Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1529 - Chương 1529: Ai Mới Là Uy Hiếp Lớn Nhất?

Chương 1529: Ai mới là uy hiếp lớn nhất? Chương 1529: Ai mới là uy hiếp lớn nhất?

Bây giờ lão ở bên cạnh Bạch Nhạc dường như cảm nhận được khí tức thuộc về Thông Thiên Ma Quân.

- Không sao cả, các ngươi lui xuống trước đi, ta cũng muốn nói chuyện với Bạch phủ chủ một chút.

Khoát tay, Khương Phàm lần nữa nói, cũng cho Tôn trưởng lão một nấc thang.

Trong chốc lát, đại điện hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn hai người Bạch Nhạc và Khương Phàm.

Về phương diện an toàn, Khương Phàm không chút lo lắng, có thể trở thành chưởng giáo chân nhân của Tiên Du Kiếm Cung, bản thân gã đã có thực lực Tinh Hải đỉnh, vượt xa Bắc Đẩu lão tổ, càng mạnh hơn hạng người như Đạp Thiên Ma Quân.

Quan trọng hơn là nơi này là Tiên Du Kiếm Cung, chỉ cần một suy nghĩ, gã có thể dẫn động đại trận hộ tông, cho dù là cường giả Hóa Hư cũng chưa chắc có thể có được thế mạnh. Nếu Bạch Nhạc dám động thủ với gã ở đây, đó mới là tự rước nhục.

- Bạch phủ chủ, bây giờ có lời gì có thể nói thẳng rồi chứ?

Tự tay làm thủ thế mời, Khương Phàm bình tĩnh nói.

- Mùng bảy tháng tư quần ma hội tụ ở Đạo Lăng Sơn... chuyện này hẳn là Khương tông chủ đã biết?

Nhìn Khương Phàm, Bạch Nhạc chậm rãi nói.

Chân mày hơi nảy lên, Khương Phàm nhẹ giọng nói:

- Bạch phủ chủ muốn bảo bổn tông không cần quan tâm tới?

- Không, vừa hay ngược lại.

Lắc đầu, Bạch Nhạc bình tĩnh nói:

- Ta muốn Khương tông chủ dẫn viện thủ, tam đại thiên tông hợp lực chống lại công kích của ma đạo, đảm bảo cho sự an toàn của Đạo Lăng Thiên Tông.

Câu trả lời này hiển nhiên ngoài dự liệu của Khương Phàm, yên lặng trong chốc lát, Khương Phàm mới chậm rãi nói:

- Vì Vân Mộng Chân?

Ung dung cười, Bạch Nhạc nhìn Khương Phàm, hỏi ngược:

- Khương tông chủ, nhìn ta như thế sao?

- Trận đánh trong cấm địa thượng cổ làm Bạch phủ chủ danh chấn thiên hạ, chuyện làm vì thánh nữ tất cả mọi người đều nhìn thấy, trận chiến ở vương thành, mấy vị cường giả Hóa Hư đều vẫn lạ, duy chỉ có Vân Mộng Chân bình yên thoát thân, thậm chí còn dẫn được đệ tử của tam đại thiên tông ra ngoài. Những chuyện đó còn không đủ để chứng minh tâm ý của Bạch phủ chủ với thánh nữ sao?

Thần sắc không thay đổi, Khương Phàm lại hỏi ngược.

- Ta không phủ nhận cảm tình của ta với Vân Mộng Chân.

Lắc đầu, Bạch Nhạc giải thích:

- Không chỉ hiện tại, trước nay ta vẫn không che giấu cảm tình của ta với nàng, nhưng mà... đây không phải lý do mà ta muốn bảo vệ Đạo Lăng Thiên Tông.

Chậm rãi đứng dậy, Bạch Nhạc tiếp tục nói:

- Diệp Huyền đại sư giao cho ta, cái gì gọi là bố cục... ánh mắt ông ấy nhìn thiên hạ từ trước tới giờ không hề câu nệ, không hạn hẹp, càng không thèm để ý được mất nhất thời.

- Mặc dù ta không dám so với Diệp Huyền đại sư, nhưng nếu nói vì tư tình nam nữ mà có quyết định này thì Khương tông chủ không khỏi quá coi thường ta rồi.

Hai tay thả lỏng, trong mắt Bạch Nhạc tràn đầy tự tin:

- Diệp Huyền đại sư từng nói, đây là một thời đại mới! Nhưng... rốt cục thế nào mới gọi là một thời đại mới?

- Cường giả thế hệ trước phần lớn đã vẫn lạc, thế gian giờ không còn Hóa Hư... sau đó, thực lực của ta, Vân Mộng Chân, còn cả thiên tài của tam đại thiên tông và ma đạo đều ngày càng mạnh, dần dần làm chủ đạo giới tu hành, cuối cùng sẽ trở thành cường giả Hóa Hư mới? Đây chính là thời đại mới sao?

Trong mắt hiện lên sự trào phúng, Bạch Nhạc tiếp tục nói:

- Nếu quả thực đơn giản như vậy, Diệp Huyền đại sư cần gì phải hi sinh chính mình?

- Khương tông chủ biết rõ ta là truyền nhân Ma Quân, nhưng dường như đã quên, ta cũng xuất thân đạo môn! Song tu đạo ma, cho tới giờ không hề chỉ có hai loại sức mạnh đạo – ma, mà còn có cả tâm tính!

Nhìn Khương Phàm, trong mắt Bạch Nhạc đầy tự tin:

- Ta là ma, nhưng cũng là người trong đạo môn!

- Đại Càn Vương Triều không phân đạo ma, đối xử bình đẳng! Khương tông chủ có nghĩ tới không... đây mới là kết quả mà Diệp Huyền đại sư muốn, đây mới gọi là thời đại mới mà Diệp Huyền đại sư nói.

...

Không thể không nói, những lời này của Bạch Nhạc xác thực làm chấn động tới Khương Phàm.

Trước đó gã cho là hắn đã hiểu đủ về Bạch Nhạc, nhưng nay xem ra, gã vẫn quá nông cạn, coi nhẹ thanh niên này.

- Sự suy thoái của Đạo Lăng Thiên Tông, đạo tiêu ma mạnh dường như đã thành kết cục định sẵn... nhưng nếu Đạo Lăng Thiên Tông thật sự bị ma đạo tiêu diệt, Khương tông chủ có nghĩ tới, cái gọi là tam đại thiên tông còn có thể chống đỡ được mấy năm không?

Nhìn chằm chằm Khương Phàm, Bạch Nhạc tiếp tục:

- Ta cũng không sợ nói cho Khương tông chủ, trước đây không lâu ta từng đi qua Mang Sơn, hơn nữa còn che giấu tung tích để tiếp xúc với người của Hắc Ám Thiên.

- Cái gọi là Hắc Ám Thiên thật ra chính là truyền thừa của Tử LinH Ma Quân từ ba ngàn năm trước, hơn nữa... bọn chúng đang luyện thi! Trước đó ta ở Mang Sơn cũng tự tay chém giết một vị cường giả Tinh Hải Cảnh, bao gồm cả bản mệnh ma thi của hắn.

Những lời này Bạch Nhạc vẫn có chỗ che giấu, về chuyện khả năng Hắc Ám Thiên có cường giả Bán Thần, Bạch Nhạc vẫn chưa để lộ.

Bây giờ, Bạch Nhạc đối với Khương Phàm, hoặc có lẽ là tam đại thiên tông đều chưa quá tín nhiệm.

Bình Luận (0)
Comment