Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1526 - Chương 1526: Đại Lễ

Chương 1526: Đại lễ Chương 1526: Đại lễ

Vù vù!

Lần nữa nghe được cái tên này, trong đầu đệ tử kia nhất thời trống rỗng!

Bạch Nhạc!

Đối phương xác thực là không nói ra chút lai lịch nào, cũng không nói là đệ tử của tông môn nào, càng không nói sư phó là người phương nào, thậm chí tới từ đâu cũng không nói.

Nhưng mà... một cái tên này đã đủ, nào còn cần giải thích dư thừa gì.

- A a a!

Đệ tử kia nhất thời kêu lên sợ hãi, lập tức đưa tay che miệng, khó tin nhìn chằm chằm Bạch Nhạc.

- Ngươi, ngươi, ngươi thực sự là Bạch Nhạc?

Trên mặt là nụ cười nghiền ngẫm, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Không thể giả được, trên đời này người tên Bạch Nhạc có không ít, nhưng người dám tới Tiên Du Kiếm Cung bái sơn... chắc cũng chỉ có mình ta.

Lần này, đệ tử kia rốt cục phản ứng kịp, không đoái hoài đang nói chuyện với Bạch Nhạc, xoay luôn người sang chỗ khác gân giọng hô lớn:

- Nhanh đi hồi bẩm trưởng lão, không, hồi bẩm chưởng giáo chân nhân, Bạch Nhạc đến đây bái sơn!

Ban đầu chỉ có một mình gã hô, sau đó nhanh chóng có đệ tử Tiên Du Kiếm Cung phản ứng lại, nháy mắt một truyền mười, mười truyền trăm, tin tức nhanh chóng truyền tới đồng sự Tiên Du Kiếm Cung, câu Bạch Nhạc đến đây bái sơn cũng vang vọng quần sơn.

Hai tay thả lỏng phía sau, gió núi thổi hiu hiu, bạch y bay bay theo gió, trường kiếm bên hông cũng mới được thắt hơn phân nửa, treo rất tùy ý, nhưng một khắc này, thân ảnh vốn không thu hút kia lại chợt mang phong tư tuấn dật, khiến người ta nhìn đã khiếp sợ.

Trên đời này, tuấn dật xuất trần nhất không phải là búi tóc thế nào, treo trường kiếm ra sao, mà là đó là ai!

Một người, một kiếm, một áo trắng!

Như vậy... chính là có một không hai!

- Không biết Bạch phủ chủ giá lâm, không tiếp đón từ xa!

Trong chớp mắt, trên không của Tiên Du Kiếm Cung chợt lóe lên tia sáng kì dị, một chốc đã có vài chục vị đệ tử ngự kiếm phi hành, hình thành kiếm trận trên bầu trời, bề ngoài là đang nghênh tiếp, nhưng trên thực tế, chỉ cần một mệnh lệnh liền hóa sát trận, vây công Bạch Nhạc.

Ngay lúc đó, chưởng giáo chân nhân tân nhậm của Tiên Du Kiếm Cung cùng với mấy vị trưởng lão cũng đều bay tới.

Chưởng giáo chân nhân tân nhậm cũng không lớn tuổi, nhìn qua chỉ là một người trung niên bình thường, trên người tỏa ra hòa khí, thiếu chút nhuệ khí, nhưng lại có vẻ rất ung dung.

Hơi ôm quyền, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Bạch Nhạc bái kiến chưởng giáo chân nhân.

- Bạch phủ chủ không quản vạn dặm xa chạy tới bổn tông, không biết có gì chỉ giáo?

Đối mặt với Bạch Nhạc, đối phương hiển nhiên cũng không có hảo cảm gì. Không đợi chưởng giáo chân nhân lên tiếng, một vị trưởng lão ở bên cạnh liền mở miệng chất vấn.

Chân mày khẽ nhếch, Bạch Nhạc nhàn nhạt nói:

- Đường đường là một trong tam đại kiếm tông, xin hỏi, đây là đạo đãi khách của quý tông sao?

Đối mặt với câu chất vấn của đối phương, Bạch Nhạc có vẻ bình tĩnh, nhẹ nhàng chặn họng một câu.

- Có khách tới, chúng ta đương nhiên là hoan nghênh, nhưng các hạ thân là truyền nhân Ma Quân, lại không mời mà tới, ai biết có phải ác khách lâm môn hay không?

Trưởng lão kia hừ lạnh, phản bác.

- Hay cho câu ác khách lâm môn!

Khóe miệng khẽ nhếch, Bạch Nhạc thong thả nói:

- Đã như vậy, ác khách ta đành rời đi... chỉ tiếc, phần đại lễ này không biết nên đưa cho ai!

- Đại lễ? Ngươi thì có thể tặng được đại lễ gì?

Trưởng lão kia vô ý thức phản bác một câu, chỉ là vừa dứt lời thì ánh mắt liền nhìn thanh kiếm đang buộc bên hông Bạch Nhạc, nhất thời sắc mặt cứng đờ.

- Lui ra!

Khoát tay, chưởng giáo chân nhân chậm rãi nói:

- Bạch phủ chủ ở xa tới là khách, mời vào tông!

Hừ lạnh, trưởng lão kia vẫn mạnh miệng:

- Bạch Nhạc, cho ngươi vào ngươi dám vào sao?

Bây giờ trong Tiên Du Kiếm Cung cũng không còn cường giả Hóa Hư, nếu ở trước tông môn, bọn họ không có cách gì với Bạch Nhạc, nhưng một khi hắn dám bước vào trong tông môn, bằng vào đại trận hộ tông thì kết quả sẽ khác.

Câu này nghe là đang châm chọc Bạch Nhạc, nhưng trên thực tế là đang thăm dò.

Giả sử Bạch Nhạc đến với ác ý, sợ là nói gì cũng không dám bước vào trong.

Nhẹ liếc đối phương, khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên sự đùa cợt, cũng không để ý tới lão nữa, ngón tay nhẹ khều, trường kiếm bên hông chợt ra khỏi vỏ, hạ xuống chân Bạch Nhạc.

- Nhập gia tùy tục, chưởng giáo chân nhân, mời!

Ngự kiếm phi hành!

Chỉ chiêu thức ấy liền khiến xung quanh phải xôn xao, những đệ tử Tiên Du Kiếm Cung trong ánh mắt nhìn Bạch Nhạc cũng nhiều thêm sự sùng bái.

Mặc dù ở cấp độ tông môn, Tiên Du Kiếm Cung và Bạch Nhạc không thể nói là hòa thuận, nhưng đối với đệ tử tuổi còn trẻ thì lại vẫn có cảm xúc cực kỳ phức tạp cùng sùng bái Bạch Nhạc.

Trên thực tế, trên đời này tu hành giả trẻ tuổi, cho dù là đạo hay ma, có ai không sùng bái Bạch Nhạc chứ?

Ai cũng nhìn ra, Bạch Nhạc không hiểu thuật ngự kiếm của Tiên Du Kiếm Cung, nhưng hắn vẫn có thể mở con đường khác để có được hiệu quả ngự kiếm phi hành tương tự, thiên phú kiếm đạo này, thực lực này làm sao khiến người ta không sùng bái được.

Kiếm quang như hồng!

Trong chốc lát, Bạch Nhạc đã theo chưởng giáo chân nhân của Tiên Du Kiếm Cung bay vào chính điện.

Bình Luận (0)
Comment