Bạch Nhạc hơi nheo mắt lại, chậm rãi mở miệng nói:
- Không ngờ Tiêu huynh cũng đến vương thành, quả thực là nhân sinh sẽ có lúc gặp lại.
Thái Cực Đạo, Tiêu Dật Phong!
Lúc trước ở Đạo Lăng Thiên Tông, từ lúc vừa mới bắt đầu, Thái Cực Đạo đã tràn ngập địch ý đối với Bạch Nhạc, hoặc có lẽ là đối với người Đại Càn Vương Triều.
Bắt đầu từ lúc đó, Bạch Nhạc cũng biết rõ, Thái Cực Đạo và Đại Càn Vương Triều có ân oán rất sâu.
Bây giờ, người Thái Cực Đạo xuất hiện ở vương thành, thậm chí trực tiếp xuất hiện ở Đại Từ Ân Tự vừa mới xây dựng xong, sợ rằng không phải vô tình gặp phải đơn giản như vậy.
- Nghe nói Bạch huynh, một bước vào Tinh Hải đã đạt được Tinh Hải hoàn mỹ, thực sự làm người ta ao ước! Nếu có cơ hội, cũng muốn thỉnh giáo cao chiêu của Bạch huynh một chút.
Tiêu Dật Phong mỉm cười, tùy ý mở miệng nói.
Mặc dù thời gian cách xa nhau cũng không tính là lâu lắm, thế nhưng hiển nhiên, Tiêu Dật Phong cũng đã bước vào Tinh Hải Cảnh.
Trên thực tế, mấy thiên tài đỉnh phong bước vào thượng cổ cấm địa trước đây, cũng đã tiếp cận cảnh giới đột phá.
Miễn là người còn sống từ thượng cổ cấm địa đi ra, sẽ không khó đột phá.
Ngược lại, Bạch Nhạc là người cách đột phá xa nhất, nhưng mượn Thần Nguyên bên trong Bán Thần Lĩnh Vực, lúc này mới rút ngắn thật nhiều thời gian tu luyện, một lần hành động đột phá cảnh giới.
Đương nhiên, ở bên trong thượng cổ cấm địa, cho dù là Tiêu Dật Phong cũng không phải là đối thủ của Bạch Nhạc.
Nhưng đó là sự tình khi còn ở Tinh Cung Cảnh, một khi bước vào Tinh Hải, chính là một loại cảnh giới khác.
Rất hiển nhiên, thực lực Tiêu Dật Phong cũng tăng vọt, thậm chí bây giờ đã có lòng tin đánh một trận cùng Bạch Nhạc, hơn nữa còn thắng Bạch Nhạc.
Thế nhưng, hiển nhiên nơi đây không phải là địa phương động thủ.
Cấm chế vương thành tuyệt đối không phải là đùa giỡn.
- Tự nhiên sẽ có cơ hội.
Bạch Nhạc mỉm cười, cũng không cự tuyệt, mà thuận miệng nói:
- Ngược lại là Tiêu huynh, nếu đến, không dâng một nén nhang sao?
Nghe được lời nói của Bạch Nhạc, chân mày Tiêu Dật Phong hơi nhíu lại, hờ hững mở miệng nói:
- Bạch huynh không cần châm ngòi, Tiêu mỗ không tin phật!
Nói đến đây, Tiêu Dật Phong không để ý Bạch Nhạc nữa, ngược lại chuyển hướng sang Từ Hàng đại sĩ khom mình hành lễ nói:
- Từ Hàng đại sĩ, nghe đại danh đã lâu! Nghe nói đại sĩ muốn cử hành Thủy Lục Đại Hội, Tiêu mỗ đại biểu Thái Cực Đạo chúc mừng đại sĩ.
- A di đà phật!
Dường như không nhận thấy địch ý trong lời nói của Tiêu Dật Phong, Từ Hàng đại sĩ nhẹ giọng nói:
- Thí chủ là khách ở xa tới, bần ni cám ơn hảo ý của thí chủ.
- Đại sĩ khách khí rồi.
Tiêu Dật Phong lắc đầu, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Phật đạo đã lâu không xuất thế, sự tình có thể sẽ không thuận lợi như vậy, đại sĩ nên có một chút chuẩn bị tâm lý mới tốt.
- Người xuất gia, không hỏi thế tục! Không gây chuyện! Nếu thật sự có chuyện gì ngoài ý muốn, cũng tự có ngã phật che chở.
- Tức là người xuất gia, cần gì phải nhập thế... Đại sĩ, cố chấp rồi.
- Phật độ chúng sinh!
- Hay cho một câu phật độ chúng sinh, mong đại sĩ thật sự có phần ý chí này.
Khóe miệng Tiêu Dật Phong lộ ra vẻ châm chọc, có ý riêng mở miệng nói.
Gặp mặt ngắn ngủi, lại chia tay trong không vui.
Chỉ dựa vào một Tiêu Dật Phong, tự nhiên không có tư cách gọi nhịp cùng Từ Hàng đại sĩ, thế nhưng sau lưng hắn lại có Thái Cực Đạo, từ trình độ nào đó mà nói, thái độ bây giờ của Tiêu Dật Phong, chính là thái độ của Thái Cực Đạo.
Chỗ tốt là, Bạch Nhạc cũng mượn cơ hội này cáo từ, không có đưa ra một cái đáp án xác định.
Dựa vào trực giác, Bạch Nhạc cũng có thể đoán được, lần Thủy Lục Đại Hội này sẽ rất khó khăn.
Một vị cường giả Hóa Hư, hơn nữa còn là cường giả phật đạo lâu rồi không xuất thế, đột nhiên trở thành quốc sư Đại Càn Vương Triều, trắng trợn tuyên truyền phật giáo.
Dùng đầu ngón chân nghĩ, cũng biết sẽ không dễ dàng như vậy.
Bây giờ Thái Cực Đạo đã lộ diện, chẳng lẽ Tiên Du Kiếm Cung và Đạo Lăng Thiên Tông sẽ thực sự ngồi yên không để ý đến sao?
Thật ra Bạch Nhạc rất muốn tìm cơ hội, tìm hiểu một ít tình huống ở chỗ Tiêu Dật Phong.
Chỉ là, thân phận của hắn đã định trước, hắn không có khả năng tự mình có giao lưu gì cùng Tiêu Dật Phong.
Không nói đến thân phận truyền nhân Ma Quân, có thể khiến đối phương nguyện ý giao lưu hay không.
Chỉ dưới tình huống, Diệp Huyền đại sư vẫn không có tỏ thái độ rõ ràng, Bạch Nhạc đã định trước không thể đơn giản lộ ra khuynh hướng gì.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Chỉ chớp mắt đã đến ngày mùng một tháng mười.
Thủy Lục Đại Hội tổ chức đúng hạn.
Trời còn chưa sáng, cũng đã có vô số dân chúng tụ tập về phía Đại Từ Ân Tự.
Những dân chúng bình thường này cũng mặc kệ cái gì mà Đạo Ma chi tranh, không biết phật đạo xuất thế một lần nữa có ý vị thế nào.
Đối với bọn hắn mà nói, Thủy Lục Đại Hội chính là một ngày hội náo nhiệt.
Một ngày hội mà bọn hắn có thể tự mình tham dự vào.
Thủy Lục Đại Hội, còn gọi là Thuỷ Lục Đạo Tràng.
Bản thân là thịnh hội lớn nhất phật giáo, Đại Từ Ân Tự lại ở dưới hoàng thất chống đỡ, nên càng có đủ loại tài nguyên, đủ loại yêu cầu.