Nhưng nếu Bạch Nhạc rời khỏi vương thành, sẽ khó tránh khỏi có người sinh ra tâm tư khác.
Dù sao, bây giờ Diệp gia đã không phải là Diệp gia trước đây nữa.
Diệp Huyền đại sư không có ở đây, lão tổ Diệp gia cũng đã bị phế tu vi, bên trong tranh đoạt dòng chính, lại sai lầm chống đỡ Tam hoàng tử, những chuyện này đều không thể gạt được người.
Cho dù Bạch Nhạc không truy cứu nữa, Diệp gia cũng sẽ tiếp tục xuống dốc.
Cái này cũng là chiều hướng phát triển.
Bạch Nhạc không muốn để huyết mạch của Diệp Huyền đại sư thật sự vì vậy mà đoạn tuyệt, cho nên, muốn bảo vệ Diệp gia, hắn nhất định phải nhúng tay vào, hơn nữa, nhất định phải cho thế nhân một lời giải thích hợp lý, cho là hắn thực sự trợ giúp Diệp gia, mà không phải một cước giẫm nát Diệp gia!
Không thể nghi ngờ, Diệp Hiểu Nhân chính là giải thích đơn giản nhất.
Bạch Nhạc háo sắc!
Bắt đầu từ Thanh Châu, quan niệm này đã sớm thâm nhập vào lòng người, hầu như trở thành nhãn hiệu của Bạch Nhạc.
“...”
Trên gương mặt vốn đã nguội lạnh, đột nhiên lại sinh ra sinh cơ, Diệp Hiểu Nhân khó có thể tin nhìn về phía Bạch Nhạc.
Không chỉ Diệp Hiểu Nhân, mà tất cả người Diệp gia ở đây lúc này, đều nhìn về phía Bạch Nhạc, thậm chí có chút hoài nghi có phải hay mình sinh ra ảo giác nghe lầm hay không.
- Ba điều!
Bạch Nhạc không để ý tới người khác nghĩ gì, bình tĩnh mở miệng nói:
- Diệp lão nhị, lão thất, tự phế tu vi, từ nay về sau, cùng lão tổ Diệp gia đi thủ linh chuộc tội với Diệp Huyền đại sư!
Không cho người khác kịp tiêu hóa, thậm chí có cơ hội hồi đáp, Bạch Nhạc đã tiếp tục mở miệng nói:
- Thứ hai, tất cả người tham dự chống đỡ Tam hoàng tử đăng cơ trước đây, đều phải trả giá thật lớn! Cuối cùng vẫn phải có người đổ máu... Các ngươi cần cho Ngô Văn Uyên một câu trả lời thỏa đáng!
Không có nửa điểm đình trệ, Bạch Nhạc nói tiếp:
- Thứ ba... Kể từ hôm nay, Diệp gia nhất định phải triệt chỉnh đốn và cải cách, nếu lại có người lấy danh nghĩa Diệp gia vi phạm pháp lệnh, mà các ngươi không thanh tẩy, ta sẽ thay các ngươi thanh tẩy, thậm chí là... Để cho Diệp gia hoàn toàn biến mất!
Nói đến đây, đột nhiên trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một đạo sát khí khủng bố.
- Bằng lòng, chúng ta bằng lòng!
Diệp Hiểu Nhân phục hồi lại tinh thần, nhất thời khôi phục bình tĩnh, trên mặt lộ ra nụ cười khổ sở, nhưng vẫn lập tức đáp ứng.
Bất kể Diệp Hiểu Nhân có bao nhiêu khuyết điểm, nhưng nàng thật sự là nhân vật xuất sắc nhất Diệp gia trong thế hệ này.
Đặc biệt dưới loại tình huống này, vì kéo dài Diệp gia, bất kể Bạch Nhạc đưa ra điều kiện gì, nàng cũng chỉ có thể bằng lòng.
- Động thủ đi!
Ánh mắt Bạch Nhạc rơi vào trên người Diệp nhị gia và Diệp Thất, không đau không vui nhàn nhạt mở miệng nói.
Cho dù Diệp Hiểu Nhân lãnh khốc như nào, giờ khắc này, trong lòng cũng không khỏi run lên!
Diệp nhị gia là cha nàng, mà Diệp Thất là người từ nhỏ đã yêu thương nàng.
Hai người này đều là người thân nhất của nàng, nhưng hôm nay nàng lại phải tự tay phế bỏ tu vi của bọn hắn.
Viền mắt Diệp Hiểu Nhân hiện lên vẻ đỏ hồng, lần nữa rơi lệ, nhưng vẫn dứt khoát xuất thủ, tự mình phế bỏ Tinh Cung của Diệp nhị gia và Diệp Thất.
Giờ khắc này, dường như Diệp Hiểu Nhân đã hoàn thành một lần rèn luyện tâm linh.
Từ tiểu thư Diệp gia, chân chính biến thành gia chủ Diệp gia.
Rất đau, nhưng cái này chính là hiện thực.
Bạch Nhạc liếc mắt nhìn mọi người, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Trước đó, ta vừa tới vương thành, có người nói với ta, ở chỗ này, quy củ là quan trọng nhất!
- Hiện tại ta liền trả lại câu nói này cho các ngươi! Quy củ ta lập ra, chính là điều kiện kéo dài Diệp gia!
- Nếu như các ngươi có người bất mãn, muốn trả thù ta! Ta tùy thời xin đợi!
- Chỉ là, trước khi các ngươi có năng lực giết chết ta... Tốt nhất nên thu liễm cho ta, ta có thể bỏ qua cho các ngươi một lần, nhưng tuyệt sẽ không bỏ qua lần thứ hai!
Nói xong những lời này, Bạch Nhạc thẳng thắn xoay người rời đi.
Hắn cũng không có hứng thú thật sự đi vào Diệp phủ, nghe những người này ca tụng công đức, nhìn từng gương mặt dối trá kia!
Hắn cũng biết, chưa chắc người Diệp gia sẽ thật sự ăn năn.
Nhưng hắn cũng không để bụng!
Hôm nay, hắn đã lập xuống quy củ cho Diệp gia, chỉ cần người Diệp gia sợ hắn, sẽ không có can đảm vi phạm quy củ hắn lập xuống.
Như này là đủ rồi!
Giống như Diệp Huyền đại sư trước đây, hắn căn bản không cần nói quy củ với ai, giảng đạo lý với ai, ý chí hắn chính là quy tắc, chính là đạo lý.
Trên đời này, thứ thực sự có thể tín nhiệm cũng không phải là quy củ... Mà là thực lực!
Ba ngày sau, Bạch Nhạc bước vào trong hoàng cung lần nữa.
Ba ngày nay, Ngô Văn Uyên đã ung dung hoàn thành thanh tẩy, triệt để củng cố hoàng quyền.
Chỉ là, không biết vì sao, chỉ cần nghĩ đến trước đó Bạch Nhạc dùng một kiếm chém rụng đầu Tam hoàng tử, trong lòng hắn lại không kéo lên được loại hưng phấn kia.
Thời điểm Diệp Huyền đại sư còn sống, hắn chưa từng ý thức được, sẽ có người dễ dàng uy hiếp, thậm chí chém giết hoàng đế Đại Càn Vương Triều như vậy.
Mặc dù Tam hoàng tử vừa mới hoàn thành lễ lên ngôi đã bị giết, về sau cũng sẽ không lưu lại ghi chép chân thực.