Gần như trong nháy mắt thoại âm của Diệp nhị gia rơi xuống, tất cả mọi người liền nghe được một cái thanh âm bạt tai thanh thúy!
Bạch Nhạc xuất thủ quá nhanh, thế cho nên đại đa số người thậm chí không nhìn thấy Bạch Nhạc xuất thủ thế nào, thì Diệp nhị gia đã bị trực tiếp đánh bay ra ngoài!
Ầm một tiếng, cả người Diệp nhị gia hung hăng nện xuống đất, mặt đất đại điện cũng bị đập nứt ra một mảnh!
Vù vù!
Trong nháy mắt, toàn bộ đại điện chợt sôi trào, một màn này thực sự làm tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Lễ lên ngôi!
Không ngờ Bạch Nhạc dám làm như thế ngay trước mặt tất cả mọi người, trực tiếp xuất thủ trên lễ lên ngôi của tân quân, quất bay Diệp nhị gia!
Đánh mặt lão nhị Diệp gia ở đây, căn bản là đang đánh vào mặt Diệp gia, đánh mặt vị hoàng đế bệ hạ vừa mới đăng cơ này!
Đừng nói người khác, giờ khắc này coi như là Ngô Văn Uyên và Thư Khánh Dương, cũng bị sợ trợn mắt há hốc mồm.
Bạch Nhạc muốn làm gì?
Bạch Nhạc quất bay Diệp nhị gia, giống như chỉ làm một chuyện nhỏ bé không đáng kể, thậm chí ngay cả con mắt cũng không nháy một chút, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Tân quân cái gì, ta không thấy!
“...”
Vù vù!
Câu nói này, mới thật sự là một cục đá làm nổi lên sóng cao nghìn trượng!
Tất cả mọi người ngơ ngác!
Bên này vừa mới hoàn thành lễ lên ngôi, Bạch Nhạc mở miệng, chính là không có nhìn thấy tân quân, đây là ý gì?
- Làm càn! Tên cuồng đồ lớn mật nhà ngươi, muốn làm cái gì?
Một vị lão thần tiền triều, vẻ mặt đỏ hồng, lớn tiếng mắng.
Đối với những người theo hoàng đế như bọn hắn mà nói, đây là trà đạp lớn nhất lên hoàng quyền.
Oanh!
Bây giờ cường giả các đại thế lực trong vương thành, đều tới tham gia lễ lên ngôi.
Không nói khoa trương chút nào, trong điện có ít nhất bảy tám vị cường giả Tinh Hải Cảnh.
Trước đó là không phản ứng kịp, nhưng lúc này làm sao có thể ngồi ở đó được.
Trong lúc nhất thời, tất cả cường giả Tinh Hải Cảnh, gần như đồng loạt đứng ra, vây quanh Bạch Nhạc ở trung tâm.
Người dẫn đầu, đương nhiên là vị lão tổ Diệp gia kia!
Trong mắt lộ ra một luồng sát khí khủng bố, lão tổ Diệp gia lạnh lùng mở miệng nói:
- Bạch Nhạc, ngươi quá càn rỡ! Ngươi coi nơi đây là địa phương nào, có thể cho ngươi làm càn như vậy? Đừng tưởng rằng, dựa vào lão tổ lúc còn sống cưng chiều ngươi, là có thể làm càn như vậy! Hôm nay, cho dù liều mạng thẹn với lão tổ, lão phu cũng muốn trảm ngươi.
- Cút!
Đối mặt với chất vấn của lão tổ Diệp gia, Bạch Nhạc ngay cả con mắt cũng không nháy một chút, giơ tay lên, liền tát ra một cái.
Dù sao lão tổ Diệp gia cũng là cường giả Tinh Hải đỉnh phong, hoàn toàn không phải lão nhị Diệp gia có khả năng bằng được, trong nháy mắt liền phản ứng kịp, trực tiếp tế xuất Tinh Hải.
Chỉ là, hắn vẫn đánh giá thấp thực lực kinh khủng kia của Bạch Nhạc.
Mặc dù không xuất kiếm, nhưng một tát này, Bạch Nhạc vẫn đánh ra khí thế Ngu Kiếm.
Mặc dù đối phương đã có chuẩn bị, thì một tát này cũng vẫn xuyên qua Tinh Hải, trực tiếp đánh bay đối phương ra ngoài.
Càn Thanh Cung to như vậy, trong nháy mắt liền bị đánh xuyên!
Lễ lên ngôi vốn trang nghiêm, trong nháy mắt liền trở thành hí kịch.
Vị Tam hoàng tử vừa mới đăng cơ này, càng bị tức đến xanh mặt.
Ai có thể nghĩ tới, tại thời điểm hắn cho rằng tất cả bụi bặm đều đã lắng xuống, Bạch Nhạc lại dám làm ra sự tình đại nghịch bất đạo như vậy.
- Bắt hắn lại cho trẫm!
Vị tân quân này đứng dậy từ trên long ỷ, khàn giọng hét lên.
- Coong!
Bạch Nhạc nhận thấy địch ý của cường giả Tinh Hải Cảnh, lật bàn tay một cái, trong nháy mắt liền cầm lấy Nghịch Ma Kiếm, trong nháy mắt tử sắc kiếm khí xuất hiện, cũng đã trực tiếp rơi vào trước ghế rồng!
Đơn chưởng lộ ra, Bạch Nhạc giống như bắt gà con, một tay liền nhấc vị tân quân này lên!
Yết hầu bị bắt, khiến vị sắc mặt này Tam hoàng tử này đỏ hồng, không có cách nào nói ra một lời, chỉ có thể liều mạng giãy dụa trên không trung!
Chỉ là, dựa vào chút thực lực kia, làm sao có thể tạo thành nửa điểm uy hiếp đối với Bạch Nhạc.
- Dừng tay! Bạch Nhạc, ngươi là muốn là địch cùng toàn bộ Đại Càn Vương Triều sao? Buông bệ hạ ra, bằng không, Đại Càn Vương Triều ta và ngươi không chết không thôi!
Mặc dù lão tổ Diệp gia vừa mới bị đánh cho đầy bụi đất, nhưng giờ khắc này lại vẫn đứng ra.
Hắn là lão tổ Tinh Hải Cảnh, mặc dù cũng có tâm xuất thủ với Bạch Nhạc, nhưng khi nhìn thấy Tam hoàng tử bị Bạch Nhạc nắm trong tay, lại không thể không sợ ném chuột vỡ đồ, chỉ có thể đứng xa xa uy hiếp Bạch Nhạc.
- Tân quân? Vì sao ta không nhìn thấy tân quân?
Trong mắt lộ ra một tia đạm mạc, Bạch Nhạc mở miệng nói:
- Trước khi Diệp Huyền đại sư và Hoàng đế bệ hạ lâm chung, đã nhất trí lưu lại di chiếu, chọn lập Thất hoàng tử Ngô Văn Uyên là tân hoàng!
- Nói bậy!
Ai cũng nhìn ra, hôm nay Bạch Nhạc đang nói dối, nhất thời liền có người đứng ra, chỉ vào Bạch Nhạc mắng:
- Nếu Diệp Huyền đại sư và tiên hoàng có di chiếu, vì sao ngươi không nói sớm? Bây giờ lễ lên ngôi đã kết thúc, tân quân đã lập, không thể thay đổi!
- Thật sao?