Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1548 - Chương 1548: Đại Thế Khó Nghịch (2)

Chương 1548: Đại thế khó nghịch (2) Chương 1548: Đại thế khó nghịch (2)

Nhưng lời này thật sự có phần đại nghịch bất đạo.

Cho tới nay, ngạo khí của Đạo Lăng Thiên Tông dẫn tới Đạo Lăng Thiên Tông không thỏa hiệp với bất kỳ ai, bất kỳ thế lực nào.

Lúc trước Thông Thiên Ma Quân lên Đạo Lăng Sơn, cho dù đánh cho cao thủ Đạo Lăng Thiên Tông gần như chết hết cũng không có ai chọn lùi bước, thỏa hiệp.

Loại kiêu ngạo này dường như đã ăn sâu vào xương tủy của từng đệ tử Đạo Lăng.

Giả sử đời chưởng giáo trước đó vẫn còn, chỉ dựa vào những lời này liền có thể bị trục xuất khỏi tông môn.

Nhưng... đây chính là hiện thực!

- Phan trưởng lão, đại thế khó nghịch!

Đi tới trước mặt Phan Thích Bân, trung niên kia trầm giọng nói:

- Tu hành giả chúng ta không phải là thuận theo thiên mệnh sao? Nhất thời ẩn nhẫn thì sao chứ? Ta tin, chỉ cần vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này, ngài nhất định có thể dẫn dắt bổn tông sáng lập lại sự huy hoàng.

Sáng lập lại sự huy hoàng?

Lời này sợ là có lừa quỷ nó cũng không tin.

Đại Càn Vương Triều chưa từng rơi vào tình huống như hiện tại, thông qua trọn ba ngàn năm rồi, thậm chí có thể chống đỡ tới giờ đều là nhờ một nhân vật tuyệt thế kinh tài tuyệt diễm như Diệp Huyền!

Nhưng, Phan Thích Bân gã có thể so với Diệp Huyền sao?

Chỉ là tất cả chuyện đó không còn quan trọng, thứ gã muốn chỉ là một cái cớ có thể lừa mình dối người mà thôi.

Dù biết rõ là giả, cũng không sao cả.

- ... Được!

Yên lặng trong chốc lát, rốt cục Phan Thích Bân nặng nề gật đầu:

- Tôn trưởng lão, vậy làm phiền ngươi đi Thanh Châu một chuyến đi!

Nghe lời của Phan Thích Bân, trung niên nhất thời vui mừng, khom người cúi đầu:

- Phan trưởng lão yên tâm, Tôn Bân Cường ta tất sẽ không phụ lòng ngài.

- Đi đi, nhớ là nhất định phải cẩn thận, nhất định không được để lộ hành tung, bị người ta nắm được nhược điểm.

Gật đầu, Phan Thích Bân lần nữa nói.

- Phan trưởng lão yên tâm, sẽ không có gì ngoài ý muốn.

Vỗ ngực, vẻ mặt Tôn Bân Cường tự tin đáp.

...

Dường như là đồng thời, ngồi trước Thánh Nữ Phong, Vân Mộng Chân cắn chặt mỗi, không nhịn được mà muốn rơi lệ.

Nghe đồn, Bạch Nhạc tự xông vào Thái Cực Đạo, ngay trước mặt người của Thái Cực Đạo giết trưởng lão của họ, sau đó lấy Thôn Thiên Quyết đánh vỡ đại trận hộ tông, nghênh ngang rời đi, tràn đầy khí khái anh hùng.

Nhưng khi nàng nghe được những lời này lại tràn đầy sự không nỡ.

Thế nhân chỉ nhìn thấy một mặt của Bạch Nhạc, rất ít người chú ý tới phía sau nó ẩn chứa nguy hiểm lớn thế nào.

Giả sử có chút xíu sai lầm, khả năng Bạch Nhạc sẽ phải chết trong Thái Cực Đạo.

Mà tất cả chính là vì nàng!

Nàng biết mục đích mà Bạch Nhạc làm tất cả chuyện này.

Trước đây Diệp Huyền đại sư giết chết chưởng giáo tam đại thiên tông, chính là để thế gian không còn Hóa Hư, để ma đạo xuất thủ giao phong với tam đại thiên tông, dùng chuyện này đổi lấy thời gian tương đối an toàn cho Bạch Nhạc tu hành.

Những người của ma đạo đánh tam đại thiên tông thành dáng vẻ gì, đối với Bạch Nhạc, đối với Đại Càn Vương Triều đều không có ảnh hưởng gì, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng cố tình, Bạch Nhạc vẫn đứng ra dùng tất cả biện pháp để ngăn cản đám ma tu kia lại.

Tình cảm đó làm sao không làm nàng cảm động và đau lòng được.

Cả đời này có thể có được người như thế thích và sủng ái... đủ rồi!

- Đại trưởng lão, Chung Ly đã thoát khỏi Mang Sơn, đang đi về hướng Thanh Châu.

Hắc Ám Thiên, tin tức mang tới trước mặt đại trưởng lão trước tiên.

- Không ngoài dự liệu.

Cười nhạt, Đổng Nguyên Xương chen lời:

- Bạch Nhạc quả nhiên vẫn không nỡ bỏ bản mệnh ma thi này.

Thả chén trà xuống, đại trưởng lão chậm rãi nói:

- Luyện chế bản mệnh ma thi không dễ, hơn nữa còn mang tính trưởng thành cực lớn, quan trọng nhất là trăm phần trăm trung thành! Nếu hắn đã ép hỏi được phương pháp luyện chế bản mệnh ma thi từ Chung Bất Nhị, biết rõ nội tình chuyện này thì sẽ không bỏ qua.

Nói tới đây, khóe miệng đại trưởng lão hiện lên vẻ châm chọc, nhàn nhạt nói tiếp:

- Hám lợi đen lòng, xưa nay vẫn thế, Bạch Nhạc hắn sao có thể ngoại lệ.

- Đại trưởng lão anh minh!

Hơi ôm quyền, Đổng Nguyên Xương cười lớn nói.

- Được, đi xuống đi, cẩn thận theo dõi hắn, nhất định đừng để bị phát hiện... mặt khác, truyền lệnh xuống, bây giờ bắt đầu thăm dò Mang Sơn, Định Chung Ly tội phản bội tông môn, giết không tha.

Khoát khoát tay, đại trưởng lão trầm giọng phân phó.

Nao nao, lúc này Đổng Nguyên Xương mới phản ứng kịp.

...

Chật vật chạy ra khỏi phạm vi Mang Sơn, trong lòng Chung Ly tràn đầy sự sợ hãi.

Tin tức Hắc Ám Thiên phái người chặn giết Bạch Nhạc vừa truyền tới, gã liền lập tức ý thức được nguy hiểm, suốt đêm chạy ra khỏi Mang Sơn, nếu không phải bây giờ gã đã có thực lực Tinh Hải Cảnh thì sợ rằng căn bản không trốn được khỏi Mang Sơn.

Mọi người Hắc Ám Thiên cho rằng gã là bản mệnh ma thi của Bạch Nhạc, nhưng chỉ có gã biết rõ gã không có chút quan hệ nào với Bạch Nhạc cả.

Cho nên, chỉ sợ Bạch Nhạc cũng không quan tâm tới sự sống chết của hắn.

Dưới tình huống như vậy, gã nào dám mong chờ Bạch Nhạc trở về cứu mình, cách duy nhất chính là trốn, chạy trốn tới Thanh Châu, như vậy mới có hy vọng sống sót.

Bình Luận (0)
Comment