Chỉ là khi Thanh Vân Kỵ ở Thanh Châu cũng đã từng được huấn luyện vô số lần, phối hợp lẫn nhau vô cùng ăn ý, bọn họ không một chút do dự, chỉ chớp mắt đã trực tiếp tự chia trận ra, hóa thành một đội kỵ binh quy mô nhỏ tiếp tục đuổi giết. Trong lúc đó, đội binh lớn cũng không chịu bỏ qua mà vẫn đuổi sát những cường giả Tinh Hải Cảnh.
Cú đánh chớp nhoáng như vậy đã trực tiếp đánh vỡ Tinh Hải, ma tu Tinh Hải Cảnh nọ cũng sợ điếng hồn, toan muốn lập tức chạy trốn. Chỉ là lấy thực lực của hắn ta vốn không có năng lực xé rách hư không, chỉ có thể phi hành như Tinh Cung Cảnh.
Mặc dù trong Thanh Vân Kỵ không có cường giả Tinh Hải Cảnh, nhưng bây giờ mỗi thống lĩnh Thanh Vân Kỵ đều là cao thủ Tinh Cung Cảnh, cộng thêm được chiến trận rèn giũa, nên luận tốc độ thì họ không hề kém cạnh đối phương. Chẳng mấy chốc, họ đã lần nữa xông lên, mạnh mẽ giết địch.
Từ khi Thanh Vân Kỵ xông vào trấn nhỏ cho đến khi toàn bộ trận chiến kết thúc chỉ mất khoảng một nén nhang, nhưng kết quả của trận chiến này lại đủ để chấn động thiên hạ.
Thanh Vân Kỵ lấy tổn thất không đến trăm người làm cái giá để chém chết mười ba cao thủ Tinh Cung Cảnh, một vị cường giả Tinh Hải Cảnh, cộng thêm gần một trăm cường giả Linh Phủ Cảnh. Kẻ địch chỉ còn chưa được mười người may mắn chạy thoát.
Chiến tích này khiến cả Tô Nhan và bản thân Thanh Vân Kỵ đều ngập tràn kiêu ngạo.
Thiên hạ cường quân.
Thanh Vân Kỵ bây giờ cũng đã không kém gì cấm vệ quân tinh nhuệ nhất của Đại Càn vương triều, thậm chí còn mạnh hơn.
Trong thời gian ngắn ngủi không đến một ngày, trận chiến này đã truyền khắp toàn bộ Kinh Châu, đồng thời lấy tốc độ cực nhanh mà lan ra khắp thiên hạ.
Thanh Vân Kỵ.
Cái tên vốn chỉ có người bản địa của Thanh Châu mới biết được truyền khắp thiên hạ chỉ bằng một trận đánh.
Dù bây giờ vị Thanh Châu phủ chủ là Bạch Nhạc không rõ tung tích, Thanh Vân Kỵ cũng vẫn có được sức mạnh chấn động thiên hạ.
Quan trọng hơn, trong thời gian này Thanh Vân Kỵ lại cường thế bước vào Kinh Châu, đồng thời trực tiếp ra tay tàn sát những Ma Tu tùy ý làm càn, bản thân bọn họ bỗng chốc tượng trưng cho một sức mạnh to lớn đã cuốn vào cục diện khổng lồ này.
Thanh Vân Kỵ vang dang thiên hạ cũng khiến nhiều người bắt đầu suy nghĩ một vấn đề.
Rốt cuộc bây giờ Bạch Nhạc ở đâu?
Chỉ mỗi Thanh Vân Kỵ thôi đã có sức mạnh kinh khủng như vậy, giả sử vị Thanh Châu phủ chủ Bạch Nhạc này lại lần nữa hiện thân, sức mạnh chỉ e không kém cạnh Tam đại Thiên Tông. Huống chi phía sau Bạch Nhạc có thể còn có toàn bộ Đại Càn vương triều.
Sức mạnh như thế bước lên võ đài, ai mà không ngước nhìn cho được?
Hắc Ám Thiên.
Bạch Nhạc đang xông vào Địa Cung không hề hay biết Thanh Vân Kỵ mà mình thành lập đã tạo nên tiếng vang lớn ở Kinh Châu, khiến người trong thiên hạ kinh hãi.
So sánh với sự uy phong của Thanh Vân Kỵ, Bạch Nhạc lúc này lại chật vật vô cùng.
Mấy ngày qua, Bạch Nhạc vẫn luôn tìm kiếm manh mối bên trong Địa Cung, chỉ có điều hắn không thu hoạch được gì cả.
Nhưng còn đám Ma Thi kia, sau một thời gian dài chém giết, những Ma Thi Tinh Cung Cảnh đã không còn bao nhiêu, chỉ còn lại bốn Ma Thi Tinh Hải Cảnh. Con nào con nấy đều có sức mạnh Tinh Hải Cảnh đỉnh phong, giữa chúng lại có sự kiềm chế lẫn nhau, không ai làm gì được ai.
Kẻ duy nhất có lợi thế là Chung Ly, nhưng bấy giờ hắn ta cũng khó lòng đánh chết được kẻ thù.
Bạch Nhạc có cảm giác, nếu để Chung Ly và bốn Ma Thi này đánh nhau, sau khi cắn nuốt được đối phương thì rất có thể sẽ sinh ra một Ma Thi Vương.
Lúc này Bạch Nhạc một mình chiến đấu với bọn chúng còn có thể chiếm chút lợi thế nhất định, nhưng nếu chẳng may gặp phải cả hai phe, bọn chúng nhất định sẽ tạm thời gác lại việc chém giết lẫn nhau mà bắt tay tiêu diệt hắn. Mà quan trọng nhất là, một khi chúng cắn nuốt nhau thành công thì thế cân bằng sẽ mất, chẳng bao lâu sau Ma Thi Vương sẽ ra đời. Đến lúc đó, đối mặt với một Ma Thi Vương có thực lực Hóa Hư, bản thân Bạch Nhạc e là sẽ gặp nguy hiểm.
Bạch Nhạc im lặng nhẩm tính thời gian, cơ hội cho hắn bây giờ không còn nhiều. Chỉ còn có năm ngày là sẽ tới mùng bảy tháng tư, mà thời gian để các Ma Thi chém giết cắn nuốt lẫn nhau, sinh ra Ma Thi Vương có khi còn ngắn hơn nữa.
Giả sử không tìm ra cách, có lẽ bản thân hắn sẽ không thể sống tới ngày mùng bảy tháng tư.
Mấy ngày nay Bạch Nhạc gần như đã lật tung cả Địa Cung để tìm kiếm. Trong này đúng là có vết tích cường giả Hắc Ám Thiên từng ở, nhưng bây giờ cảnh còn người mất, một chút manh mối hữu ích cũng không còn.
Sau khi đi một vòng lớn, cuối cùng Bạch Nhạc vẫn quay về cung điện lớn nhất trong Địa Cung, tên là Tử Linh Điện.
Theo lẽ thường, chắc hẳn nơi đây là chỗ ở của vị Tử Linh Thần kia, đồng thời có thể là cơ quan mấu chốt điều khiển cả Địa Cung.
Nếu ở đây có một vị đại sư chuyên về trận pháp, có lẽ họ sẽ tìm được vài manh mối sót lại. Nhưng mà về phương diện trận pháp này, Bạch Nhạc hắn lại dốt đặc cán mai. Nên tuy biết cơ quan mấu chốt là ở đây, nhưng hắn lại không biết nên xoay sở thế nào.