Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1376 - Chương 1376: Phổ Độ Chúng Sinh

Chương 1376: Phổ Độ Chúng Sinh Chương 1376: Phổ Độ Chúng Sinh

Mặc dù trước đó ở Bắc Đẩu Tinh Cung, Thư Khánh Dương không biểu hiện ra ngoài, thế nhưng nhân vật như Từ Hàng đại sĩ, thì làm sao có thể không cảm giác được Thư Khánh Dương kiêng kỵ nàng, chỉ là chưa vạch trần mà thôi.

Đến loại cảnh giới này, có rất nhiều chuyện, chỉ cần ngươi làm sẽ không có khả năng không bị đối phương phát hiện.

Đương nhiên Từ Hàng đại sĩ cũng không cho rằng Bạch Nhạc không nhìn rõ hết thảy, nhưng cho dù như thế, Bạch Nhạc vẫn đưa ra loại yêu cầu này, thì làm sao có thể khiến cho nàng không kinh ngạc được.

Bạch Nhạc bật cười, tùy ý nói:

- Thế nhân đều nói, đạo ma bất lưỡng lập! Bạch Nhạc lại cứ kiêm tu đạo ma, hơn nữa còn có được thành tựu như ngày hôm nay! Ngay cả sự đối lập giữa đạo ma đều có thể hóa giải, chẳng lẽ còn không dung được một cái phật môn hay sao?

Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một thần thái khác, nhẹ giọng nói:

- Sở dĩ Diệp Huyền đại sư mời đại sĩ ra khỏi Nam Hải, có lẽ trong lòng cũng ôm ý nghĩ này!

- Đạo cũng tốt, ma cũng tốt, hoặc là phật cũng tốt, nếu thật sự dứt bỏ những đồ vật hư vô mờ mịt kia, trên bản chất đều giống nhau, chính là một loại phương pháp tu hành mà thôi!

Hai tay Bạch Nhạc thả lỏng phía sau, bình tĩnh nói:

- Trong mắt của ta, tất cả chuyện này giống như là một cây đao! Bản thân cây đao không sai, chỉ khác là nằm trong tay người nào.

- Ta từng nói, ta tu ma không phải là vì xứng danh với ma, mà là nói cho thiên hạ biết, cái gì gọi là ma!

- Trong mắt ta vốn không có Đạo Ma chi tranh, tự nhiên càng không tồn tại kiêng kỵ đối với phật đạo! Trắng đen cùng tồn tại, như muôn hoa đua thắm, đây mới là một cái hoàn cảnh tốt, đây mới là thời đại ta muốn thấy được... Thời đại thuộc về chúng ta!

Từ Hàng đại sĩ kinh ngạc nhìn Bạch Nhạc, giờ khắc này tâm nàng đột nhiên nổi lên một cơn sóng thần.

Bình sinh nàng cũng coi như thấy qua vô số cao thủ, được chứng kiến phong thái không biết bao nhiêu nhân vật đứng ở đỉnh phong, thậm chí bản thân nàng cũng đã đứng ở đỉnh phong thế gian này.

Nhưng một khắc này, nàng lại chứng kiến một thứ khác từ trên người Bạch Nhạc.

Một loại đồ vật không giống nàng, không giống Diệp Huyền, cũng không giống vị Thông Thiên Ma Quân trong truyền thuyết kia.

Dường như có chút khí chất là bẩm sinh!

Giờ khắc này Từ Hàng đại sĩ, mới chính thức ý thức được, trong cơ thể vị thanh niên còn hơi lộ ra chút non nớt trước mặt này, ẩn chứa tự tin và phong thái thế nào!

Ba ngày thời gian nói thì rất ngắn, nhưng trên thực tế, cũng đủ để làm rất nhiều chuyện.

Có Bạch Nhạc cam đoan, không ngừng có giáo chúng Bạch Cốt Thần Giáo xin vào, trừ cái đó ra, còn có một chút tán tu không phân đạo ma ở Đông Hải, cũng chạy tới.

Bên trong loại di tích thượng cổ như Quảng Hàn Thiên Cung ẩn chứa kỳ ngộ rất lớn, đối với những tu hành giả bình thường này mà nói, đây chính là cơ hội có thể thay đổi mệnh vận.

Đạt được tin tức này, cho dù cơ hội có nhỏ đi nữa, thì gần như cũng muốn tới thử một lần!

Bạch Cốt Thần Giáo hung danh như thế, Bạch Nhạc cũng có thể dung nạp bọn hắn, thì không có đạo lý chặn bọn họ ngoài cửa.

Thật ra trong này cũng không thiếu những người là đệ tử Đông Hải Tiên Đảo ngày xưa.

Ba ngày nay, toàn bộ Đông Hải đều loạn lên.

Chỉ là, Bạch Nhạc vẫn từ chối cho ý kiến đối với chuyện này.

Ba ngày sau, bên trên di tích vốn là Đông Hải Tiên Đảo ngày xưa, đã tụ tập hơn ngàn tu hành giả.

Đương nhiên, trong số những người này, cũng không có tu vi quá cao, tối đa cũng chỉ là mấy vị Tinh Cung Cảnh mà thôi, nhưng nhiều người tụ tập lại một chỗ như vậy, cũng là một cỗ lực lượng không thể bỏ qua.

Bạch Nhạc cũng không có lãng phí tinh lực đi sàng lọc lai lịch đối phương, cũng căn bản không cần thiết làm việc này.

Bạch Nhạc đứng ngay trước mặt tất cả mọi người, lần nữa tế xuất Chưởng Trung Thiên Cung, trong chốc lát, hải vực trước mặt liền sôi trào, di tích Quảng Hàn Thiên Cung vốn chìm vào biển, lại nổi lên lần nữa, xuất hiện ở trước mặt mỗi người.

Trước đó đám người còn có chút chần chờ, nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy Quảng Hàn Thiên Cung mọc lên từ dưới biển, cũng hoàn toàn bỏ đi một tia lo lắng cuối cùng.

Bạch Nhạc lẳng lặng đứng ở bên cạnh Quảng Hàn Thiên Cung, bình tĩnh mở miệng nói.

- Ta tên là Bạch Nhạc, ta nghĩ đại đa số các ngươi cũng nhận ra ta!

- Quảng Hàn Thiên Cung là đạo tràng của ta, hôm nay ta mở ra Quảng Hàn Thiên Cung, tuy nói không phải là tông môn gì, nhưng ở trong Quảng Hàn Thiên Cung thì phải tuân thủ quy củ của ta!

- Có người hỏi, quy củ của ta là cái gì?

- Rất đơn giản, cấm lạm sát kẻ vô tội, cấm ỷ mạnh hiếp yếu, cấm tự giết lẫn nhau!

Ba cái cấm, nói thì rất đơn giản, nhưng từ trong miệng Bạch Nhạc nói ra, lại mang theo một cỗ sát khí, khiến cho nội tâm người ta không khỏi rùng mình một cái.

Tới hiện tại đã không có ai dám coi lời nói của Bạch Nhạc như gió thoảng bên tai, mỗi người đều phải cân nhắc từng câu, từng chữ Bạch Nhạc nói.

Bạch Nhạc điểm ngón tay một cái, đại môn Quảng Hàn Thiên Cung chợt mở ra, thanh âm bình thản kia truyền đến lần nữa:

- Ta không làm khó dễ bất cứ kẻ nào, thích thì quay về! Đồng ý tiếp thu quy củ của ta, thì bước vào Quảng Hàn Thiên Cung.

Bình Luận (0)
Comment