Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1564 - Chương 1564: Truy Sát Vạn Dặm

Chương 1564: Truy sát vạn dặm Chương 1564: Truy sát vạn dặm

Chính vì thế, Tiểu Bạch Long căn bản không có ý thả Tôn Bân Cường.

Cho dù đối phương rời xa thành Thanh Châu, Tiểu Bạch Long cũng không quan tâm.

Dù sao nó không nói được, không có Tử Dương Chân Nhân, cho dù trở lại thành Thanh Châu cũng không có ý nghĩa gì.

Tiểu Bạch Long có tốc độ kinh khủng bậc nào, một khi cắn chết không thả, thiên hạ này, dưới Hóa Hư thì có ai có thể thoát được Tiểu Bạch Long truy sát.

Ban đầu, Tôn Bân Cường cho rằng Tiểu Bạch Long chỉ đuổi theo ra khỏi Thanh Châu thì nhất định sẽ bỏ qua.

Nhưng khi gã rời khỏi Thanh Châu lại phát hiện Tiểu Bạch Long vẫn kiên nhẫn đuổi theo thì thật sự có chút hoảng hốt.

- Con súc sinh ngươi bị điên sao?

Buồn bực nhìn Tiểu Bạch Long, Tôn Bân Cường nhất thời không nhịn được mà mắng to.

Chỉ là hiển nhiên, chửi rủa dạng này sẽ không làm Tiểu Bạch Long lùi bước, thậm chí còn làm nó càng lúc càng tức giận.

Thế là Tiểu Bạch Long nhất thời chuyển từ đuổi theo không thả thành không ngừng công kích Tôn Bân Cường.

Lần này làm Tôn Bân Cường ăn đủ vị đắng.

Ban đầu gã cho rằng Tiểu Bạch Long chỉ có tốc độ nhanh, nhưng khi Tiểu Bạch Long bắt đầu công kích thì gã mới phát hiện ra công kích của nó cực kỳ cường hãn, chẳng những thực lực không dưới gã mà thân thể cực kỳ mạnh mẽ, lấy phương thức ngang ngược không biết lý lẽ để tấn công gã.

Gã đánh Tiểu Bạch Long mấy lần, đối phương không đau không ngứa, nhưng nếu gã đánh phải hai trảo của Tiểu Bạch Long thì khả năng sẽ bị vết máu sâu tận xương.

Nếu không phải gã thường lấy thần thông cường hãn bức bách Tiểu Bạch Long lui lại một khoảng, sợ là cục diện sẽ càng khó chịu hơn.

Vốn mặc một bộ quần áo nguyên vẹn, bây giờ đã sớm bị Tiểu Bạch Long xé rách tả tơi, giống như ăn mày, khổ không thể tả.

Tôn Bân Cường cứ vậy một đường vừa mắng vừa trốn, nỗ lực bỏ qua Tiểu Bạch Long, nhưng mặc dù gã đã chạy được khoảng cách mấy ngàn dặm thì Tiểu Bạch Long đáng chết kia vẫn không có ý bỏ qua.

Đương nhiên, trên thực tế Tôn Bân Cường cũng không biết, chính là vì gã vẫn luôn trốn về hướng Đạo Lăng Thiên Tông nên Tiểu Bạch Long mới gắt gao truy kích.

Giả sử gã tùy ý chọn một hướng cách xa Đạo Lăng Thiên Tông, chỉ sợ Tiểu Bạch Long sẽ do dự.

Tiểu tử kia nhớ rõ ràng, Tử Dương Chân Nhân đã nói trên đời này có thể cứu Bạch Nhạc cũng chỉ có hai nơi, một là Thanh Châu, một là Đạo Lăng Thiên Tông.

...

Tiểu Bạch Long và Tôn Bân Cường một đuổi một chạy, Hàn Sơn nhuộm máu, Bạch Nhạc, Tinh Hà lão tổ, Huyết Ảnh Ma Quân đồng thời mất tích, những tin tức này đồng thời truyền khắp thiên hạ.

Không chỉ Thanh Châu, toàn bộ thiên hạ đều sôi trào trong một ngày.

Lúc trước Bạch Nhạc dám xông cả vào Thái Cực Đạo, vẫn bình yên thoát thân.

Nhưng giờ ngay tại Thanh Châu, trên địa bàn của Bạch Nhạc lại có người huyết tẩy Hàn Sơn Tông, thậm chí một người sống cũng không để lại, dưới tình huống ba vị cao thủ Tinh Hải Cảnh là Bạch Nhạc, Tinh Hà lão tổ, Huyết Ảnh Ma Quân cùng xuất thủ mà vẫn đắc thủ, thậm chí bọn Bạch Nhạc cũng đã biến mất.

Chuyện này quá dọa người.

Có người cho rằng Bạch Nhạc đã chết, là do cao thủ Hóa Hư không xuất thế làm ra.

Nhưng cũng có người không tin, cho rằng Bạch Nhạc chỉ đang truy sát đối phương, đòi công đạo cho đệ tử Hàn Sơn.

Dù sao, thảm trạng Hàn Sơn cũng quá hoảng sợ, bất kỳ ai chỉ cần nhìn qua thảm trạng như luyện ngục nhân gian của Hàn Sơn đều sẽ không nhịn được mà run rẩy.

Người nghe thương tâm, người thấy rơi lệ.

Toàn bộ thành Thanh Châu càng hỗn loạn hơn.

Tô Nhan điên cuồng tìm ba ngày ba đêm ở Hàn Sơn, không ngủ không nghỉ.

So với người khác, nàng là một người biết ít nội tình, cũng biết, Bạch Nhạc cố ý bước vào cạm bẫy mà người của Hắc Ám Thiên muốn dẫn hắn tới.

Tạo thành kết quả như này, khả năng duy nhất chính là Hắc Ám Thiên kinh khủng hơn tưởng tượng của Bạch Nhạc, cho nên Bạch Nhạc đã sai lầm khi phỏng đoán thực lực của đối phương, thậm chí không thể thoát thân.

Chỉ là sau khi xác nhận ở Hàn Sơn không có thi thể của Bạch Nhạc, Tô Nhan lần nữa tỉnh táo lại.

Đối với Bạch Nhạc, nàng có một lòng tin khác thường.

Chỉ cần chưa tận mắt thấy thi thể của Bạch Nhạc, nàng không tin hắn đã chết.

Thứ nàng phải làm là nghĩ hết cách trợ giúp Bạch Nhạc.

Thoáng lưỡng lự, Tô Nhan lần nữa quay lại thành Thanh Châu, chính thức định ngày hẹn thư sinh, thuật lại từng chữ trước đây Bạch Nhạc nói với nàng cho thư sinh.

So với Tô Nhan, tầm mắt của thư sinh cao hơn nhiều.

Chỉ trầm ngâm trong chốc lát, thư sinh liền có phán đoán.

- Là Bán Thần Lĩnh Vực!

- Cái gì?

Nao nao, Tô Nhan không hiểu hỏi.

- Trên đời này, có thể vô thanh vô tức làm Bạch Nhạc, Huyết Ảnh Ma Quân, Tinh Hà lão tổ đồng thời biến mát mà không để lại bất cứ dấu vết gì... chỉ sợ cũng chỉ có Bán Thần Lĩnh Vực!

Thoáng sửa sang suy nghĩ, thư sinh trầm giọng nói.

- Vậy làm sao bây giờ, làm thế nào để cứu công tử?

- Không có cách nào!

Cười gượng, thư sinh đau đầu nói:

- Trên đời này cao thủ có thể tìm được vết tích của Bán Thần Lĩnh Vực từ trong dư âm chiến đấu, ta chỉ biết một người, chính là Từ Hàng đại sĩ... chỉ là Từ Hàng cũng đã bị chủ nhân giết ở vương thành rồi!

...

Bình Luận (0)
Comment