Mặc dù đã là cường giả Tinh Hải đỉnh phong từ rất sớm, thậm chí xếp hạng bên trong cung phụng hoàng thất Đại Càn Vương Triều, cũng là một trong ba người cao nhất, nhưng bảo hắn đối mặt với cường giả Hóa Hư, lại vẫn có chút quá miễn cưỡng.
Đặc biệt là hôm nay phải đồng thời đối mặt với chưởng giáo chân nhân tam đại Thiên Tông!
Đây không chỉ là ba vị cường giả Hóa Hư, mà là đối mặt áp lực tam đại Thiên Tông!
Nhưng hắn không có lựa chọn, hưởng phúc ở Đại Càn Vương Triều nhiều năm như vậy, nếu bây giờ nói không đi, chỉ sợ không cần người tam đại Thiên Tông động thủ, vị hoàng đế kia cũng sẽ động thủ làm thịt hắn trước.
Nơm nớp lo sợ, như đạp băng mỏng!
Từ một khắc bay ra khỏi vương thành, đây chính là miêu tả chân thật nhất tâm tình của Trương Thần Diễm.
- Vãn bối Trương Thần Diễm, bái kiến ba vị tiền bối!
Trương Thần Diễm bay vào không trung, khom người cúi đầu về phía đối phương, mạnh mẽ kiềm nén tâm tình một chút, chậm rãi mở miệng nói.
- Bảo Diệp Huyền lăn ra đây cho ta!
Chân mày Ninh Giang chợt vẩy một cái, lạnh lùng mở miệng nói.
Trương Thần Diễm cố ổn định tâm thần, mạnh mẽ để cho mình tỉnh táo lại, sau đó mới mở miệng nói:
- Ninh tông chủ nói giỡn, Diệp Huyền đại sư tọa trấn vương thành, làm sao có thể mạo hiểm, nếu như Ninh tông chủ thật sự muốn thấy, có thể tự vào thành gặp là được.
Sợ thì sợ, nhưng dưới loại tình huống này, nếu đã đến nhất định phải lấy ra chút khí thế, nếu tỏ ra yếu kém sẽ chỉ làm hắn chết nhanh hơn.
Dù sao cũng là tồn tại Tinh Hải đỉnh phong, chút ấy quyết đoán vẫn có.
- Làm càn!
Trong mắt lộ ra sát cơ, trong tích tắc, Trương Thần Diễm cảm thấy một cỗ áp lực khủng bố đánh tới, một loại cảm giác không gian đảo lộn, suýt nữa khiến cho hắn trực tiếp phun ra máu tươi.
"Ninh tông chủ muốn giết ta sao? Ngài đừng quên, Thánh Nữ vẫn còn ở trong vương thành!
Trương Thần Diễm lắc cổ một cái, bất chấp tất cả, lớn tiếng quát lên!
Oanh!
Trong hư không chợt lộ ra một cái đại thủ, hung hãn bắt lấy cổ Trương Thần Diễm, trực tiếp nhấc hắn tới.
Giờ khắc này, trong mắt Ninh Giang hiện lên một tia lạnh lẽo thấu xương.
Lấy tính mệnh Vân Mộng Chân tới uy hiếp hắn, không thể nghi ngờ là chạm vào nghịch lân của hắn!
Đối với Đạo Lăng Thiên Tông mà nói, Vân Mộng Chân chính là tương lai hy vọng, bất kể ai dám đụng, đều sẽ nghênh đón sự trả thù không chết không thôi của Đạo Lăng Thiên Tông.
Không thể không nói, ánh mắt Trương Thần Diễm rất chính xác!
Bắt được Vân Mộng Chân, chính là bắt được điểm yếu của Đạo Lăng Thiên Tông.
Nhưng hắn vẫn quá coi thường khí phách của Ninh Giang, hoặc có lẽ là, coi thường sự bá đạo của Đạo Lăng Thiên Tông.
Bàn tay bắt lấy Trương Thần Diễm hơi dùng sức, khóe miệng Ninh Giang lộ ra vẻ khinh miệt, lạnh lùng mở miệng nói:
- Thánh Nữ ở trong tay Diệp Huyền là đúng, thế nhưng ngươi cho rằng ngươi là thứ gì? Cũng xứng so sánh cùng Thánh Nữ?
Sau khi nói xong câu nói này, thanh âm Ninh Giang chợt tăng lên, đủ để cho câu nói này, truyền vào trong tai mỗi người trong vương thành.
- Đạo Lăng Thiên Tông không bị bất cứ cái gì áp chế! Diệp Huyền, có gan ngươi liền giết Thánh Nữ đi... Thử nhìn một chút, bản tọa có dám san bằng vương thành hay không!
Trong nháy mắt thoại âm rơi xuống, bàn tay chợt dùng sức, đáng thương cho Trương Thần Diễm, thậm chí ngay cả một câu cầu xin tha thứ, cũng không kịp nói ra, đã bị Ninh Giang trực tiếp bóp nát!
Ninh Giang quyết tâm muốn lập uy, nên xuất thủ không có nửa điểm do dự, trong tích tắc, cả người Trương Thần Diễm liền nổ thành huyết vụ trên không trung.
Thậm chí ngay cả thần hồn cũng không có cơ hội trốn đi, trực tiếp chôn vùi!
Nháy mắt giết chết!
Vị cung phụng hoàng gia này căn bản không có chút cơ hội phản kháng, đã trực tiếp bị giết.
Giờ khắc này, toàn bộ vương thành cũng rơi vào tĩnh mịch!
Đừng nói đám người hoàng đế và Định Viễn Hầu, coi như là người Thái Cực Đạo và Tiên Du Kiếm Cung, cũng căn bản không nghĩ tới, Ninh Giang lại quyết đoán như này.
Mặc dù ở trên thực lực, Ninh Giang còn thua xa Diệp Lăng Vân, nhưng phần quyết đoán và tàn nhẫn này, lại đáng sợ hơn Diệp Lăng Vân nhiều.
Đạo Lăng Thiên Tông!
Khi cái tên này xuất hiện ở trước mắt lần nữa, ngươi mới hiểu, đó là một cỗ lực lượng kinh khủng bực nào!
..
- Quốc sư!
Hoàng đế ở trong hoàng cung, tận mắt nhìn thấy tất cả, rốt cục cũng có chút hoảng sợ.
Nhiều năm qua, Diệp Huyền đại sư và Đạo Lăng Thiên Tông kìm chế lẫn nhau, thậm chí trước đó, ở trên Đạo Lăng Sơn, Diệp Huyền mạnh mẽ xuất thủ, cứu Bạch Nhạc, cũng làm cho hắn vô ý thức sinh ra một loại cảm giác, Đạo Lăng Thiên Tông cũng không gì hơn cái này.
Thế nhưng thời điểm Diệp Huyền đại sư không có ở đây, yêu cầu hắn đối mặt Đạo Lăng Thiên Tông, hắn mới chính thức ý thức được, đó là một loại sợ hãi khiến người ta tuyệt vọng bực nào!
Hắn thực sự có can đảm hạ lệnh cho Từ Hàng đại sĩ giết Vân Mộng Chân sao?
Hắn không dám!
Chỉ dựa vào phần quyết đoán này của Ninh Giang, hắn đã biết, một khi dám giết Vân Mộng Chân, sợ là Ninh Giang thực sự có can đảm san bằng vương thành!