Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1514 - Chương 1514: Truy Tìm Vong Ưu Lão Yêu

Chương 1514: Truy tìm Vong Ưu lão yêu Chương 1514: Truy tìm Vong Ưu lão yêu

- Đa tạ công tử đã giúp ta giải thoát...

Để lại một câu cuối cùng, thần hồn của nàng hoàn toàn vỡ nát, ầm ầm ngã xuống đất, tắt thở.

Ngay lúc đó, khí tức tử vong trong cơ thể nàng cũng hóa thành một chùm hắc vụ, không ngừng vọt vào trong cơ thể Chung Ly.

Bản mệnh ma thi chém giết thôn phệ lẫn nhau vốn là bản năng.

Chung Ly cũng cảm thấy thê thảm thay nàng nhưng vẫn không khống chế được cơ thể nhào tới, điên cuồng thôn phệ mỗi một phần sức mạnh trong cơ thể đối phương.

Nhìn ánh mắt thoải mái trước khi chết của đối phương, Bạch Nhạc không khỏi khẽ thở dài.

Lại một kẻ đáng thương nữa.

Lấy người luyện thành ma thi, thậm chí còn giữ lại ý thức để trở thành phương tiện giết chóc, phương thức tu hành như vậy thực sự quá tàn khốc.

So ra, cách giết người lấy xương, luyện thành Bạch Cốt Hóa Thân của Bạch Cốt Thần Giáo quả thực quá ôn hòa.

Chỉ là, cho dù là Bạch Cốt Thần hay vị Tử Linh Thần kia đều truyền xuống phương pháp này, sợ là cũng không có chút suy nghĩ nào.

Lúc trước Bạch Cốt phu nhân từng nói, Bạch Cốt Thần Giáo không ngừng cử hành huyết tế, giết người luyện chế Bạch Cốt Hóa Thân là vì cung cấp sinh cơ cho Bạch Cốt Thần, giúp ông ta tỉnh lại từ cơn mê.

Như vậy, bây giờ Tử Linh Thần có phải cũng có dụng ý như vậy khi điều khiển người của Hắc Ám Thiên luyện chế ma thi?

Nhất thời, trong đầu Bạch Nhạc xuất hiện vô số suy nghĩ.

Trong chốc lát, Chung Ly cũng đã cắn nuốt hết sức mạnh bản mệnh ma thi của Dương Nhạc. Chỉ là khi nhìn thi thể đối phương, trong mắt Chung Ly không khỏi tỏa ra thần sắc sợ hãi mà phức tạp.

Lần này mặc dù là gã thôn phệ sức mạnh của đối phương, nhưng ai dám nói lần tiếp theo người bị thây ma thôn phệ không phải là gã chứ?

Trước mặt sinh tử vô cùng sợ hãi, huống chi là cách chết như vậy?

- Nàng là đạo lữ của Cực Lạc lão tổ, đã từng là đối tượng được vô số người trong Hắc Ám Thiên mến mộ... không ngờ lại đã sớm bị Cực Lạc lão tổ luyện thành ma thi!

Trong miệng đắng chát, Chung Ly không khống chế được tâm tình, nhẹ giọng nói.

Nghe lời Chung Ly nói, Bạch Nhạc không khỏi khựng lại.

Mặc dù hắn cảm thấy nữ tử kia là người đáng thương, nhưng không ngờ còn có thân phận như vậy, nhất thời sự chán ghét của hắn với Dương Nhạc, với Hắc Ám Thiên tăng lên vài phần.

- Chủ nhân, người nói xem... có phải ta cũng sẽ có ngày biến thành dáng vẻ này không, nếu có ngày như vậy, không bằng giờ ta chết ngay lập tức!

Nhìn thi thể nữ nhân kia, Chung Ly nói.

Hơi trầm mặc, Bạch Nhạc chậm rãi nói:

- Chung Bất Nhị đã chết, ngươi không phải ma thi của ai... ngươi là chính ngươi! Cho nên cho dù đã không còn sinh cơ, ngươi cũng vẫn còn sống, còn sống... thì vẫn còn hy vọng!

Trước đó, Bạch Nhạc không để bụng tới sinh tử của Chung Ly, nhưng giờ Chung Ly tự lựa chọn đứng ra giúp hắn làm hắn có thêm vài phần hảo cảm với Chung Ly, vì thế mới nói vậy.

- Nếu ngươi biết ta thì nên biết, ta đã rơi vào tuyệt cảnh không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng vẫn có thể sống tới giờ.

Một câu nói này nhất thời làm hai mắt Chung Ly tỏa sáng.

Bây giờ Bạch Nhạc cũng không còn là Bạch Nhạc không chút tiếng tăm gì trước đây, lời đồn về Bạch Nhạc rất nhiều trò gian trá, đủ loại phiên bản.

Nhưng cho dù là phiên bản nào, Bạch Nhạc đều có thể trọng sinh từ tuyệt cảnh vô số lần, bây giờ vẫn có thể đứng ở đây, đứng ở độ cao này.

Trong cấm địa thượng cổ, khi Bạch Nhạc tới gần tuyệt cảnh nhưng vẫn có thể nói một câu, ta không tin số mệnh, câu nói này lưu truyền rộng rãi, làm vô số người sùng bái.

Bây giờ lời như vậy nói ra từ miệng Bạch Nhạc chắc chắn là mang sức thuyết phục cực lớn.

Chung Ly ngẩng đầu lên, muốn nói lời cảm tạ với Bạch Nhạc thì mới phát hiện ra Bạch Nhạc đã sớm bay ra ngoài.

Nghĩ lại, Chung Ly liền phản ứng lại.

Vong Ưu lão nhân!

Mặc dù Cực Lạc lão tổ đã chết, nhưng Vong Ưu lão nhân lại nhân cơ hội đó để chạy trốn, Tiểu Bạch Long đang đuổi theo, không biết có đuổi kịp hay không, hiển nhiên Bạch Nhạc cũng không tính tha cho Vong Ưu lão nhân.

Cho dù là vì che giấu tung tích hay là diệt cỏ tận gốc, miễn trừ hậu họa, Bạch Nhạc đều có lý do đuổi theo để giết chết lão.

...

Ngaooooooo

Nhìn sơn lâm trước mắt, Tiểu Bạch Long gầm lên giận dữ.

Nó đuổi theo Vong Ưu lão yêu tới đây, vốn cho rằng có thể ung dung giết đối phương, mang thi thể về cho Bạch Nhạc, nhưng không ngờ Vong Ưu lão yêu cực gì gian hoạt, đã sớm bày trận pháp trong rừng núi này. Nó mới vừa xông vào đã mất phương hướng.

Mặc dù bằng vào thực lực cường hãn của nó rất nhanh đã đánh vỡ trận pháp, nhưng đợi khi nó ra ngoài, Vong Ưu lão yêu đã sớm mất tích.

Ngay lúc Tiểu Bạch Long gầm gừ, Bạch Nhạc cũng đuổi tới.

Cho tới giờ, giữa Bạch Nhạc và TIểu Bạch Giao đã rất có sự ăn ý, mặc dù Tiểu Bạch Long không thể nói chuyện nhưng cũng có thể làm cho Bạch Nhạc hiểu ý của nó.

Đứng giữa rừng núi, trong mắt Bạch Nhạc hiện lên một tia sáng, nhưng trong lòng thì lại xuất hiện cảm giác nguy hiểm.

Tiểu Bạch Long đã bị đối phương cắt đuôi là chuyện trước kia hắn không ngờ, chuyện này không thể trách Tiểu Bạch Long, chỉ có thể nói Vong Ưu lão yêu khó đối phó hơn trong dự đoán nhiều.

Bình Luận (0)
Comment