Mặc dù Bạch Nhạc cường đại nhưng cuối cùng cũng không phải thần.
Dưới tình huống như vậy, Bạch Nhạc cũng không thể tìm ra được lão trong khu rừng này được. E là một khi đối phương thoát đi sẽ lập tức tùy ý biến ảo dung mạo và khí tức, còn muốn bắt lại thì khó như lên trời.
Nếu như là bình thường, không đuổi kịp thì thôi.
Bạch Nhạc đến Mang Sơn vốn không nghĩ tới chuyện che giấu tung tích hoàn toàn, hơn nữa không phải chỉ giết một mình Chung Bất Nhị, đối phương cũng không biết, hắn ở trong Đãng Mang Nhai, cho dù tin tức truyền tới Hắc Ám Thiên thì cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Còn như trở thành kẻ địch với Hắc Ám Thiên, Bạch Nhạc thật sự không quan tâm.
Nhưng vấn đề ở chỗ... trước đó Vong Ưu lão yêu từng lấy Bạch phủ ra uy hiếp hắn.
Hơn nữa, trước đó Đại Càn Vương Triều điều tra Vong Ưu lão yêu, Bạch Nhạc biết rõ đối phương căn bản là
Sau khi giết người liền nhanh chóng biến mất trong biển người, khó tìm ra được.
Dưới tình huống như vậy, Vong Ưu lão yêu cau khi nhận thua thiệt sẽ nhanh chóng tới Thanh Châu để trả thù, bây giờ Bất Tử Thanh Vương không biết đã khôi phục hay chưa, sợ rằng khó bảo vệ Bạch phủ.
Hơn nữa thủ đoạn của Vong Ưu lão yêu quỷ dị, nếu thật muốn hạ sát thủ thì căn bản khó lòng phòng bị.
Tinh thông huyễn thuật, lão dễ dàng biết được quan hệ của mình và Bạch Thanh Nhã từ trong Bạch phủ, thậm chí cả Tô Nhan cũng khó thoát độc thủ.
Uy hiếp như vậy đối với Bạch Nhạc thực sự sự quá nghiêm trọng, nếu như không thể giải quyết quả thực làm hắn ăn ngủ không yên.
Dường như trong nháy mắt, Bạch Nhạc liền quyết định cho dù phải đuổi tới chân trời góc biển, hắn nhất định phải giết được Vong Ưu lão yêu, chấm dứt hậu họa.
Bây giờ vấn đề duy nhất là làm thế nào tìm ra được lão!
- Đại trưởng lão, đêm qua Cực Lạc đã... vẫn lạc!
Sáng sớm ngày hôm sau liền có người tới trước mặt đại trưởng lão của Hắc Ám Thiên.
Con mắt đang híp lại chợt mở ra, đại trưởng lão trầm giọng nói:
- Là ai làm?
- Là Chung Bất Nhị!
Thoáng do dự, người đó cũng khó tin được.
Chung Bất Nhị có thực lực gì ai cũng biết, có thể nói là một người yếu nhất trong những lão tổ Tinh Hải Cảnh trong Hắc Ám Thiên, nói Chung Bất Nhị giết Dương Nhạc xác thực làm người ta khó tin được.
Nhưng sự thực đã sờ sờ, mặc dù Chung Bất Nhị không lộ diện, nhưng caao thủ của Hắc Ám Thiên điều tra thì không khó phát hiện, Chung Ly là bản mệnh ma thi của hắn đã có thực lực tăng vọt, hiển nhiên là kết quả sau khi cắn nuốt hết bản mệnh ma thi của Dương Nhạc rồi tiến hóa.
- Chung Bất Nhị!
Lặp lại cái tên này, trong mắt đại trưởng lão lóe lên ánh sáng lạnh, lạnh nhạt nói:
- Còn manh mối gì không?
Lúc trước tin tức Chung Bất Nhị bị giết, bị cao thủ huyễn thuật ngụy trang là do Dương Nhạc truyền về, cũng chưa nói với ai.
Nhưng lão biết rõ, chỉ là không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, lão cũng không nói ra, chỉ bình tĩnh hỏi.
- Vong Ưu lão nhân cũng tới Mang Sơn, hơn nữa vẫn luôn có liên hệ với Cực Lạc, chuyện đêm qua hẳn là Vong Ưu lão nhân cũng tham gia.
Dừng một chút, người kia nói tiếp:
- Đại trưởng lão, ta hoài nghi bên cạnh Chung Bất Nhị có cao thủ hỗ trợ, bằng không, Vong Ưu lão nhân liên thủ với Cực Lạc, hắn căn bản không có tư cách phản kháng.
- Vong Ưu lão nhân cũng chết sao?
- Không!
Lắc đầu, người kia trầm giọng đáp:
- Vong Ưu lão nhân hẳn đã chạy thoát!
- Vậy tìm ra lão, ta muốn biết là do ai ra tay!
Ngẩng đầu, đại trưởng lão lạnh lùng nói.
- Vâng!
...
Dường như là đồng thời, chuyện Cực Lạc lão tổ vẫn lạc cũng truyền tới Mang Sơn và bên tân giáo.
Mặc dù bọn họ nhận được tin tức không tường tận như Hắc Ám Thiên, nhưng tin tức có cao thủ thần bí xuất thủ giết chết Cực Lạc lão tổ, dọa lui Vong Ưu lão nhân vẫn lan truyền nhanh chóng.
Tin tức dạng này làm cả Mang Sơn đều sôi trào.
Cho dù là Cực Lạc lão tổ hay Vong Ưu lão nhân đều là cao thủ Tinh Hải Cảnh không tầm thường. Hai người này liên thủ lại vẫn nhận kết cục vừa chết vừa trốn làm sao có thể khiến người ta không kinh hãi được? Trên đời này, cao thủ có thể làm được chuyện đó sợ cũng không còn nhiều.
- Sư tôn... đêm qua Nghiêm công tử đã ra ngoài, đến giờ chưa về!
Đãng Mang Nhai, trong miệng Lưu Thủy hơi đắng chát, nhẹ giọng nói.
...
Trước đó đã đoán được kết quả này, nhưng khi Y Xuyên lão tổ nghe được tin tức, trong lòng vẫn khó tránh sự chấn động.
Sau khi gặp lại lần nữa, lão cũng cảm nhận được đối phương có thực lực rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh tới mức này.
Chuyện này không khỏi quá hoảng sợ.
Bây giờ Đại Càn Vương Triều còn có cường giả như vậy sao?
- Tra ra chút manh mối nào không?
Y Xuyên lão tổ lần nữa hỏi.
- Tạm thời chưa có.
Gượng cười, Lưu Thủy lắc đầu:
- Trước kia Đại Càn Vương Triều cũng tổn thất nặng nề, hoàng gia chết hết, người của các đại gia tộc còn lại mặc dù cũng có chút xuất sắc nhưng chưa từng nghe nói có cao thủ bậc này.
- Không có...
Hơi trầm ngâm, Y Xuyên lão tổ không khỏi lần nữa nhíu chặt lông mày.