Vừa nói, tấm lưng vốn hơi còng của Triều Bằng Phi chợt thẳng lên, khí tức trong nháy mắt đã tăng vọt, khí tức chết chóc kinh khủng lan tràn ra mà hình thành một vùng không gian hắc ám đáng sợ trên bầu trời.
Vù vù...
Trong nháy mắt, toàn bộ Đạo Lăng Sơn lập tức xôn xao.
Giờ phút này, dù là đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông hay những Ma Tu cùng đi theo của Hắc Ám Thiên đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoàn toàn kinh ngạc đến ngớ người.
Hóa Hư.
Một tay che trời.
Một vùng đen tối trên bầu trời bây giờ cũng không phải Tinh Hải, mà là hư không hắc ám thật sự, là sức mạnh đủ để thay đổi quy tắc.
Ai có thể ngờ vị Đại trưởng lão Hắc Ám Thiên này đã bước vào cảnh giới Hóa Hư chứ. Thế này thì còn đánh đấm kiểu gì nữa?
Nói công tâm, thực lực mà bây giờ Triều Bằng Phi thể hiện thật ra cũng không tính là quá mạnh, đừng nói là Diệp Lăng Vân, cho dù khi Ninh Giang còn sống cũng đủ để ung dung ứng phó.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ… Đạo Lăng Thiên Tông bây giờ đã không còn là Đạo Lăng Thiên Tông ngày cũ, mà người duy nhất trong tông môn có thể ra mặt cũng chỉ còn có mình vị Đạo Lăng Thánh Nữ Vân Mộng Chân này.
Giờ khắc này, dù là Vân Mộng Chân cũng không khỏi hơi cau mày. Nhưng mà nàng cũng không quá ngạc nhiên.
Từ khi tin Bạch Nhạc chết truyền ra, nàng đã biết trong Hắc Ám Thiên ắt có cường giả Hóa Hư, nếu không lấy thực lực của Bạch Nhạc thì chàng ấy tuyệt đối sẽ không ngã xuống.
Bây giờ nhìn thấy Triều Bằng Phi thể hiện thực lực Hóa Hư, trong mắt Vân Mộng Chân không khỏi lộ ra sát khí khủng khiếp. Nàng hơi khép mắt, không để cho cảm xúc của mình lộ ra ngoài.
Một lát sau, Vân Mộng Chân lần nữa mở mắt, trên mặt đã không còn một chút cảm xúc nào của người bình thường.
Tuyệt Tình Vi Tiên.
Đây là pháp môn Tiên Đạo mà Vân Mộng Chân đổi lấy khi suýt chút nữa bị đoạt xá trong Thất Thải Tiên Cung.
Chỉ khi nàng vứt bỏ tất cả cảm xúc, đó mới là lúc nàng phát huy thực lực một cách hoàn mĩ.
Đối mặt với Triều Bằng Phi đã bước vào Hóa Hư, nếu nàng muốn chiến thì đây là cách duy nhất.
Kiếm khí màu xanh phóng lên trời cao, lúc này, uy lực kinh khủng kia của Côn Ngô Kiếm mới chính thức hiển lộ ra ngoài.
Côn Ngô Thần Kiếm.
Một kiếm này chém ra, kiếm quang khủng khiếp xé rách hư không, dường như khiến cho không gian xung quanh đều trở nên vặn vẹo.
Cho dù là đối mặt với Triều Bằng Phi, nhưng lúc này Vân Mộng Chân vẫn không hề có ý định lùi bước, thậm chí nàng còn trực tiếp nghênh chiến, mũi kiếm nhắm thẳng vào vùng hư không tăm tối kia.
Ầm.
Một quyền đấm ra, quyền kiếm tấn công, trên không trung bỗng nổi lên từng cơn sóng, toàn bộ hư không dường như đều bị một đòn này đánh nát.
Vân Mộng Chân hơi lùi về sau nửa bước, nhưng quả thật nàng đã đỡ được một kích này.
Vù vù.
Trong nháy mắt, toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông bỗng sôi trào, lúc này trong mắt tất cả đệ tử đều không khỏi tràn ngập vẻ sùng bái.
- Đạo Lăng vô địch!!!
- Đạo Lăng vô địch!!!
- Đạo Lăng vô địch!!!
Trong khoảnh khắc, tiếng hô như núi kêu biển gầm này đã một lần nữa truyền đến.
Vào lúc này, tất cả đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông tưởng như đã điên cuồng. Tất cả sự kiềm nén, sợ hãi trước đó đều như phát tiết ra ngoài theo một kiếm của Vân Mộng Chân.
Lấy Tinh Hải chiến Hóa Hư, giờ phút này, Vân Mộng Chân một lần nữa sáng tạo ra truyền kì.
Phía dưới Hóa Hư, nhân gian vô địch.
Vốn dĩ câu nói này là để miêu tả Bạch Nhạc, nhưng bây giờ Vân Mộng Chân lại dùng sự thật để chứng minh vị Đạo Lăng Thánh Nữ như nàng cũng có thể mạnh hơn Bạch Nhạc.
Nàng đã chứng minh vì sao trong mấy ngàn năm trôi qua, dù có bao nhiêu thiên tài bước ra đi nữa, cũng vẫn không thể nào làm lung lay thần thoại Đạo Lăng bất bại.
Có Côn Ngô Kiếm trong tay, vị Đạo Lăng Thánh Nữ này chính là tuyệt thế vô địch.
Có Đạo Lăng Thánh Nữ thế này ở đây, há ai mà dám nói Đạo Lăng Thiên Tông đã xuống dốc?
Triều Bằng Phi nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân, lạnh lùng nói:
- Tuyệt Tình Vi Tiên. Vân Mộng Chân, ngươi mạnh mẽ điều động sức mạnh Tiên Đạo, không sợ thật sự mất đi tất cả tình cảm, tuyệt tình tuyệt tính* à?
*Tính trong tính cách.
Trong tình huống bình thường, Vân Mộng Chân căn bản không có thực lực có thể lay động đến Hóa Hư. Sự chênh lệch giữa một cảnh giới lớn hoàn toàn không dễ vượt qua như vậy.
Nhưng Vân Mộng Chân lại có được truyền thừa của Tiên Đạo, bằng vào phần truyền thừa này, nàng có thể mạnh mẽ điều động sức mạnh Tiên Đạo khi thực lực bản thân chưa đủ. Phải biết đây chính là sức mạnh vượt qua cả Hóa Hư, dù chỉ điều động một chút cũng nhất định phải trả một cái giá nặng nề.
Nàng lại có thêm Côn Ngô Thần Kiếm, như vậy Vân Mộng Chân mới có thể có được thực lực để chống lại lão ta.
Không bàn đến thắng bại, một khi Vân Mộng Chân rơi vào trạng thái này quá lâu, nàng ắt sẽ triệt để quên đi tất cả cảm xúc, cuối cùng biến thành một tồn tại tuyệt tình tuyệt tính chân chính, chỉ vấn Tiên Đạo.
Đương nhiên, Đạo Lăng Thánh Nữ cả đời phụng đạo, vốn dĩ chính là lựa chọn tốt nhất để tu hành con đường ‘tuyệt’ đến cỡ đấy như Tiên Đạo.
Chỉ là, người đời đều biết tình cảm giữa Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc, đương nhiên cũng biết Vân Mộng Chân không giống với các đời Thánh Nữ của Đạo Lăng.