Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1448 - Chương 1448: Ma Đạo Nhúng Tay

Chương 1448: Ma Đạo Nhúng Tay Chương 1448: Ma Đạo Nhúng Tay

Thư Sinh nói trăm hơi thở thời gian, nhưng trên thực tế, hắn vẫn đánh giá thấp thực lực đối phương.

Dưới tình huống ba vị cường giả Hóa Hư toàn lực công kích, cho dù hắn dốc hết toàn lực, cũng chỉ ngăn trở không đến năm mươi hơi thở thời gian, thậm chí không đến phân nửa thời gian mong muốn.

Không có Diệp Huyền đại sư chủ trì, đại trận vương thành, cũng chỉ là một cái cái thùng rỗng, thiếu khuyết linh hồn cốt lõi nhất.

Trên không truyền đến một tiếng vỡ vụn thanh thúy, thời điểm kim quang bao phủ phía trên vương thành triệt để tan vỡ, Bạch Nhạc vừa mới chạy tới bên cạnh hoàng cung, căn bản không kịp bước vào bên trong.

Một khắc sau, Bạch Nhạc liền cảm nhận được một cỗ áp lực khủng bố bách đập vào mặt, hai màu đen trắng ngưng tụ thành một cái đồ án thái cực trên không trung, trực tiếp đè ép vào vị trí Càn Thanh Cung, trong hoàng thành.

Quá nhanh, nhanh đến mức Bạch Nhạc chưa phản ứng kịp, đối phương cũng đã rơi vào bên trong Càn Thanh Cung!

Chưởng giáo Thái Cực Đạo!

Mí mắt Bạch Nhạc hơi nhảy, lập tức phản ứng kịp, đồng thời bỏ đi ý niệm đuổi theo.

Dưới tình huống hiện tại, hiển nhiên chưởng giáo Thái Cực Đạo nhằm về phía vị hoàng đế kia, Bạch Nhạc không có hứng thú đi ngăn cản tai họa vì hắn, huống chi, cho dù muốn ngăn cản, Bạch Nhạc cũng không cho rằng, mình có thể chống đỡ được vị chưởng giáo chân nhân kia.

Gần như là cùng lúc đó, thân ảnh Từ Hàng đại sĩ cũng xuất hiện ở trong không trung, một vòng phật quang bao phủ xuống, nhưng còn chưa bao phủ được Càn Thanh Cung, đã trực tiếp bị một đạo kiếm quang khủng bố chém vỡ!

Dường như một màn kiếm quang kia, quán triệt thiên địa, xé rách trời cao!

Ninh Giang!

Chỉ liếc một cái, thậm chí không thấy rõ người, Bạch Nhạc cũng đã nhận ra thân phận của đối phương.

Đạo Lăng thiên hạ!

Mặc dù thực lực còn thua xa Đạo Lăng Thánh Nữ trước đây, nhưng vẫn có thể nói thực lực của Ninh Giang vô cùng kinh diễm, một kiếm hoành không, liền có phong thái vô địch.

- Từ Hàng, có dám cùng bản tọa đánh một trận?

- Kết trận!

Cùng lúc đó, cung điện nhốt đệ tử tam đại Thiên Tông, cũng bị tìm được, chưởng giáo Tiên Du Kiếm Cung đồng thời chạy tới, hung hăng chém xuống một kiếm.

Những cung phụng hoàng gia kia, gần như đều thủ ở chỗ này, trong nháy mắt kết trận.

Đám đệ tử kia, gần như là lợi thế duy nhất để Đại Càn Vương Triều đàm phán cùng đối phương, dưới tình huống này, tự nhiên những cung phụng hoàng gia phải liều mạng bảo vệ.

Chín vị cung phụng hoàng gia đồng thời kết trận, uy lực cũng vô cùng kinh thiên động địa!

Cho dù đối mặt một kiếm này của chưởng giáo Tiên Du Kiếm Cung, cũng mạnh mẽ đỡ được.

Nhưng cái giá là những cung phụng hoàng gia này, không khỏi đồng thời phun ra một búng máu, toàn bộ cung điện cũng đồng thời hóa thành một vùng phế tích.

Trong mắt những đệ tử bị giam lỏng ở chỗ này, nhất thời lộ ra vẻ hưng phấn, mặc dù bây giờ bọn hắn đều bị phong bế Tinh Hải, thậm chí bên người còn có Ngự Lâm Quân tinh nhuệ uy hiếp, nhưng cũng không cách nào che đi vẻ hưng phấn trong mắt bọn họ.

- Dừng tay cho ta! Trần Ngự Phong, nếu ngươi dám động thủ nữa, lão phu sẽ tự bạo Tinh Hải, mang theo những đệ tử này của các ngươi đồng quy vu tận!

Khuôn mặt lão cung phụng dẫn đầu trắng như tờ giấy, khàn giọng quát lên.

Cùng lúc đó, Tinh Hải của hắn cũng bao phủ tất cả mọi người đi vào.

Đây cũng là quyết tâm của hắn!

Bản thân là cường giả Tinh Hải đỉnh phong, dưới tình huống đã phóng xuất ra Tinh Hải trước một bước, đối phương muốn giết hắn cũng dễ dàng, nhưng muốn ngăn cản hắn tự bạo Tinh Hải thì sẽ không dễ dàng như vậy.

Trong tích tắc, sắc mặt chưởng giáo Tiên Du Kiếm Cung liền có chút khó coi.

- Đỗ sư đệ!

Con mắt hơi nheo lại, gần như là cùng lúc đó, hắn cũng nhận ra thân phận đối phương.

Thân là chưởng giáo Tiên Du Kiếm Cung, trên đời này người biết rõ tên hắn đã không nhiều, nhưng lão giả trước mặt này, lại là một trong những người đó!

Đạo lý rất đơn giản, bản thân vị cung phụng hoàng gia Đại Càn Vương Triều này, xuất thân từ Thái Cực Đạo, chỉ là năm đó phản bội tông môn mà thôi!

Qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn cho rằng đối phương đã sớm chết, không nghĩ rằng, dĩ nhiên sẽ gặp lại ở nơi này!

Hơn nữa, vừa thấy mặt, chính là dưới loại cục diện này.

- Trần Ngự Phong, ba trăm năm trước, ta đã phản bội Tiên Du Kiếm Cung, hai chữ sư đệ, không cần nhắc tới nữa!

Sắc mặt lão giả kia có chút âm trầm, lạnh giọng nói.

Trần Ngự Phong thở dài một tiếng, chậm rãi mở miệng nói:

- Đỗ Duyên Trạch, coi như ngươi phản bội tông môn, cũng nên có chút tình nghĩa mới đúng, lấy tính mệnh đám tiểu bối này tới uy hiếp ta, ngươi không cảm thấy quá đáng thẹn sao?

- Đáng thẹn?

Nghe vậy, Đỗ Duyên Trạch nhất thời cười ha hả, cười ra nước mắt.

- Trần Ngự Phong, lúc đầu các ngươi đối xử với ta như nào, lẽ nào ngươi quên rồi sao?

- Từ ngày ta bước ra khỏi Tiên Du Kiếm Cung, ta đã tự nói với mình, cả đời này, sẽ không có bất cứ liên quan gì cùng Tiên Du Kiếm Cung! Ngươi và ta không phải là đồng môn, mà là kẻ địch!

Trong mắt Đỗ Duyên Trạch lộ ra một màn điên cuồng, lạnh lùng mở miệng nói:

- Ta chờ nhiều năm như vậy, chính là muốn chờ một cái cơ hội! Có thể quang minh chính đại bước vào sơn môn, đòi lại khoản nợ trước đây!

Bình Luận (0)
Comment