Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1549 - Chương 1549: Hàn Sơn Báo Nguy

Chương 1549: Hàn Sơn báo nguy Chương 1549: Hàn Sơn báo nguy

Bằng không, một khi bị người của Hắc Ám Thiên bắt lại thì chỉ còn đường chết.

Còn như dứt khoát chạy thoát, tìm một nơi không người để ẩn thân, gã không dám nghĩ tới.

Thực tế bây giờ gã đã chết, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn chưa xuất hiện vấn đề gì nghiêm trọng mà thôi. Nhưng nếu để trong thời gian dài, tử khí sẽ càng lúc càng dày dặc, ăn mòn ý thức của gã thêm một bước, cuối cùng làm gã hoàn toàn chét đi, biến thành một cái xác không hồn.

Muốn thoát khỏi số mạng này, cơ hội duy nhất của gã chính là theo Bạch Nhạc, nghĩ cách tìm kiếm phương thức khôi phục lại, hoặc phương thức tiếp tục tu hành trong Hắc Ám Thiên.

Cơ hội phải tự mình tranh thủ!

Điểm này, Chung Ly cũng nhận thức cực kỳ rõ ràng.

Tính khí của gã tàn nhẫn, nhưng cho tới giờ chưa bao giờ thiếu sự quả quyết.

Chỉ là dọc đường, gã không dám bại lộ tung tích của mình, mỗi ngày chỉ chạy đi vào đêm khuya, vì thế, từ Mang Sơn đến Thanh Châu gã đã đi mất bảy ngày.

Cho tới khi bước vào cảnh nội Thanh Châu, trong lòng Chung Ly rốt cục mới thở phào.

Thanh Châu vốn là địa bàn của Bạch Nhạc, cho dù Hắc Ám Thiên có lợi hại cũng ngoài tầm với, đến được đây đã vượt qua nguy hiểm lớn nhất.

Còn lại, chính là việc tìm được Bạch Nhạc.

Còn may, tử khí trên người bản mệnh ma thi có thể thu liễm, dưới tình huống bình thường, không ai có thể phát hiện ra chân tướng.

Hơn nữa ở Thanh Châu mà muốn tìm được Bạch Nhạc thực sự quá dễ, chỉ cần tới thẳng thành Thanh Châu là được.

...

- Đổng tiên sinh, phía trước không xa chính là thành Thanh Châu... chúng ta có nên động thủ không?

Đi theo Đổng Nguyên Xương còn có hai vị cao thủ Tinh Hải Cảnh, hơn mười Tinh Cung Cảnh, cũng chỉ có như vậy mới đảm bảo sẽ không bị Chung Ly cắt đuôi.

Trong mắt hiện lên một tia tàn khốc.

Đổng Nguyên Xương lạnh giọng phân phó:

- Động thủ đi, vây gã ở dãy núi phía trước, nhớ kỹ... vây nhưng không giết, đừng để gã chạy được, nhưng cũng không nên ép quá chặt, để gã mất đi hy vọng!

- Đã hiểu!

Dường như là trong nháy mắt, hai vị cao thủ Tinh Hải Cảnh liền phá không mà ra, giết về phía Chung Ly!

Trong nháy mắt đối phương xuất hiện, Chung Ly đã nhận thấy nguy hiểm, con ngươi chợt căng ra, nhanh chóng bay về hướng thành Thanh Châu.

Mặc dù cũng là Tinh Hải Cảnh, thế nhưng Chung Ly là bản mệnh ma thi, không có sức mạnh Tinh Hải Cảnh, cũng không có rất nhiều thủ đoạn chân chính của Tinh Hải Cảnh, bản lĩnh xé rách hư không cũng không có, chỉ có thể dựa vào tốc độ của bản thân để trốn.

Chỉ là bản thân Chung Ly không ngờ, người của Hắc Ám Thiên lại điên cuồng vậy. Cho dù hắn đã trốn vào Thanh Châu lại vẫn đuổi theo.

- Trốn? Ngươi có thể chạy trốn tới đâu? Chung Ly, ta khuyên ngươi nên thúc thủ chịu trói đi!

Cười lạnh, hai vị Tinh Hải lão tổ đồng thời đuổi theo Chung Ly, công kích khủng bố thuận thế đánh ra, trong nháy mắt đã phong kín lối đi của Chung Ly.

Trước đó lúc ở Mang Sơn, thôn phệ một bản mệnh ma thi, thực lực của Chung Ly cũng đã tăng lên rất nhiều, nếu như chỉ là cường giả Tinh Hải Cảnh thì gã có thể liều một phen, xem có thể giết được đối phương hay không, nhưng giờ đồng thời đối mặt với hai người, gã cũng chỉ có thể đào tẩu.

Hướng đi tới thành Thanh Châu bị đóng chặt, bất đắc dĩ Chung Ly cũng chỉ có thể thả người bỏ chạy về hướng trong núi.

Nếu là người địa phương Thanh Châu thì sẽ phân biệt ra được, bây giờ hướng Chung Ly đang chạy trốn là Hàn Sơn!

Vị trí Hàn Sơn Tông trong Hàn Sơn!

Xa xa, trong bóng đêm nhìn thấy Chung Ly trốn vào một ngọn núi, Đổng Nguyên Xương cũng thở phào một hơi.

Kế hoạch tới giờ có thể nói đều thuận lợi.

Chỉ là còn lại là chuyện gã không thể khống chế, thứ gã có thể làm chính là chờ đợi.

Chờ Bạch Nhạc đưa ra lựa chọn.

...

- Đại nhân, Hàn Sơn báo nguy!

Trời vừa sáng liền có Thanh Vân Kỵ truyền tin tức lại thành Thanh Châu, nửa quỳ trước mặt Bạch Nhạc, báo cáo.

- Hàn Sơn?

Nao nao, Bạch Nhạc khó hiểu.

- Vâng!

Gật đầu, Thanh Vân Kỵ đáp lời:

- Đêm hôm qua có ba vị cường giả Tinh Hải Cảnh của ma đạo xông vào dãy núi phụ cận Hàn Sơn, hai người trong đó đang đuổi giết một người, toàn bộ Hàn Sơn đã loạn cả lên! Hàn Sơn không có sức chống cự, chỉ có thể phong sơn, bây giờ đã mở đại trận hộ tông, đồng thời phát tín hiệu cầu cứu.

Trong nháy mắt, Bạch Nhạc hơi nheo mắt lại.

Lúc này lại đột nhiên có cao thủ ma đạo xông vào Thanh Châu vốn là việc không bình thường, lại còn là hai người truy sát một, hơn nữa trùng hợp lại trốn tới vùng núi Hàn Sơn, chuyện này sợ rằng tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.

- Công tử!

Lúc nói chuyện, Tô Nhan cũng đi tới, sắc mặt nghiêm trọng, nói:

- Vừa nhận được tin tức, trốn tới Thanh Châu chắc là người của Hắc Ám Thiên, tên là Chung Ly.

- Ngươi nói gì?

Trong nháy mắt, trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên nảy lên, trầm giọng hỏi.

- Là người của Hắc Ám Thiên, tên là Chung Ly... công tử biết hắn sao?

Nao nao, Tô Nhan hơi kinh ngạc.

- Chung LY!

Lặp lại cái tên này lần nữa, trong mắt Bạch Nhạc nhất thời lóe lên sự lạnh lẽo.

- Hay cho một Hắc Ám Thiên... đây là đang nhằm vào ta rồi! Rất tốt!

- Là khổ nhục kế?

Mí mắt hơi nảy lên, Tô Nhan hỏi.

Bình Luận (0)
Comment