Ngược lại là trong góc, có một cái lệnh bài màu xám, thu hút sự chú ý của Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc cầm cái lệnh bài màu xám trong tay, lập tức cảm thụ được một cỗ khí tức tử vong, giống như chỉ cần nắm cái lệnh bài này trong tay, sinh mệnh lực sẽ chậm rãi trôi qua.
Quan sát tỉ mỉ một chút, rất nhanh Bạch Nhạc liền nhìn thấy hai chữ Tử Linh trên lệnh bài!
Chính diện là linh, mặt trái là tử!
Bằng trực giác, Bạch Nhạc liền cảm nhận được cái lệnh bài này cất giấu bí mật cực lớn, hơn nữa cũng có thể là bảo vật quan trọng nhất bên trong chiếc nhẫn của Chung Bất Nhị.
Làm xong tất cả, Bạch Nhạc liền vào trong động phủ nghỉ ngơi một chút.
Cùng lúc đó, Lưu Thủy cũng đã rời khỏi Mang Sơn, chạy tới ngọn núi Y Xuyên lão tổ ở lại.
Lưu Thủy không có nói nhảm, trực tiếp giải thích tất cả tin tức hai ngày nhận được, từ việc giao thủ cùng Chung Ly, đến khi bị cuốn vào trong hắc vụ, thần hồn bị thương, hôn mê một lần.
Trong thời gian này, mỗi một chi tiết nhỏ đều được Lưu Thủy nói rõ ràng.
- Sư tôn, chính là như vậy... Ta chỉ thực sự không nghĩ ra, tại sao tên Chung Ly kia đột nhiên thay đổi lợi hại như vậy! Cái kia căn bản không phải là lực lượng Tinh Cung Cảnh có khả năng có được!
Bình tĩnh nghe xong miêu tả của Lưu Thủy, Y Xuyên khẽ nhíu mày:
- Ngươi nói, tên thanh niên họ Nghiêm, cứu ngươi trở về, vì sao hắn có thể không bị hắc vụ ảnh hưởng?
- Thần hồn người này cực mạnh, hơn nữa có khả năng chuyên môn tu luyện pháp môn, luyện hóa thần hồn! Trước đó giao thủ cùng người Hắc Ám Thiên ở ở hắc chiểu trạch, đã từng toàn thân trở ra từ trong hắc vụ, là một nhân vật không tầm thường.
Nhắc tới Bạch Nhạc, Lưu Thủy cũng không tiếc lời ca tụng.
Y Xuyên lão tổ lắc đầu, bình tĩnh đáp:
- Có thể làm cho ngươi không có năng lực phản ứng, đã trực tiếp hôn mê, thì cường độ công kích thần hồn của đối phương, đã có thể so với Tinh Hải, hơn nữa còn phải là cường giả Tinh Hải Cảnh am hiểu công kích thần hồn mới được.
- Ngươi nói hắn có thể ở trong hắc vụ cứu ngươi ra... Nói rõ, thần hồn hắn phải đạt được cấp độ Tinh Hải Cảnh!
Y Xuyên lão tổ dừng một cái, tiếp tục nói:
- Hơn nữa, ta có một cái suy đoán, giả sử là thật mà nói... Hắn có thể cứu được ngươi mới càng khó tin!
Trong mắt Y Xuyên lão tổ lộ ra một tia tinh mang, trầm giọng nói:
- Tên nhân loại này, ta muốn gặp một lần!
- Chuyện này có gì khó khăn, ngày mai ta dẫn hắn tới gặp sư tôn là được.
Lưu Thủy gật đầu, lập tức đáp ứng.
- Cần gì phải ngày mai!
Y Xuyên lão tổ cười lạnh một tiếng, chậm rãi mở miệng nói:
- Tối nay, ta sẽ đi cùng ngươi về Đãng Mang Nhai, tự mình nhìn tên tiểu tử này một chút.
Tối nay? !
Nghe được hai chữ này, trong lòng Lưu Thủy không khỏi nhảy lên:
- Lão tổ hoài nghi hắn cấu kết với Hắc Ám Thiên?
- Không sai!
Y Xuyên lão tổ gật đầu, chậm rãi nói:
- Ngươi đấy, vẫn quá dễ dàng tin tưởng người khác! Trên đời này cường giả am hiểu Thần Hồn Chi Đạo vốn cực nhỏ, chớ đừng nói chi là thiên tài có thể ở Tinh Cung Cảnh liền sở hữu thần hồn Tinh Hải Cảnh.
- Nếu có, người này chắc chắn đã sớm danh chấn thiên hạ, hắn ngay cả một cái tên cũng không chịu nói, đủ để chứng minh người này cực kỳ tự phụ, thậm chí khinh thường dùng tên giả.
Trong mắt Y Xuyên lão tổ lộ ra một tia hàn mang, trầm giọng nói:
- Nếu người này không có liên quan cùng Hắc Ám Thiên, chính là thiên tài cao cấp nhất, có mưu đồ khác... Dạng người này, ngươi không khống chế được! Bất kể như thế nào, lão phu cũng muốn gặp hắn một lần, xác định thân phận của hắn mới được.
- Không đến mức đó chứ!
Lưu Thủy có chút do dự nói:
- Nếu như hắn thật sự cấu kết cùng Hắc Ám Thiên, giết chết ta cũng chỉ là sự tình trở tay, cần gì phải cứu ta trở về?
- Ngươi đánh giá ngươi quá cao rồi... Sợ rằng sinh tử của ngươi còn không được người ta nhìn vào mắt!
Y Xuyên lão tổ lắc đầu, chậm rãi nói.
Có mấy lời nghe rất không thoải mái, nhưng trên thực tế, khả năng này mới là đúng.
Nếu như người khác nói lời như vậy, khả năng Lưu Thủy còn muốn cãi một phen, nhưng từ miệng Y Xuyên lão tổ nói ra, hắn lại không có một chút tức giận.
Đương nhiên, lúc này trong lòng Lưu Thủy cũng vẫn có chút xem thường.
Thế nhưng đến đêm khuya, hắn theo Y Xuyên lão tổ trở về Đãng Mang Nhai, mở động phủ ra, phát hiện đối phương thật sự không có ở đó, mới chính thức bị hù dọa.
Y Xuyên lão tổ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lưu Thủy, cũng không có mở miệng trách cứ.
Kết quả này, vốn là trước khi tới, hắn cũng đã nghĩ đến.
Bây giờ chính là muốn cho vị đệ tử này học một bài học, để cho hắn biết rõ, thế giới này phức tạp, cùng với hắn bé nhỏ không đáng kể.
- Bách Sự Thông! ! !
Trong mắt lộ ra một tia tinh mang hoảng sợ, Lưu Thủy lạnh lùng mở miệng nói.
Thời điểm trở về, hắn đã nhận được tin tức, mặc dù tiểu tử họ Nghiêm biến mất không thấy, nhưng Bách Sự Thông vẫn còn ở đây.
Bây giờ hắn tràn đầy lửa giận, muốn trút xuống trên người Bách Sự Thông.
Chỉ là, lời Lưu Thủy vừa mới ra khỏi miệng, thậm chí còn chưa chờ hắn xoay người đi ra ngoài tìm Bách Sự Thông, đã chợt đón nhận ánh mắt băng lãnh của Y Xuyên lão tổ.