Bạch Nhạc dùng thời gian ba năm mới mở được Linh Phủ, hơn nữa còn là Linh Phủ tư chất kém nhất.
Sau đó, Linh Tê Kiếm Tông gặp nạn, tử thương thảm trọng, bị diệt tông.
Bạch Nhạc thật vất vả mới thoát ra được, trở lại Thanh Châu.
Thế nhưng chỉ với thực lực Linh Phủ Cảnh, Bạch Nhạc căn bản không có cách nào thay đổi cục diện Bạch phủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Thanh Nhã chết thảm, nhìn Bạch phủ bị Huyết Ảnh Ma Tông khống chế, nhìn huyết tế Thanh Châu, lại nước chảy bèo trôi chạy ra khỏi Thanh Châu.
Từ đó liền bắt đầu cuộc sống lưu lạc thiên hạ.
Cuộc sống của tán tu ở dưới tầng đáy, tàn khốc hơn so với trong tưởng tượng rất nhiều, giống như mỗi một trang trong sinh mệnh đều tràn ngập thống khổ và bi thương.
Bạch Nhạc giống như những tán tu còn lại, vì sinh tồn, cả ngày đều sống trong lừa gạt, vì một chút linh thạch, mạnh mẽ xuất thủ, trên mỗi một điểm tài nguyên tu hành, đều nhuộm đầy tiên huyết.
Thế nhưng cho dù là như thế, tốc độ tăng trưởng tu vi, cũng chỉ có thể dùng từ thong thả để hình dung.
Từ Linh Phủ đến Linh Phủ đỉnh phong, Bạch Nhạc tốn trọn ba mươi năm thời gian.
Lúc này Bạch Nhạc đã trở thành một người trung niên, thế nhưng cái căn cơ kém cỏi kia, lại làm cho hắn không có khả năng đột phá Tinh Cung.
Một năm này, Bạch Nhạc có mấy bằng hữu chết thảm trong tay đệ tử chính đạo.
Vì báo thù, Bạch Nhạc lựa chọn tu ma!
Lại tốn thời gian mười năm, rốt cục lúc này Bạch Nhạc mới bước vào Tinh Cung, đồng thời dần dần thành danh ở trong ma tu.
Thế nhưng, khi hắn trở về báo thù mới phát hiện, tông môn đối phương cực kỳ mạnh mẽ, cho dù hắn có thực lực Tinh Cung Cảnh, thì cũng không có khả năng báo thù, hắn dốc hết toàn lực, cũng chỉ có thể trọng thương được đối phương, liền bị cao thủ trong tông môn đối phương, hung hăng giẫm ở dưới chân.
Nếu không phải vận khí tốt, bị đánh đến giả chết, sợ là cũng đã chết ở trong tay đối phương.
Sau đó, Bạch Nhạc lại đi qua nhiều nơi, kinh lịch nhân sinh muôn màu.
Thế nhưng cho tới hôm nay, sinh mệnh đi tới phần cuối, hắn cũng đã từ một đứa trẻ, biến thành một lão nhân sắp xuống mộ.
Sinh mệnh lực trôi qua, khiến cho Bạch Nhạc gần như đã mất đi tất cả lực lượng, tựa như một lão nhân bình thường, yên lặng ngồi ở trên bậc thang.
Trong tay cầm tẩu thuốc, nhả ra một làn khói, cứ như vậy ngồi dưới ánh mặt trời yên lặng hút thuốc.
Cộp cộp!
Trong thoáng chốc hút thuốc, đột nhiên Bạch Nhạc nhìn thấy một đứa bé chỉ có bảy tám tuổi, đi về phía chính mình.
Trong mơ hồ, Bạch Nhạc cảm giác được đối phương có chút quen thuộc, nhưng hết lần này tới lần khác lại không nghĩ ra, mình đã gặp đối phương ở nơi nào.
Quần áo của đứa bé rất bẩn, hơn nữa xem ra vô cùng yếu đuối, gầy trơ cả xương.
Bạch Nhạc lấy ra một khối lương khô từ trong ngực, đưa cho đứa bé kia.
Đứa trẻ ăn như hổ đói, nhưng lại có vẻ nho nhã lễ độ, sau khi ăn xong, rất nghiêm túc hành lễ tạ ơn với Bạch Nhạc.
- Cậu nhóc, ngươi tên là gì?
Lão nhân ngồi xuống bậc thang một lần nữa, tiếp tục hút thuốc híp mắt hỏi.
- Ta gọi là Bạch Nhạc!
. ..
Ùng ùng!
Dường như kiếp vân trong không trung đã có dấu hiệu tiêu tán, nhưng ngay tại lúc đó, Tinh Hải mà Bạch Nhạc mới vừa ngưng tụ ra, cũng đã bắt đầu tan vỡ.
Bạch Nhạc ngủ say bên trong Tinh Hải lộ ra vẻ dữ tợn, giống như đang chịu đựng thống khổ gì đó rất to lớn.
Tinh Hải sôi trào lần nữa, đừng nói là đám người Thư Sinh và Từ Hàng đại sĩ, cho dù là các đệ tử bình thường của Bắc Đẩu Tinh Cung cũng có thể đơn giản nhìn ra, lúc này Bạch Nhạc gặp vấn đề cực lớn, thậm chí không tốt một cái, Tinh Hải sẽ tan vỡ, triệt để vẫn lạc.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Bắc Đẩu Sơn biến thành một mảnh xôn xao!
Trong mắt Tiểu Bạch Long ở cách đó không xa lộ ra một tia huyết sắc, nôn nóng xoay quanh trên không trung, phát ra những tiếng gào thét, dường như muốn xông tới, thế nhưng lại kiêng kỵ kiếp vân còn chưa tiêu tán trên bầu trời, chỉ có thể sốt ruột nhìn từ xa.
- Chẳng lẽ thất bại sao?
Từ Hàng đại sĩ nhìn Bạch Nhạc, có chút tiếc hận nói.
Trước đó Cửu Tiêu Lôi Đình khủng bố như vậy, Bạch Nhạc cũng có thể chống đỡ được, toàn bộ quá trình đều biểu hiện ra sự kinh diễm, cho dù là nàng cũng chấn động theo.
Qua nhiều năm như vậy, nàng còn chưa từng nhìn thấy thiên tài xuất sắc như thế.
Mặc dù không bái kiến vị Đạo Lăng Thánh Nữ kia, nhưng nghĩ đến, tối đa cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Nếu như Bạch Nhạc có thể sống sót, không hề nghi ngờ gì, sẽ là một cái đả kích thật lớn đối với Đạo Lăng Thiên Tông.
Đáng tiếc... vẫn thất bại trong gang tấc.
Tâm Ma Kiếp!
So với những kiếp nạn có hình dạng, Tâm Ma Kiếp mới là thứ đáng sợ nhất, huống chi là Tâm Ma Kiếp nương theo Thiên Phạt cùng phủ xuống.
Cẩn thận suy nghĩ, không độ qua được loại Tâm Kiếp này mới là bình thường.
Trên thực tế, coi như là cao thủ phật đạo chuyên giải quyết tâm ma, thì xưa nay chết ở dưới Tâm Ma Kiếp cũng không ít.
Thiên kiếp bình thường, còn có thể dựa vào một ít chí bảo tới hóa giải.
Thế nhưng Tâm Ma Kiếp, trừ một số ít chí bảo đặc thù, có thể đưa đến một chút tác dụng ra, bất kỳ thủ đoạn nào cũng không có ý nghĩa gì.