Trên thực tế, những lời này chỉ sợ bản thân gã cũng không tự tin được.
Bật cười lớn, Bạch Nhạc cũng không từ chối:
- Đi nghỉ đi, có việc ta sẽ tìm ngươi.
Nhận được đáp án coi như đồng ý của Bạch Nhạc, Bách Sự Thông nhất thời phấn chấn, chạy đi như bay.
...
- Ý ngươi nói, Chung Bất Nhị đã chết?
Hắc Ám Thiên, ánh mắt của đại trưởng lão Tử Linh Tông hơi khựng lại, chậm rãi đáp.
- Vâng!
Gật đầu, Dương Nhạc trầm giọng đáp:
- Đã nghiệm chứng, Chung Bất Nhị bây giờ là giả mạo, chắc là một vị cao thủ tinh thông huyễn thuật, không dám rút dây động rừng, chỉ bằng nói chuyện thì không phán đoán được lai lịch của đối phương, có điều hắn luyện hóa Chung Ly làm ma thi, hiển nhiên cũng là người trong ma đạo.
- Như thế thật kỳ lạ.
Hơi kinh ngạc, con mắt của đại trưởng lão hơi nheo lại, chậm rãi nói:
- Cao thủ tinh thông huyễn thuật trên đời này bản thân như lông phượng vảy rồng, còn là ma tu thì càng hiếm, không lý nào lại nhúng tay vào vũng nước đục này mới đúng.
- Trận chiến ở Đạo Lăng Sơn, trong cấm địa thượng cổ mặc dù đã tử thương vô số nhưng người còn sống đều có hy vọng tấn công Tinh Hải, có phải là một thiên tài ma đạo tân tấn không?
- Vậy thì tra đi, có thể có thực lực đó không phải là tu hành giả bình thường, chỉ cần dụng tâm là sẽ tra ra được manh mối.
- Vâng!
- Còn nữa, phải tăng tốc đàm phán với bọn Mang Sơn, Đạp Thiên Ma Quân... thời gian không còn nhiều, không thể cho tam đại thiên tông quá nhiều thời gian khôi phục được, bằng không, trận chiến này sẽ không nắm chắc được.
Mắt hơi nheo lại, đại trưởng lão lần nữa phân phó.
- Đại trưởng lão yên tâm, ta sẽ nhanh chóng bàn bạc.
- Ngươi làm việc ta đương nhiên yên tâm! Đi đi, dụng tâm mà làm, Tử Linh Thần sẽ không bạc đãi ngươi.
Khẽ vuốt cằm, đại trưởng lão bình tĩnh nói.
- Cẩn tuân đại trưởng lão phân phó.
Khom người cúi đầu, Dương Nhạc lui ra ngoài.
Sau khi Dương Nhạc rời đi, trong mắt đại trưởng lão mới lóe lên sắc thâm thúy.
- Lại là một bản mệnh mã thi nữa... thật đúng là người này sốt ruột hơn người kia!
Giễu cợt xong, đại trưởng lão sờ khuôn mặt già nua, trong mắt lóe lên tia sáng, lẩm bẩm:
- Không vội, không lâu nữa... lão phu có thể nghịch thiên cải mệnh cho các ngươi xem!
Đối với bọn Chung Ly, Lưu Thủy, sự xuất hiện của Bạch Nhạc đương nhiên là đại sự, nhưng thực tế, nhìn ở góc độ khác thì cũng chỉ là một việc nhỏ xen giữa mà thôi.
Mang Sơn, Hắc Ám Thiên, cả Đạp Thiên Ma Quân liên minh lại, tự xưng tân giáo.
Tam phương nhiều lần thăm dò, sau đó rốt cục đạt thành ăn ý, mở hội đàm.
Có tư cách tham gia hội đàm lần này chỉ có cường giả Tinh Hải Cảnh.
Cụ thể nói chuyện gì, người ngoài không được biết.
Nhưng rất nhanh đã có tin tức truyền ra, tam phương chọn Đạo Lăng Thiên Tông là đối tượng công kích, hơn nữa đã định thời gian vây công Đạo Lăng Thiên Tông, ngày mùng bảy tháng tư!
Ngày mùng bảy tháng tư!
Đây là một thời gian rất có ý nghĩa.
Mấy năm trước, chính ngày này Thông Thiên Ma Quân lên Đạo Lăng Sơn, khiến trời giáng mưa máu, tự tay đánh bại thần thoại bất bại Đạo Lăng, làm Đạo Lăng Thiên Tông rơi xuống từ thần đàn không thể lay động.
Bây giờ bọn họ lần nữa chọn ngày này chính là định dùng nó để chấm dứt Đạo Lăng Thiên Tông, mở ra một thời đại mới.
Thời đại thiên hạ thuộc về ma tu!
Hơn nữa, tin tức này cũng không bị giấu giếm mà truyền công khai khắp thiên hạ.
Bây giờ cách ngày mùng bảy tháng tư chưa tới hai tháng.
Trong hai tháng này cũng đã đủ làm tin tức truyền khắp thiên hạ.
Nhưng mà khi Bạch Nhạc nhận được tin này, phản ứng đầu tiên không phải chú ý vào ý nghĩa ngày mùng bảy tháng tư, mà là mùi âm mưu phía sau chuyện này.
Hầu như không cần hỏi, Bạch Nhạc dám xác định, đây nhất định là ý của Hắc Ám Thiên.
Lựa chọn như vậy cũng khẳng định suy đoán trước đó của Bạch Nhạc.
Người của Hắc Ám Thiên muốn làm cả giới tu hành đều náo động, cũng chỉ có chọn như vậy mới có thể tạo nên đại thế, hấp dẫn nhiều cao thủ, lấy giết chóc để bồi dưỡng ma thi chân chính.
Trước khi Diệp Huyền đại sư vẫn lạc, từng nói thế gian không còn Hóa Hư.
Nhưng thực tế ai cũng biết, cường giả Hóa Hư không thể nào không còn ai, điểm này Bạch Nhạc cũng tin, người của Hắc Ám Thiên không phải không biết.
Nhưng cho dù như thế, đối phương vẫn dám trắng trợn động thủ như vậy, chỉ có một lý do có thể giải thích.
Vị Tử Linh Thần nắm Bán Thần Lĩnh Vực trong tay thật sự tồn tại.
Cường giả Hóa Hư hoặc là chưa chết hết, nhưng cường giả đứng đầu chân chính chắc chắn đã không còn tại thế.
Đạo Lăng Thánh Nữ, Thông Thiên Ma Quân, Diệp Huyền đại sư!
Ba người này mới là nhân vật hàng đầu chân chính của thời đại trước đó.
Bọn họ vẫn lạc liền đại diện thời đại trước đã kết thúc.
Trừ họ, những nhân vật như Mặc Kình, Diệp Lăng Vân cũng đã lần lượt qua đời, cường giả Hóa Hư còn lại cho dù có cũng đã không còn lực thống trị như trước.
Lần này một khi bán thần giáng thế thì chắc chắn sở hữu thực lực mang tính áp đảo.
Chỉ riêng việc có thể tế luyện ra ma thi thực sự đã có khả năng làm cả giới tu hành nghiêng trời lệch đất.