự nữa mà mở bàn tay ra, trong tích tắc, Thiên Cung trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện, Tiểu Bạch Long trực tiếp bay ra ngoài. Bạch Nhạc nhẹ nhàng nhảy lên lưng nó, trầm giọng mở miệng:
- Tiểu Bạch, chúng ta đi!
Đúng như lời Bắc Đẩu Lão Tổ nói, dù là lúc nào thì mạnh yếu mới là quan trọng nhất.
Nếu đối phương đã muốn triển lộ thực lực, Bạch Nhạc cũng không thể nằm vào thế yếu, hắn đưa Tiểu Bạch Long ra ngoài chính là để ngừa nếu có lỡ như, cho dù chuyện có đến mức tệ nhất, nhưng hắn và Tiểu Bạch Long liên thủ thì gần như vẫn có thể tự vệ.
- Gràoo!!!
Mấy ngày nay, Tiểu Bạch Long ở trong Thiên Cung đã sớm chán chịu không được, bây giờ được ra ngoài, tinh thần nó lập tức phấn chấn. Tiểu Bạch Long phát ra một tiếng rồng ngâm, chở Bạch Nhạc vượt qua biển mây bay về phía Bắc Đẩu Tinh Cung.
…
- Giáo chủ.
Dưới Bắc Đẩu Sơn, người của Bạch Cốt Thần Giáo đã sớm chờ đợi.
Tiếng rồng ngâm to rõ kia không chỉ truyền khắp Bắc Đẩu Tinh Cung, mà cũng truyền tới trong tai Bạch Cốt phu nhân đang đứng dưới chân núi.
Bạch Cốt phu nhân cười lạnh một tiếng, trong mắt nàng ta xẹt qua một tia lạnh lẽo, trầm giọng sai khiến:
- Ra tay đi, không cần mảy may nương tay. Lần này dù hi sinh bao lớn, chúng ta cũng phải thành công. Đây cũng là cơ hội duy nhất.
- Vâng, giáo chủ.