Nhìn cánh cửa mở rộng kia, nhất thời có người không nhịn được, dẫn đầu bước vào bên trong.
Có một người, sẽ có người thứ hai, thứ ba... Trừ một nhóm người cực nhỏ ra, gần ngàn người ở đây đều lựa chọn bước vào Quảng Hàn Thiên Cung.
Bạch Nhạc rất hài lòng với kết quả này, tự tay làm một cái thủ thế mời:
- Từ Hàng đại sĩ, mời!
- A di đà phật! Bạch thí chủ công đức vô lượng!
Từ Hàng đại sĩ theo sát Bạch Nhạc cùng bước vào Quảng Hàn Thiên Cung, lúc này đã sớm bàn bạc xong với Bạch Nhạc, tụng niệm kinh văn trên không trung.
Phật Quang Phổ Chiếu!
Trong tích tắc, toàn bộ Quảng Hàn Thiên Cung, giống như đều rơi vào bên trong phật quang.
Từng tu hành giả đều không khống chế được đắm chìm trong phật quang, từng câu kinh văn nhắm thẳng vào linh hồn, giống như đang tịnh hóa tất cả ác niệm trong lòng những người này.
Những tu hành giả vốn có tâm chân chính, sẽ không bị ảnh hưởng gì khi ở trong phật quang, thậm chí còn có một loại cảm giác ấm áp, khiến cho mình càng thêm thư thái.
Thế nhưng đối với những người có sát nghiệt quá nặng, trong lòng tràn đầy lệ khí mà nói, cái phật quang này chính là hình phạt đáng sợ nhất trên đời.
Những câu kinh phật kia như từng thanh lợi kiếm, đâm vào trong lòng mọi người.
- A! A! A!
Trong miệng phát ra một tiếng gào thét thống khổ, hơn mười tên giáo chúng Bạch Cốt Thần Giáo có sát nghiệt nặng nhất, lập tức kêu rên dưới phật quang, giống như đang thừa nhận cực hình gì đó.
- Không, thả ta ra ngoài đi! Ta không thể ở lại đây, thả ta ra ngoài đi!
Không chỉ có một người dùng sức gào thét, muốn chạy đi, nhưng tới mức này rồi làm sao có thể như bọn hắn mong muốn.
Quảng Hàn Thiên Cung đã đóng cửa, lấy thực lực bây giờ của Bạch Nhạc, coi như là cường giả Tinh Hải Cảnh cũng đừng nghĩ đơn giản chạy ra khỏi Quảng Hàn Thiên Cung, chớ đừng nói chi là những người này.
Từ Hàng đại sĩ càng không bị ảnh hưởng chút nào, yên lặng tụng niệm kinh văn, phổ độ chúng sinh.
Lần tụng niệm kinh văn này chính là bảy ngày bảy đêm.
Trong thời gian đó, có mười mấy người tội ác ngập trời, ở trong tiếng tụng niệm kinh phật, xúc động tâm ma, trực tiếp bạo thể mà chết!
Còn lại, số người được kinh phật khai sáng, dẫn đến thụ thương càng đạt hơn ba trăm người.
Thế nhưng ngược lại cũng có rất nhiều người, ở dưới phật quang, hóa giải được lệ khí trong lòng, chẳng những tu vi không có bị ảnh hưởng, hơn nữa tiến hơn một bước, thu được đột phá.
Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn dáng vẻ mỗi người, cho dù là hắn cũng không khỏi cảm thán một hồi.
Bảy ngày này, hắn cũng nghe Từ Hàng đại sĩ tụng kinh, dường như cũng có một cái nhận thức càng rõ ràng đối với phật đạo.
Không thể phủ nhận, sức cuốn hút của phật giáo cực mạnh, sở hữu tính truyền bá cực kỳ mạnh mẽ!
Chỉ trong bảy ngày thời gian ngắn ngủi này, thậm chí đã có một bộ phận, bị ảnh hưởng lựa chọn quy y phật môn, mỗi ngày tụng kinh cùng Từ Hàng đại sĩ.
Thế nhưng Bạch Nhạc cũng có thể nhìn thấy chỗ cường đại của phật đạo.
Có một loại tác dụng chữa trị và tịnh hóa cực kỳ mạnh mẽ đối với thần hồn.
Hơn nữa, cuối cùng phật đạo cũng khác biệt với tôn giáo của những Tà Thần kia, không có bất kỳ ước thúc, hay tín ngưỡng nào, hoàn toàn là tự nguyện.
Giống như Bạch Nhạc vậy, mặc dù hắn cũng ở nơi đây nghe bảy ngày, nhưng không có cách nào dao động tâm trí hắn.
Loại phương thức truyền giáo tương đối ôn hòa này, cũng dễ dàng được người tiếp nhận.
Bảy ngày sau, Bạch Nhạc và Từ Hàng đại sĩ bay đi, nhưng mà bên trong Quảng Hàn Thiên Cung cũng đã bị Từ Hàng đại sĩ tự tay bố trí xuống cấm chế!
Những người có tâm tư trong vắt, có thể tự do đi lại.
Còn những người có lệ khí sâu nặng, không thể hóa giải, sẽ vô pháp bước ra khỏi Quảng Hàn Thiên Cung một bước.
Đây chính là một cái lồng giam vô hình, gắt gao vây nhóm người này ở trong Quảng Hàn Thiên Cung.
Bọn hắn có thể tu hành trong Quảng Hàn Thiên Cung, nhưng chỉ cần không hóa giải được sát nghiệt và lệ khí, sẽ vĩnh viễn không cách nào rời khỏi, bản thân chuyện này là một loại nghiêm phạt cực đại.
Hơn nữa, sự quản thúc của Bạch Nhạc đối HrDKzpdṦ bọn hắn, không chỉ có như vậy mà thôi.
Sau đó cũng có không ít cao thủ chính đạo hai châu Thanh Duyện, lần lượt tiến vào bên trong, ước thúc tất cả lời nói và việc làm của mọi người.
Với lại sau này cũng có không ít nhân vật không tầm thường, đi ra từ Quảng bên trong Hàn Thiên Cung, thế nhưng những chuyện này để nói sau.
Lúc Bạch Nhạc và Từ Hàng đại sĩ rời khỏi Đông Hải, sự tình Duyện Châu cũng đã coi như có một kết thúc.
Bước vào Ung Châu, đến trung tâm Đại Càn Vương Triều, mới xem như chân chính đi lên võ đài thế giới!
Trong nắng sớm, ba chiếc xe ngựa yên lặng tiến vào Ung Châu.
Lúc vào thành, Thư Khánh Dương dùng thẻ bài Càn Khôn thương hội, tự nhiên tên lính kiểm tra cũng không nghĩ ra, bên trong ba chiếc xe ngựa nhìn như không có gì lạ này, lại có một vị Hóa Hư, ba vị Tinh Hải, cùng với một vị hoàng tử Đại Càn Vương Triều.
Ban đầu Diệp Huyền đại sư sắp xếp năm trăm Đại Càn Huyết Vệ hộ tống, là muốn lấy một loại tư thế điệu cao, biểu thị chống đỡ Bạch Nhạc, cũng phòng ngừa có người động tâm, muốn âm thầm ra tay.