Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1400 - Chương 1400: Đại Từ Ân Tự

Chương 1400: Đại Từ Ân Tự Chương 1400: Đại Từ Ân Tự

Nghe nói như thế, Bạch Nhạc không khỏi càng nhức đầu vài phần.

Không cần hỏi hắn cũng biết, người tới tất nhiên là Diệp Hiểu Nhân.

Đã nhiều ngày, ném Diệp Hiểu Nhân ở bên trong Diệp phủ, quả nhiên Diệp Hiểu Nhân vẫn không nhịn được, lại qua đây.

Nữ nhân này thật đúng là tự coi mình là nữ chủ nhân.

Bạch Nhạc lắc đầu, nhàn nhạt dặn dò:

- Mời nàng vào đi, các ngươi nghe nàng phân phó là được... Từ hôm nay trở đi, nàng cũng nơi này.

Mặc kệ tâm nghĩ như thế nào, nhưng nếu Diệp Hiểu Nhân đã đến, Bạch Nhạc không có đạo lý đuổi nàng ra ngoài.

Diệp gia, thật là một loại âm hồn bất tán.

Tự nhiên xây dựng Đại Từ Ân Tự là công trình to lớn nhất, nếu như để người bình thường xây dựng, chí ít cũng phải một năm nửa năm mới có thể hoàn thành.

Nhưng nếu để tu hành giả xây dựng, dĩ nhiên thời gian sẽ rút ngắn rất nhiều.

Xây dựng Đại Từ Ân Tự cho Từ Hàng đại sĩ, là hoàng đế tự mình hạ chỉ, lệnh cho Định Viễn Hầu đốc thúc, lực lượng toàn bộ Đại Càn Vương Triều đều bị điều động.

Riêng cao thủ Tinh Hải Cảnh đã điều động ba vị, hơn mười vị cường giả Tinh Cung Cảnh, Linh Phủ Cảnh càng là vô số kể!

Dưới tình huống ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, chỉ ngắn ngủi nửa tháng, Đại Từ Ân Tự đã gần như hoàn thành.

Mặc dù còn có một số nơi tỉ mỉ, cần chậm rãi đánh bóng, thế nhưng xây dựng tới mức này, cũng đã có thể cử hành Thủy Lục Đại Hội.

Nói là mùng một tháng sau cử hành Thủy Lục Đại Hội, thế nhưng Bạch Nhạc không có khả năng thật sự đợi đến lúc đó mới tới.

Đại Từ Ân Tự vừa mới hoàn thành xây dựng, Bạch Nhạc đã chạy tới chúc mừng Từ Hàng đại sĩ.

Mặc dù lâu rồi phật đạo không hiện thế, nhưng trên thực tế, phật đạo vẫn luôn có cơ sở rất vững chắc trong thế tục.

Đại Từ Ân Tự vừa mới xây xong, đã có rất nhiều tín đồ tự nguyện tới dâng hương.

Huống chi quy tắc ở Ung Châu vốn thoáng mở, cho dù là ma đạo, hay phật đạo đều có tính bao dung rất lớn.

Tin tức vừa truyền ra, liền có tăng lữ từ các nơi Ung Châu chạy tới.

Đương nhiên, phần lớn những tăng lữ này đều là người thường, không có phương pháp tu hành chân chính, thế nhưng đối với Từ Hàng đại sĩ mà nói, cái này đã đủ rồi.

- Tiểu tử bái kiến đại sĩ.

Bạch Nhạc dâng một nén nhang trong đại điện, lúc này mới tiến lên bái kiến Từ Hàng đại sĩ.

- A di đà phật, Bạch thí chủ có lòng.

Từ Hàng đại sĩ hạ thấp người hoàn lễ, nhẹ giọng nói.

- Nghe nói, đại sĩ dự định mùng một tháng sau tổ chức Thủy Lục Đại Hội, không biết có chuyện gì để tiểu tử có thể giúp một tay không?

Bạch Nhạc nhìn Từ Hàng đại sĩ, mở miệng hỏi.

- Làm phiền Bạch thí chủ quan tâm, bần ni đã có chuẩn bị, hành động này chính là vì tuyên dương phật hiệu, tự nhiên sẽ do một mình bần ni chịu trách nhiệm.

Thủy Lục Đại Hội vốn là việc trọng đại của phật giáo, đã hơn ngàn năm không có tổ chức.

Bây giờ Từ Hàng đại sĩ tự mình đứng ra, tự nhiên phải hành lễ cúng bái thật tốt đẹp.

Bạch Nhạc không phải là tín đồ phật giáo, tự nhiên Từ Hàng đại sĩ cũng biết lời này cũng chỉ là khách khí mà thôi.

- Diệp Huyền đại sư và đại sĩ là bạn cũ, không biết mùng một tháng sau, có thể trở về hay không, nếu như không có ở đây... Vậy cũng không khỏi quá đáng tiếc đi.

Mí mắt Bạch Nhạc hơi giật, rất tự nhiên chuyển trọng tâm câu chuyện tới trên người Diệp Huyền đại sư.

Bây giờ không gặp được Diệp Huyền đại sư, có rất nhiều chuyện, Bạch Nhạc chỉ có thể từ phản ứng của Từ Hàng đại sĩ tới phỏng đoán dụng ý.

- A di đà phật!

Từ Hàng đại sĩ nhẹ nhàng niệm một tiếng phật hiệu, lúc này mới mở miệng nói:

- Bần ni cũng hy vọng Diệp Huyền đại sư có thể tự mình đến đây, chỉ là, thế sự há có thể như người nguyện.

Đột nhiên mí mắt hơi giật, trong lòng Bạch Nhạc đã hiểu.

Mọi người đều là người thông minh, tự nhiên không cần phải nói quá rõ.

Rất hiển nhiên, Diệp Huyền đại sư không biết chuyện này, hoặc là không tỏ thái độ đồng ý.

Bằng không, cho dù thật sự tới không, cũng không phải có vài lời giải thích.

Trong đầu lại hiện ra tình cảnh, trước đó nhìn thấy Diệp Huyền đại sư ở bên trong Diệp phủ.

Lúc trước, Bạch Nhạc đã từng hỏi qua Diệp Huyền đại sư, có thái độ gì đối với Từ Hàng đại sĩ, chỉ là, Diệp Huyền đại sư lại tránh không đáp, trái lại nói với Bạch Nhạc, quan trọng không phải thái độ của hắn, mà là thái độ của bản thân Bạch Nhạc.

Vừa nghĩ đến đây, Bạch Nhạc cũng đã phản ứng kịp.

Diệp Huyền đại sư muốn để hắn tự xử lý chuyện này.

Nhưng cũng chính vì như vậy, mới khiến cho Bạch Nhạc càng cảm thấy có chút nhức đầu.

- A di đà phật!

Từ Hàng đại sĩ nhìn Bạch Nhạc, nhẹ giọng nói:

- Mượn cơ hội hôm nay, bần ni cũng muốn chính thức mời Bạch thí chủ, tới tham gia Thủy Lục Đại Hội, không biết Bạch thí chủ có nguyện ý hay không?

...

- Nhân sinh sẽ có lúc gặp lại!

Ngay tại thời điểm Bạch Nhạc có chút chần chờ, còn chưa quyết định chủ ý, đột nhiên bên ngoài đại điện truyền đến một hồi tiếng cười, mấy người từ bên ngoài đi tới, nhẹ giọng mở miệng nói.

Bạch Nhạc vô ý thức xoay đầu lại, nhất thời nhìn thấy một cái thân ảnh quen thuộc.

- Bạch phủ chủ, từ biệt ở Đạo Lăng Sơn, không nghĩ tới nhanh như vậy, chúng ta đã gặp mặt.

Bình Luận (0)
Comment