Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1447 - Chương 1447: Ngạnh Hám Vương Thành Đại Trận (2)

Chương 1447: Ngạnh Hám Vương Thành Đại Trận (2) Chương 1447: Ngạnh Hám Vương Thành Đại Trận (2)

- Có thể nói cả thiên hạ đều biết Diệp Huyền coi trọng Bạch Nhạc... Nếu như Diệp Huyền ở trong vương thành, không có khả năng Bạch Nhạc vô pháp tiếp cận Vân Mộng Chân! Nói như vậy, cũng có thể xác định, Diệp Huyền thực sự không có ở trong vương thành.

Thật ra giật giây đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông đi tìm Bạch Nhạc, cũng không có ôm tâm tư Bạch Nhạc sẽ bằng lòng.

Ở mức độ nào đó, bản thân chuyện này liền là một lần dò xét, hơn nữa, đã nhận được kết quả mình muốn.

Nếu như trực tiếp hỏi Bạch Nhạc, Diệp Huyền có ở trong vương thành hay không, coi như Bạch Nhạc nói bọn hắn, bọn hắn cũng chưa chắc dám tin.

Nhưng dùng loại phương thức nói bóng nói gió này, suy đoán ra kết quả, độ tin cậy lại cao hơn nhiều.

- Vậy thì... Động thủ đi!

Ninh Giang ngẩng đầu, chậm rãi mở miệng nói.

- Một khi phá trận, ta đi ngăn chặn Từ Hàng, các ngươi một người đi tìm đệ tử bị nhốt, một người khác trực tiếp xông vào hoàng cung, bắt tên hoàng đế kia lại, trực tiếp ép hỏi nơi hạ lạc!

Sự cường đại của ba vị cường giả Hóa Hư, tuyệt đối vượt quá tưởng tượng.

Thật ra cái gọi là bó tay bó chân, chẳng qua là kẽ hở bọn hắn cố ý lộ ra cho đối phương mà thôi.

Chỉ cần đạt được tin tức mang tính then chốt, cũng đã đủ để bọn hắn động thủ.

Mặc dù thái độ của Từ Hàng rất cứng rắn, nhưng trên thực tế, ai cũng rõ ràng, Từ Hàng cũng chỉ vừa đến vương thành mà thôi, căn bản không có khả năng có lòng trung thành gì với Đại Càn Vương Triều.

Nếu thật sự đến bước cuối cùng, sợ rằng lựa chọn của Từ Hàng tuyệt đối không phải giết chết đệ tử tam đại Thiên Tông, liều mạng đồng quy vu tận cùng đối phương, mà là trực tiếp chạy trốn!

Dù sao, đối với Từ Hàng đại sĩ mà nói, Nam Hải mới là căn cơ của nàng.

Nếu thật sự làm tam đại Thiên Tông tức giận, khả năng đến lúc đó, uy hiếp bước vào Nam Hải, khiến truyền thừa của Phổ Đà Sơn biến mất, sẽ không chỉ là uy hiếp.

Không cần hoài nghi, tam đại Thiên Tông bị làm tức giận, tuyệt đối có thực lực này.

... ... ......

Ùng ùng!

Thời gian vừa mới trôi qua hai canh giờ, trời còn chưa tối xuống, chưởng giáo tam đại Thiên Tông, đã đồng thời xuất thủ, lấy thực lực kinh khủng, chống đỡ đại trận vương thành!

Trong tích tắc, kim quang khủng bố đâm thủng thiên địa, dường như toàn bộ thế giới đều chỉ còn lại một loại màu sắc này.

Toàn bộ vương thành run rẩy, giống như là một trận động đất, thậm chí người thường ngay cả đứng cũng không vững.

Giờ khắc này tu hành giả trong vương thành, càng bị hù dọa đến khuôn mặt trắng bệch.

So với bất luận kẻ nào bọn hắn đều biết, động tĩnh dạng này có ý nghĩa như thế nào.

Gần ngàn năm nay, vương thành chưa từng gặp qua uy hiếp gì, cho dù là ngẫu nhiên có một hai ma đầu đui mù tác loạn trong vương thành, dưới sự áp chế của cấm chế vương thành, cũng đủ để đơn giản nghiền ép thủ thắng.

Nhưng hôm nay, ba vị cường giả Hóa Hư đồng thời xuất thủ, chống đỡ đại trận vương thành, lực lượng dạng này, đủ để bất luận kẻ nào run rẩy.

- Phốc!

Gần như là trong nháy mắt, trong miệng Thư Sinh phun ra một búng máu.

Bây giờ đại trận vương thành do hắn chưởng khống, một khi gặp công kích, tự nhiên hắn cũng sẽ bị đại trận phản phệ trước tiên.

Mặc dù, đại trận vương thành đã hóa giải được đại bộ phận lực lượng, nhưng phản phệ trong chớp nhoáng này, cũng vẫn khiến cho hắn tối sầm mắt lại, có một loại cảm giác thiên toàn rung chuyển, cả người run rẩy khó có thể khống chế.

Quá mạnh mẽ!

Nếu như một vị cường giả Hóa Hư xuất thủ, hắn còn có thể nỗ lực chống đỡ, nhưng ba người đồng loạt ra tay, cũng đã vượt xa khỏi khả năng hắn có thừa nhận.

Trừ phi là Diệp Huyền đại sư tự mình điều khiển đại trận, bằng không, không ai có thể đỡ được công kích kinh khủng như vậy!

- Tiền bối!

Trong nháy mắt cảm thụ được đại trận bị công kích, Bạch Nhạc liền trực tiếp bay đến bên người Thư Sinh.

- Trăm hơi thở!

Thư Sinh ngẩng đầu, trầm giọng nói rằng:

- Đại trận vương thành chỉ có thể kiên trì tối đa trăm hơi thở thời gian... Không cần để ý đến ta, đi làm sự tình ngươi muốn làm đi!

Nghe được lời nói của Thư Sinh, trong lòng Bạch Nhạc hơi trầm xuống, nhưng vẫn dùng sức gật đầu.

Công kích này tới quá đột ngột, vì vậy Bạch Nhạc cũng không phản ứng kịp, dưới tình huống mình đã cự tuyệt, vì sao tam đại Thiên Tông còn dám kiên quyết xuất thủ như thế.

Thế nhưng, chuyện này cũng không quan trọng.

Cái này chính là kết quả Diệp Huyền đại sư muốn, Bạch Nhạc cũng không lo lắng những thứ này.

Thế nhưng hắn vẫn không yên lòng về Vân Mộng Chân như cũ!

Một khi Diệp Huyền đại sư lộ diện, tất nhiên sẽ có một trận ác chiến chân chính, đến lúc đó, sẽ có bao nhiêu người bị tác động đến, Bạch Nhạc cũng không dám khẳng định.

Quan trọng nhất là, đến lúc đó Vân Mộng Chân, sẽ làm ra lựa chọn thế nào?

Bất kể như thế nào, hắn cũng nhất định phải nhanh chóng gặp lại Vân Mộng Chân, mới có thể an tâm.

Trong tích tắc, Bạch Nhạc chợt gia tốc, cả người trực tiếp bay về phía hoàng cung.

Tiếng oanh minh kịch liệt không ngừng vang lên, cho dù là Bạch Nhạc, ở dưới loại trùng kích này, cũng có chút khó có thể ổn định thân hình, chớ đừng nói chi là người khác, bây giờ toàn bộ vương thành, đều triệt để rơi vào trong hỗn loạn.

Bình Luận (0)
Comment