Bây giờ Tôn Bân Cường chạy tới, chỉ cần nói tin tức này cho Tôn Bân Cường nghe là có thể để đối phương đưa tin về tông môn trước, tin tức truyền được đi, mà gã cũng có thể ở lại Thanh Châu thêm chút thời gian, vừa dưỡng thương, vừa tìm biện pháp khác.
Nếu có tiếp đó, Tử Dương Chân Nhân cũng muốn tới Thái Cực Đạo cùng Tiên Du Kiếm Cung một chuyến, đã tới mức này, chỉ có tam đại thiên tông liên thủ lại mới có hy vọng chống lại được đối phương.
- Bổn tôn nhận được tin tức, Hắc Ám Thiên dường như muốn tới Thanh Châu tập kích Bạch Nhạc, đại cục làm trọng, ta cố ý tới để nhắc nhở Bạch Nhạc phải cẩn thận, chỉ là giờ mới vừa chạy tới liền cảm giác được trong Hàn Sơn có biến, cho nên mới đúng dịp gặp Tử Dương Chân Nhân.
Lắc đầu, Tôn Bân Cường nhẹ giọng giải thích, đồng thời đi về phía Tử Dương Chân Nhân:
- Không đúng, Tử Dương Chân Nhân, ngươi bị thương? Là do người của Hắc Ám Thiên?
Đến gần, thấy sắc mặt ảm đạm của Tử Dương Chân Nhân, Tôn Bân Cường nhất thời thân thiết tiến lên đỡ Tử Dương Chân Nhân, hỏi.
- Không kịp giải thích, trước đó chúng ta gặp phải quần ma Hắc Ám Thiên cùng với Mang Sơn ở Hàn Sơn, Hắc Ám Thiên là truyền thừa của Tử Linh Ma Quân, am hiểu phương pháp luyện thi, bây giờ Bạch Nhạc, còn có mấy vị chân nhân nữa đều bị vây ở Hàn Sơn, hơn nữa khả năng đều bị cuốn vào Bán Thần Lĩnh Vực Hắc Ám Thiên rồi, ta muốn chạy tới Thanh Châu, Tôn trưởng lão mau truyền tin lại bổn tông, mời thánh nữ...
Tử Dương Chân Nhân đang giải thích cực nhanh, chỉ là lời còn chưa nói hết lại đột nhiên cảm nhận được lưng mát lạnh, phun ra một ngụm máu, khó tin quay đầu lại:
- Ngươi... ngươi làm gì vậy?
Mắt trừng lên tròn vo, Tử Dương Chân Nhân khó tin nhìn đối phương, cả mặt là vẻ hoảng sợ.
- Tử Dương Chân Nhân, bản thân ngươi đã trọng thương, việc này không cần phải quan tâm nữa...
Bàn tay đột nhiên dùng sức, kiếm phong chợt đâm thủng trái tim của Tử Dương Chân Nhân.
Ngaooooo
Mới rồi Tiểu Bạch Long không phản ứng kịp, cứ vậy trong một nháy mắt, đối phương đã giết Tử Dương Chân Nhân, cảnh này làm Tiểu Bạch Long vô cùng phẫn nộ.
Nó vất vả lắm mới cứu được Tử Dương Chân Nhân ra!
Vậy mà tự nhiên bị đối phương giết chết rồi.
Người này không phải cũng là người của Đạo Lăng Thiên Tông, hơn nữa quen biết lão nhân này hay sao? Tại sao lại đột nhiên hạ sát thủ.
Liếc mắt nhìn Tiểu Bạch Long, Tôn Bân Cường cười lạnh:
- Chỉ là một con súc sinh thôi, ngươi có thể làm khó dễ được ta chắc?
- Tôn Bân Cường, ngươi cấu kết với Hắc Ám Thiên?
Thân thể vẫn lạc, Tử Dương Chân Nhân chỉ còn một luồng thần hồn trốn ra ngoài, chỉ vào Tôn Bân Cường, tức miệng mắng to.
- Tử Dương, cái lão nhà ngươi, không cần giãy giụa nữa! Đạo tiêu ma mạnh, bây giờ Đạo Lăng ta suy thoái đã trở thành định cục, việc cần làm không phải liên hợp với Bạch Nhạc mà phải nghĩ cách tự bảo vệ mình, chỉ có ngủ đông mới tìm được cơ hội trở lại.
- Vân Mộng Chân chỉ là một nữ nhân ngu xuẩn, có tư cách gì chấp chưởng Đạo Lăng Thiên Tông? Tử Dương, là bản thân ngươi quá ngu, cam chịu số phận đi!
Cười lạnh, Tôn Bân Cường lần nữa huy kiếm giết về phía thần hồn của Tử Dương Chân Nhân.
Ngaooooo
Thấy đối phương lần nữa động thủ, Tiểu bạch Long cũng bị làm tức giận, gào thét đột nhiên nhào về phía Tôn Bân Cường.
Chỉ là Tôn Bân Cường cũng là cường giả Tinh Hải đỉnh, cho dù Tiểu Bạch Long cũng rất khó thủ thắng, huống chi, cho tới giờ Tiểu Bạch Long vẫn không quen bảo vệ người khác.
Sát khí dồn lại, Tôn Bân Cường dễ dàng tách công kích của Tiểu Bạch Long ra, lần nữa chém vào thần hồn của Tử Dương Chân Nhân.
Kiếm khí xoắn một cái, trong nháy mắt Tử Dương Chân Nhân hoàn toàn vẫn lạc.
Ngay lúc đó, Tôn Bân Cường không tiếp tục để ý tới Tiểu Bạch Long nữa, xoay người bỏ chạy về phía xa.
Thứ nhất, gã không nắm chắc giết được Tiểu Bạch Long, vả lại, dù sao Tiểu Bạch Long không thông tiếng người, căn bản không có khả năng truyền tin tức gì, đương nhiên không cần quá mức để ý tới, chỉ cần thoát thân là đủ.
Suy nghĩ của Tôn Bân Cường là đúng, chỉ là gã đã đánh giá thấp hậu quả khi làm Tiểu Bạch Long tức giận.
Dưới cái nhìn của Tôn Bân Cường, Tiểu Bạch Long chỉ là một con súc sinh, mặc dù có chút linh trí nhưng cũng không có gì lớn lắm, sẽ dễ dàng thoát được.
Dù sao, người gã đã giết, Tiểu Bạch Long có thể làm gì được gã?
Huống chi, gã giết là Tử Dương Chân Nhân, không phải Bạch Nhạc.
Nhưng mà Tiểu Bạch Long hiển nhiên không nghĩ vậy.
Nó căn bản không quan tâm Tử Dương Chân Nhân có chết hay không, nhưng vấn đề là Bạch Nhạc đang bị vây trong Bán Thần Lĩnh Vực, cần Tử Dương Chân Nhân truyền tin ra ngoài, nghĩ cách cứu người.
Bây giờ Tôn Bân Cường lại giết Tử Dương Chân Nhân, vậy ai truyền tin đây?
Nó thật vất vả mới cứu được Tử Dương Chân Nhân ra, chính là vì để gã đi cứu Bạch Nhạc!
Nếu không nó cần gì phải cứu lão nhân này, cùng vào Bán Thần Lĩnh Vực với Bạch Nhạc không tốt sao?
Hơn nữa, Tiểu Bạch Long cũng không ngốc!
Mới rồi nó nghe được Tử Dương Chân Nhân đã nói hết cho người trước mặt này, hơn nữa đối phương cũng là người của Đạo Lăng Thiên Tông, chỉ cần cắn chặt người này không thả thì sẽ có người nhận thấy không đúng, đến lúc đó chỉ cần bắt tên khốn này lại tra hỏi, chẳng phải sẽ là một cách biến tướng để truyền tin sao?