Trận chiến lúc trước ở hoàng cung, Bất Tử Thanh Vương bị Diệp Huyền đại sư chém xuống một khối thân thể, trước khi đi, đã từng nói qua, để Bạch Nhạc giữ Thanh Vương Kiếm giúp hắn.
Chỉ là, trong trận chiến với Hắc Ám Thiên, thân thể Bạch Nhạc tan vỡ, đồ vật trong không gian giới chỉ cũng đều vỡ nát.
Ngay cả Quảng Hàn Thiên Cung cũng bị hủy, chỉ còn lại một thanh Nghịch Ma Kiếm, bây giờ lấy đâu ra Thanh Vương Kiếm trả lại cho đối phương.
Bạch Nhạc cười khổ một tiếng, ôm quyền nói:
- Thật xin lỗi, vãn bối đánh một trận với Hắc Ám Thiên, bị đánh nát thân thể, nên Thanh Vương Kiếm cũng bị đánh rơi rồi!
Bất Tử Thanh Vương hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Miệng lưỡi không xương mà! Bản vương đã biết ngươi không đáng tin cậy rồi.
Trong lúc nói chuyện, Bất Tử Thanh Vương lật tay một cái, không ngờ Thanh Vương Kiếm lại thình lình xuất hiện trong bàn tay hắn!
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi Bạch Nhạc đột nhiên co rụt lại, lúc này mới phản ứng kịp.
Hắc Ám Thiên vỡ nát, cho dù Thanh Vương Kiếm không bị hủy diệt, cũng ắt đánh rơi trong hư không loạn lưu, muốn men theo vết tích này tìm được, không có thực lực Hóa Hư, căn bản là không có khả năng.
- Thanh Vương đã khôi phục Hóa Hư Chi Cảnh?
- Ha ha ha ha!
Nhìn thấy Bạch Nhạc nhanh như vậy đã phản ứng kịp, Bất Tử Thanh Vương không nhịn được cất tiếng cười to lần nữa.
Một lần nữa bước vào Hóa Hư, chính là sự tình hắn đắc ý nhất, bây giờ ở trong lúc lơ đãng, khoe khoang đi ra, không thể nghi ngờ làm hắn cực kỳ sung sướng.
- Tiểu tử ngươi, thật đúng là quỷ tinh!
Lần này, Bạch Nhạc nhịn không được đứng dậy, khom người cúi đầu về phía Bất Tử Thanh Vương lần nữa:
- Tiểu tử chúc mừng Thanh Vương!
- Miễn đi, miễn đi!
Bất Tử Thanh Vương khoát khoát tay, không để ý mở miệng nói:
- Cũng chỉ là vừa mới bước vào Hóa Hư mà thôi, khoảng cách đến khôi phục thực lực trước đây còn rất xa, chớ đừng nói chi là đuổi theo đám người Diệp Huyền.
- Đã như vậy, Thanh Vương điện hạ có chuẩn bị bước vào Lục Âm Sơn lần nữa không?
Bạch Nhạc ngẩng đầu, trầm giọng hỏi.
Nhắc tới chính sự, sắc mặt Bất Tử Thanh Vương cũng nghiêm túc hơn vài phần:
- Không sai! Trước đó, tu vi bản vương chưa hồi phục, không dám bước vào bên trong, nhưng không nghĩ tới, bị một tên tiểu bối đoạt trước tiên cơ!
Nghe thế, Bạch Nhạc nhất thời liền hiểu ra, Bất Tử Thanh Vương cũng biết, sự tình Dạ Nhận bước vào bí tàng không gian trong Lục Âm Sơn.
- Tiểu tử rất tò mò, cửa vào cái bí tàng không gian kia phải rất bí mật mới đúng, làm sao Dạ Nhận có thể tìm được?
Bạch Nhạc nhìn Bất Tử Thanh Vương, rốt cuộc hỏi ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng.
Phải biết rằng, Dạ Nhận không có ở trong trận chiến vương thành trước đây, thậm chí Dạ Nhận căn bản cũng không biết sự tình Lục Âm Sơn mới đúng.
Bất Tử Thanh Vương hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Lần trước bản vương đã nói qua, trên đời này ít nhất còn bốn vị Hóa Hư Cảnh còn sống, Dạ Nhận đã bái nhập làm môn hạ một người trong đó, bằng không... Ngươi cho rằng, hắn dựa vào cái gì có thể có thực lực bực này.
- Thanh Vương đã từng có giao thủ cùng đối phương?
Bạch Nhạc hơi nhíu mày, lập tức ý thức được sự vi diệu bên trong, mở miệng hỏi lần nữa.
- Xem như là như thế đi!
Nhắc tới chuện này, sắc mặt Thanh Vương có chút âm trầm:
- Trước đây tu vi bản vương chưa hồi phục, đã bại một chiêu, bây giờ đang muốn tới Lục Âm Sơn tìm hắn lấy lại công đạo đây.
Nói đến đây, Thanh Vương lập tức cười lạnh nói:
- Thế nhưng, bản vương cũng phải tạ ơn hắn, nếu không phải hắn, bản vương cũng sẽ không nhanh chóng đột phá Hóa Hư như thế!
Mặc dù Thanh Vương nói hời hợt, nhưng Bạch Nhạc lại có thể ngửi được sát khí nồng nặc bên trong những lời này!
Lúc trước Diệp Huyền đã từng nói qua, Thanh Vương muốn bước vào Hóa Hư lần nữa cực kỳ gian nan, thậm chí nói, Bất Tử Thanh Vương không dám độ kiếp đột phá Hóa Hư.
Rất hiển nhiên, lần này, Bất Tử Thanh Vương cũng bị đối phương kích thích, mới quyết định đột phá!
- Đối phương là ai?
Bạch Nhạc hỏi lần nữa.
- Một tên tử nhân yêu, tự xưng Thập Yêu Hoa Gian cư sĩ, con mẹ nó thật buồn nôn, một đại nam nhân lại diêm dúa lẳng lơ, lấy hoa làm quần áo, tô son điểm phấn!
Nhắc tới đối phương, trong mắt Bất Tử Thanh Vương tràn đầy vẻ chán ghét.
Nghe thế, cho dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi lộ ra vẻ lúng túng.
Chỉ nghe Bất Tử Thanh Vương miêu tả, Bạch Nhạc đã có chút nổi da gà.
Lại nghĩ tới, giả sử Dạ Nhận cũng biến thành loại dáng vẻ này, quả thực không rét mà run.
Chỉ là, không nghe mọi người nói, lúc Dạ Nhận ở Đạo Lăng Sơn biến thành cái dáng vẻ này.
- Dạ Nhận thật sự bái nhập làm môn hạ của hắn?
- Lợi dụng lẫn nhau mà thôi!
Bất Tử Thanh Vương lắc đầu, mở miệng nói:
- Dạ Nhận truyền thừa từ xưa đến nay, trước đây bản vương đã từng nghe qua, truyền thừa của Dạ Nhận lưu truyền từ thời đại thượng cổ đến nay, thậm chí lịch đại Dạ Nhận đã từng chém giết qua thần linh, nghe rõ, là thần linh, chứ không phải loại bán thần kia ngươi đã giết qua kia!
Nghe thế, cho dù Bạch Nhạc đã có chuẩn bị tâm lý nhất định, trong lòng cũng không khỏi đột nhiên nhảy lên.