Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1402 - Chương 1402: Thủy Lục Đại Hội

Chương 1402: Thủy Lục Đại Hội Chương 1402: Thủy Lục Đại Hội

Bên trong Đại Từ Ân Tự xây dựng vài tòa pháp đàn, có tăng lữ ở trên tuyên truyền giáo lí phật giáo.

Còn cung cấp thức ăn chay miễn phí bố thí thiên hạ.

Vì bảo đảm an toàn, Định Viễn Hầu càng điều động Ngự Lâm Quân qua đây, tuần tra Đại Từ Ân Tự, duy trì trật tự.

Sau khi Bạch Nhạc chạy đến, toàn bộ Đại Từ Ân Tự gần như đã chật ních.

Cũng may, lấy thân phận của Bạch Nhạc không cần chen lấn với người khác.

Bạch Nhạc vừa đến, đã có người lập tức dẫn vào chỗ sâu trong Đại Từ Ân Tự.

Bạch Nhạc quan sát tỉ mỉ xung quanh, lúc này mới chú ý tới, trong đám người, cũng không thiếu người quen.

Ngô Văn Uyên, Thư Khánh Dương, Tam hoàng tử, Thập Nhất hoàng tử, cùng với người Diệp gia đều ở đây.

Trừ cái đó ra, Bạch Nhạc còn nhìn thấy đệ tử Thái Cực Đạo, Tiên Du Kiếm Cung ở trong đám người, mặc dù bây giờ đều rất an tĩnh, thế nhưng hiển nhiên, đối phương không thể nào thật sự đến xem náo nhiệt.

Chỉ là làm Bạch Nhạc hơi có chút bất ngờ là, không nhìn thấy người Đạo Lăng Thiên Tông ở chỗ này.

... ... ..

- Hầu gia, vừa mới nhận được tin tức... Đạo Lăng Thánh Nữ, đã tiến vào vương thành.

Gần như ngay tại thời điểm Bạch Nhạc đánh giá xung quanh, Định Viễn Hầu bên này đã được tin tức.

Vẻ mặt Định Viễn Hầu vốn một mực không có gì thay đổi, nghe được tin tức này, trong lòng không khỏi hơi trầm xuống.

Mặc dù đã sớm đoán được Đạo Lăng Thiên Tông sẽ không thể không đếm xỉa đến, thế nhưng khi nghe được Đạo Lăng Thánh Nữ chạy đến, lại khó tránh khỏi có chút áp lực không nói nên lời.

Cho dù vị Đạo Lăng Thánh Nữ này, cũng chỉ vừa mới bước vào Tinh Hải Cảnh không lâu.

Nhưng chỉ dựa vào cái tên này, cái thân phận này, cũng đã đủ cho trong lòng bất luận kẻ nào có cố kỵ.

- Người đâu?

Định Viễn Hầu xoay người lại, trầm giọng hỏi.

- Không biết!

Thị vệ kia cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ mở miệng nói.

- Diệp Huyền đại sư không có ở đây, Thư Sinh cự tuyệt gặp mặt chúng ta... Không có đại trận vương thành phối hợp, chúng ta căn bản không có khả năng tìm được vị trí Đạo Lăng Thánh Nữ.

Sở dĩ vương thành cường đại, nguyên nhân quan trọng nhất, chính là bởi vì vương thành ở dưới khống chế của Diệp Huyền đại sư.

Bây giờ Diệp Huyền đại sư không có ở đây, thiếu người chủ trận, tự nhiên uy lực sẽ giảm đi.

Với thực lực của Đạo Lăng Thánh Nữ, chỉ cần không muốn bị người khác phát hiện, cho dù có nhiều người nhìn chằm chằm hơn nữa, cũng rất khó phát hiện tung tích.

Định Viễn Hầu hơi trầm ngâm một chút, trầm giọng phân phó:

- Vậy cũng không cần quản, còn một canh giờ nữa, Từ Hàng đại sĩ sẽ lên đài phát biểu! Đến lúc đó, tự nhiên những người này đều sẽ đi ra.

- Sợ là... Không có Diệp Huyền đại sư ở đây, không trấn áp được những người này!

Thị vệ kia cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ mở miệng nói.

Mặc dù Định Viễn Hầu cường thế, nhưng cũng phải nhìn xem đó là đối với ai, đối mặt tam đại Thiên Tông, ai có thể cường thế đây?

- Làm tốt sự tình của ngươi đi, những chuyện này không tới phiên ngươi lắm miệng.

Sắc mặt Định Viễn Hầu biến thành hơi trầm xuống, lạnh giọng mắng.

- Vâng!

Thị vệ kia bị mắng một câu, lập tức thành thật lui xuống.

Chỉ là, trong mắt Định Viễn Hầu cũng hiện lên một tia phức tạp, cuối cùng cục diện hôm nay sẽ đi về hướng nào, ai cũng không dám khẳng định.

......

- Tự chui đầu vào rọ!

Vân Mộng Chân và một vị lão giả đứng cách Đại Từ Ân Tự không xa, lẳng lặng nhìn tất cả trước mắt, lão giả khinh thường mở miệng nói.

Rõ ràng xung quanh có không ít người, nhưng dường như không nhìn thấy Vân Mộng Chân và lão giả kia.

Nếu có cường giả ở gần đây, sẽ có thể phát hiện, hiện tại mấy người Vân Mộng Chân đã phong bế cả vùng không gian này, giống như đã bị tách rời ra ngoài.

Đây tuyệt đối là thủ đoạn cường giả Hóa Hư mới có.

- Truyền thừa của Nam Hải Phổ Đà Sơn cực kỳ bất phàm, ngày xưa sư tôn đã từng đề cập qua, thần thông phật đạo có chỗ rất bất phàm! Không được khinh thường.

Vân Mộng Chân lắc đầu, nhẹ giọng nói.

- Thánh Nữ lo ngại sao! Tuy Từ Hàng bất phàm, nhưng cuối cùng cũng chỉ là ở hải ngoại mà thôi... Trên đời này, chỉ có một tên Thông Thiên Ma Quân.

Trong mắt lão giả lộ ra một tia khinh thường, ngạo nghễ mở miệng nói:

- Nếu như Diệp Huyền vẫn còn ở vương thành, lão phu ngược lại còn có vài phần kiêng kỵ, bây giờ Diệp Huyền không có ở đây... Cái gọi là Đại Càn Vương Triều, cùng lắm chỉ là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích.

Nghe thấy lời nói của lão giả, Vân Mộng Chân hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.

Bản thân lão giả là thái thượng trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông, tu vi Hóa Hư, chỉ là bình thường không lộ diện mà thôi.

Tam đại Thiên Tông có súc tích, mỗi khi ngươi cho là họ đã đạt đến cực hạn, sẽ lại có một ít lá bài tẩy được lật ra.

Đương nhiên, so với loại tồn tại như Diệp Lăng Vân, Mặc Kình, thì thực lực vị thái thượng trưởng lão này còn kém xa.

Nhưng bất kể như thế nào, trong thời đại Diệp Lăng Vân đã mất đi, vị thái thượng trưởng lão còn lại này, liền có được thân phận gần như tối cao, ngay cả Vân Mộng Chân cũng không tiện bỏ qua mặt mũi hắn.

Bình Luận (0)
Comment