Quá loạn!
Giờ khắc này, trừ những cường giả Hóa Hư này ra, tất cả mọi người đều không khỏi có chút tê cả da đầu.
Chưởng giáo tam đại Thiên Tông, còn có Từ Hàng, Yêu Đạo Long Uyên, Bất Tử Thanh Vương, chỉ riêng cường giả Hóa Hư ở đây bây giờ, đã có chừng sáu vị.
Đây là một loại tràng diện kinh khủng bực nào!
Làm sao lần này Đại Càn Vương Triều lại chọc vào tổ ong vò vẽ như thế.
Hiện tại vị hoàng đế kia gần như đã bị dọa sợ, loại cảm giác sợ hãi khi sinh tử bị người khác khống chế kia, đã sớm đánh nát tất cả kiêu ngạo của hắn!
Cái gì mà cửu ngũ chí tôn, hoàng đế bệ hạ, cái gì mà phục hưng Đại Càn Vương Triều, vào giờ khắc này, đều biến thành bọt nước!
Cho đến giờ phút này, hắn mới thật sự nhớ tới Diệp Huyền đại sư!
Nếu như Diệp Huyền đại sư còn sống, làm sao có thể để cho bọn hắn đánh vỡ đại trận vương thành, xông vào trong hoàng cung? !
Giờ khắc này, tâm hắn mới chính thức sinh ra một chút hối hận!
Chỉ là... Đến thời khắc này, nói hối hận nữa cũng đâu còn ý nghĩa gì?
Trên thực tế, hiện tại những cường giả Hóa Hư ở đây, cũng không có liếc nhìn hắn quá nhiều.
Cục diện tới mức này, đã sớm không phải vị hoàng đế như hắn, có thể khống chế.
- Tên kia, không phải ngươi muốn tự bạo Tinh Hải sao, tại sao lại không bạo? Có cần lão phu tới giúp ngươi không?
Long Uyên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chợt rơi vào trên người Đỗ Duyên Trạch, tràn đầy vẻ khinh miệt nói.
Đối với loại ma đầu này mà nói, tự nhiên là cam tâm tình nguyện nhìn đệ tử tam đại Thiên Tông bị chém giết, thậm chí không chỉ muốn nhìn náo nhiệt, mà lúc cần thiết, hắn sẽ không chú ý hình tượng tự mình xuất thủ.
Trước đó Đỗ Duyên Trạch còn hận không thể đồng quy vu tận cùng những đệ tử này, nhưng hôm nay nhìn thấy Yêu Đạo Long Uyên, trong lòng không khỏi run lên.
Cục diện này, cho dù là hắn cũng không khỏi có chút há hốc mồm... Nên lựa chọn như thế nào đây?
- Từ Hàng, Thánh Nữ ở đâu?
Đột nhiên chân mày Ninh Giang nhảy lên, không thể không làm ra nhượng bộ nói:
- Giao Thánh Nữ và đệ tử tam đại Thiên Tông ta ra, việc này đến đây là kết thúc!
Không phải hắn không muốn báo thù cho Mã Minh Trạch, mà là bây giờ cục diện đã quá loạn, loạn đến mức ngay cả tam đại Thiên Tông cũng không hề có ưu thế.
Nếu thật sự liều chết, chỉ sợ sẽ rơi vào cục diện cá chết lưới rách!
Tuy Đại Càn Vương Triều cách huỷ diệt không xa, nhưng tam đại Thiên Tông bọn hắn cũng không nhận được bất cứ chỗ tốt gì.
- Hoàng thúc, cứu trẫm! Cứu trẫm!
Nhìn Bất Tử Thanh Vương ở xa, hoàng đế bệ hạ không ngừng la lên.
Người khác không rõ ràng tình huống, nhưng hắn lại biết rõ, nhiều cao thủ như vậy, Từ Hàng đại sĩ căn bản không có cách chống đỡ, bất kể có thả đệ tử tam đại Thiên Tông ra hay không, chỉ sợ hắn cũng không có kết quả gì tốt.
Hy vọng duy nhất bây giờ, chính là lôi kéo Bất Tử Thanh Vương tới, như vậy mới có thể có một chút hi vọng sống.
Chỉ tiếc, mặc cho hắn kêu gọi như thế nào, vị Bất Tử Thanh Vương kia cũng không liếc nhìn hắn một cái, chứ đừng nói đến xuất thủ cứu người.
Đối với Bất Tử Thanh Vương mà nói, vị con cháu không biết bao nhiêu đời này, căn bản đã không có tình cảm gì đáng nói.
Thứ hắn để ý cũng chỉ là kéo dài Đại Càn Vương Triều, còn ai làm hoàng đế, với hắn không có chút quan hệ nào.
- Diệp Huyền ở đâu?
Ánh mắt Bất Tử Thanh Vương cũng rơi vào trên người Từ Hàng đại sĩ, lạnh lùng hỏi.
So với tên hoàng đế không có một chút tác dụng nào này, Diệp Huyền đại sư tồn tại, mới là then chốt.
Bây giờ Vân Mộng Chân không có ở đây, Diệp Huyền cũng không có ở đây, rất dễ khiến cho người ta liên hệ hai người này lại.
Giờ khắc này, cho dù là Long Uyên cũng không khỏi hơi nheo mắt lại, đồng dạng đặt lực chú ý ở trên người Từ Hàng đại sĩ.
- A di đà phật!
Từ Hàng đại sĩ chắp tay trước ngực, nhẹ nhàng niệm một tiếng phật hiệu, lúc này mới mở miệng nói:
- Ngã phật từ bi, chư vị mạnh mẽ xông vào vương thành, tạo ra sát nghiệt, bây giờ còn không biết hối cải sao?
- Hối cải? Chẳng lẽ tặc ni ngươi cũng điên rồi sao?
Long Uyên cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Nhìn cũng có vài phần tư sắc, không biết, lúc lên giường còn có thể hô A di đà phật hay không! Ha ha ha ha ha!
Cho dù đối mặt với Từ Hàng đại sĩ, Yêu Đạo Long Uyên cũng không có chút cố kỵ nào, mở miệng buông lời tục tĩu, hoành hành ngang ngược.
Đột nhiên trong mắt Từ Hàng đại sĩ lộ ra sát cơ:
- Nghe tiếng danh Yêu Đạo đã lâu, bần ni đang muốn lĩnh giáo!
Trong lúc mở miệng, trên người Từ Hàng đại sĩ cũng lộ ra một vòng phật quang, nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, thẳng đến Long Uyên!
Mặc dù vẫn luôn ẩn cư ở Nam Hải Phổ Đà Sơn, nhưng chuyện này không có nghĩa là Từ Hàng mềm yếu dễ bắt nạt.
Thậm chí còn ngược lại, Từ Hàng đại sĩ có can đảm phản bội Diệp Huyền đại sư, hợp tác cùng vị hoàng đế bệ hạ kia, thì tính khí nàng đã vô cùng quả quyết.
Trên đời này không phải ai cũng là Đạo Lăng Thánh Nữ, hoặc là Thông Thiên Ma Quân.
Mặc dù Yêu Đạo Long Uyên thành danh đã lâu, nhưng nếu luận thực lực, Từ Hàng đại sĩ cũng không sợ hãi.